Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1288 - Chương 1298: Jack Cũng Ở Đó?

Chương 1298: Jack cũng ở đó?
 

- Két!

Chiếc Mercedes của Tần Dương thắng lại với một hồi âm thanh thắng xe chói tai, dừng lại trước cửa ra vào phòng cấp cứu bệnh viện thành phố số một.

Tần Dương nhảy xuống xe, trực tiếp xông vào phòng cấp cứu.

Mấy ngày này Tần Dương vẫn luôn làm việc như một bác sĩ ở bệnh viện thành phố số một, đương nhiên rất quen thuộc với bệnh viện thành phố số một, đồng thời các bác sĩ, y tá của bệnh viện thành phố số một cũng khắc sâu ấn tượng đối với vị bác sĩ ngôi sao còn trẻ mà y thuật đã hơn người này.

Tần Dương nhanh chóng vọt tới cửa phòng cấp cứu, đèn phòng cấp cứu vẫn đang sáng, Lâm Phương ngồi trước cửa phòng, trên khuôn mặt là sự lo lắng không thể che dấu, bên cạnh Lâm Phương còn có một cô gái khiến Tần Dương có chút bất ngờ.

Đường Na!

Tiếng bước chân của Tần Dương kinh động tới Lâm Phương và Đường Na, hai người đều cùng xoay người lại.

Hai mắt Lâm Phương sáng lên, lập tức đứng dậy, nhanh chóng bước tới nghênh đón:

- Tiểu Tần, con tới rồi.

Tần Dương vươn tay đỡ lấy cánh tay của Lâm Phương:

- Dì à, chị Đồng xảy ra chuyện gì vậy, tình huống bây giờ như thế nào rồi?

Vẻ mặt Lâm Phương lo lắng nhìn phòng cấp cứu:

- Hôm nay Tiểu Đồng và bạn học của nó cùng đi ăn cơm, dì vừa về nhà sau khi làm việc bận rộn ở quán thì nhận được điện thoại của Đường Na gọi tới, nói Tiểu Đồng uống rượu say, bất cẩn té ngã từ trên tầng ba xuống, đang cấp cứu ở bệnh viện thành phố số một, dì liền nhanh chóng tới đây... Đã lâu như vậy rồi cũng không thấy đi ra, có khi nào có vấn đề gì không...

Lâm Phương vừa nói hết lời thì nước mắt đã rơi xuống lần nữa:

- Dì chỉ có một đứa con gái là Tiểu Đồng, nó chính là tất cả của dì, nếu như nó xảy ra chuyện gì, di cũng không sống được nữa.

- Dì Lâm đừng lo lắng, con phải đi ngay xem tình huống thế nào!

Tần Dương an ủi Lâm Phương một câu, quay đầu ánh mắt nhìn tới Đường Na, lập tức thể hiện mấy phần không vui:

- Đường tiểu thư, chị Đồng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao có thể uống rượu ngã lầu được?

Đường Na bị hai mắt sáng ngời của Tần Dương nhìn chằm chằm, trong lòng lập tức cảm thấy sợ hãi, dù sao việc này cũng do cô ta gây nên.

Nếu không phải Đường Na vì tiền, khuất phục trước uy quyền của Jack, dùng thuốc mà Jack đưa cho, giúp gã chuốc say Tiết Uyển Đồng, còn nghĩ cách đưa Tiết Uyển Đồng lên giường của Jack, thì đâu sẽ xảy ra chuyện ngã từ trên tầng xuống sau đó chứ?

- Hôm nay tôi hẹn Uyển Đồng ăn cơm, chúng tôi uống mấy chai bia, có lẽ cô ấy có chuyện trong lòng, dáng vẻ phiền muộn, không vui, đợi khi chúng tôi ra cửa, cô ấy đã say tới mức không đứng được, tôi hỏi cô ấy ở đâu, cô ấy cũng không nói rõ ràng, tôi cũng chỉ đành kéo cô ấy về nhà của mình, tôi đặt cô ấy ở trên giường phòng cho khách rồi đi tắm, nhưng khi tôi mới cởi quần áo ra bỗng nghe thấy một tiếng hét chói tai, tôi chạy tới xem đã thấy cô ấy ngã từ trên ban công xuống rồi, tôi liền nhanh chóng gọi cho xe cứu thương...

Tần Dương híp mắt lại:

- Chỉ có cô và chị ấy?

Trong lòng Đường Na thấy chột dạ, nhưng vẫn mạnh mẽ kiềm chế gật đầu:

- Đúng vậy, chỉ có hai chúng tôi...

Tần Dương nhìn Đường Na thật sâu, không hỏi thêm nữa, xoay người đi về phía phòng phẫu thuật.

Gõ mở cửa phòng phẫu thuật, một y tá nhìn thấy Tần Dương ở cửa, biểu lộ có phần kinh ngạc:

- Bác sĩ Tần?

Tần Dương trầm giọng nói:

- Người bên trong kia là bạn của tôi, tình huống nghiêm trọng lắm sao, tôi có thể giúp được gì không?

Y tá tránh người ra:

- Bác sĩ Tần, anh mau vào trong đi, bác sĩ Chương đang lúc có chút cấp bách, anh có thể tới hỗ trợ thật sự quá tốt rồi!

Tần Dương nhanh chóng thay đồng phục phẫu thuật, đeo găng tay, khẩu trang và mũ, sau đó đi vào trong phòng mổ.

- Bác sĩ Tần đến rồi, người bị thương này chính là bạn của anh ấy.

