Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1314 - Chương 1324: Cô Hiểu Lầm Tôi Rất Sâu Rồi

Chương 1324: Cô hiểu lầm tôi rất sâu rồi
 

Người xã hội đen cũng là người, trước mặt người bình thường bọn họ quả thật rất lợi hại, nhưng bọn họ gặp được người lợi hại hơn cũng phải cúi đầu.

Đây là sự thật.

Sau lưng bọn họ có Thanh Mộc lưu, nhưng người mà đến cả Thanh Mộc lưu cũng không dám chọc tới, bọn họ nào dám chọc tới chứ?

Nắm đấm người nào lớn hơn, người đó có quyền lên tiếng.

Năm thành viên đoàn fan hâm mộ thật ra cũng không có vết thương gì đáng ngại, hơn nữa bọn họ cũng không muốn giao tiếp với đám người kia, cho nên đều cự tuyệt tới bệnh viện.

Tần Dương thấy bọn họ như vậy liền bảo Hoắc Gia Viễn đưa bọn họ rời đi trước.

Sau khi sáu người họ rời đi, Yamaguchi Rika mặt lạnh cũng chuẩn bị rời đi, Tần Dương vội vàng gọi cô ta lại.

- Haiz, tiểu thư Yamaguchi...

Yamaguchi Rika mặt lạnh quay đầu lại nhìn Tần Dương:

- Người cũng đã cứu được rồi, mặt cũng đã đánh rồi, người ta cũng nhận thua rồi, anh còn muốn làm gì nữa?

Tần Dương không tức giận khi Yamaguchi Rika tỏ thái độ mặt lạnh với mình, chỉ cười nói:

- Đừng như vậy, tiểu thư Yamaguchi, cô cũng thấy đấy, việc này cũng không phải tôi tìm bọn họ gây chuyện, là bọn họ lừa tôi mà, vả lại trước đó tôi đã nói câu kia, nếu như tôi là người thường, kết quả hiện giờ có thể đã hoàn