Bác sĩ Chương đang cúi đầu phẫu thuật ngẩng đầu nhìn Tần Dương, thở phào một hơi:

- Bác sĩ Tần, anh tới thật đúng lúc, đầu của người bị thương bị va chạm mạnh, trong đầu có máu tụ, đã nghiêm trọng tới mức phải mở hộp sọ phẫu thuật loại bỏ máu tụ, nhưng một mình tôi không nắm chắc, cần một bác sĩ khác hỗ trợ...

Tần Dương không hề do dự tiến lên phía trước:

- Tôi tới giúp anh, anh nói làm như thế nào thì làm thế đấy đi.

Y tá nhường vị trí, Tần Dương đứng đối diện với bác sĩ Chương, bắt đầu hành động theo lời của bác sĩ Chương.

Lần phẫu thuật bận rộn này chính là hơn nửa giờ, khi vết thương của Tiết Uyển Đồng đã hoàn toàn được xử lý xong, quấn băng gạc lên thì đồng thời Tần Dương cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

- Bác sĩ Chương, cô ấy không có gì đáng ngại chứ?

Bác sĩ Chương mỉm cười nói:

- Hẳn không có vấn đề gì, sẽ nhanh chóng tỉnh lại thôi, ngoài ra chân của cô ấy cũng bị thương, sợ rằng cần tĩnh dưỡng một khoảng thời gian đấy.

- Không sao là tốt rồi.

Tần Dương thở dài một hơi:

- Đã làm phiền anh rồi, bác sĩ Chương, hôm nào tôi mời anh ăn cơm.

Bác sĩ Chương cười nói:

- Đừng khách khí như vậy, anh tới rất đúng lúc, không có anh khống chế chính xác, cuộc phẫu thuật này tôi sợ rằng cũng sẽ không được thuận lợi như vậy.

Tần Dương cười nói:

- Cô ấy là bạn của tôi, dù có thế nào thì việc này cảm ơn nhiều, về sau sẽ hẹn lại!

Bác sĩ Chương cười nói:

- Được thôi, người khác hẹn tôi không chừng sẽ không đi, nhưng là lời mời của bác sĩ Tần, đây cũng là vinh hạnh của tôi, tôi vô cùng khâm phục y thuật của anh, ừ, không chỉ tôi, trên dưới cả bệnh viện đều rất bội phục anh đấy!

Tần Dương mỉm cười nói:

- Khách khí rồi.

Bác sĩ Chương giơ hai tay đi về hướng cửa phòng phẫu thuật:

- Về sau lại hẹn.

Công việc chuyển sang phòng bệnh đương nhiên sẽ có y tá làm, không cần Tần Dương phải làm, huống chi người nằm trên giường này còn là bạn của bác sĩ Tần, các y tá đều rất tích cực.

Tần Dương thay trang phục phẫu thuật, ra khỏi phòng, Lâm Phương nhanh chóng bước tới, vẻ mặt khẩn trương chờ mong nhìn Tần Dương:

- Tiểu Tần, Tiểu Đồng như thế nào rồi, con bé không sao chứ?

Tần Dương mỉm cười an ủi:

- Dì Lâm, không cần lo lắng, chị Đồng đã không sao rồi, sẽ lập tức được chuyển tới phòng bệnh, dì sẽ được nhìn thấy cô ấy thôi.

Cơ thể căng thẳng của Lâm Phương lập tức thả lỏng, thiếu chút nữa đã mềm nhũn ngã ngồi xuống đất:

- Cảm ơn ông trời, cảm ơn con, Tiểu Tần!

Lúc này các y tá đã đẩy Tiết Uyển Đồng ra, hai người Lâm Phương và Đường Na cũng bước tới gần, nhìn Tiết Uyển Đồng nằm yên tĩnh trên giường bệnh.

Ánh mắt Tần Dương nhìn tới vẻ mặt của Đường Na, hắn chú ý phát hiện dường như Đường Na thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài, khi cô ta thấy ánh mắt Tần Dương đang chú ý tới mình thì rõ ràng trên mặt cô ta xuất hiện ý hốt hoảng, rồi bỗng giả bộ bình tĩnh lại.

Đường Na có vấn đề!

Tần Dương vốn chỉ đang hoài nghi, tửu lượng của Tiết Uyển Đồng cũng không tệ lắm, thường có thể uống rượu chơi với đám người Tần Dương đến tận cuối cùng, cho dù trong lòng có chuyện gì không vui cũng không thể chỉ vì uống mấy chai bia đã chóng mặt, đến cả nhà mình ở đâu cũng không biết được chứ?

Tính cách của Tiết Uyển Đồng chỉ cần không phải hoàn toàn hôn mê, sao có thể đi theo Đường Na tới nhà cô ta được?

Tần Dương nghĩ tới Đường Na, một cách tự nhiên nhớ tới một cái tên khác.

Jack!

Người đàn ông đi cùng Đường Na lúc trước đó.

Lâm Phương đi cùng Tiết Uyển Đồng đi về hướng phòng bệnh, Đường Na do dự một chút, cũng muốn đi cùng, Tần Dương đã mở miệng nói:

- Đường tiểu thư, xin chờ một chút.

Đường Na dừng bước, sắc mặt hơi có phần hốt hoảng:

- Tần tiên sinh, anh có chuyện gì không?

Tần Dương đi tới trước mặt Đường Na, tầm mắt nhìn thẳng vào hai mắt của Đường Na, không nói năng gì, chỉ nhìn thẳng chằm chằm như vậy.

Đường Na bị Tần Dương nhìn chằm chằm lập tức chột dạ không dám đối mặt với Tần Dương, hai mắt rũ nhìn xuống đất:

- Tần tiên sinh...

Tần Dương bỗng nhiên mở miệng nói:

- Jack cũng ở đó nhỉ?
Bình Luận (0)
Comment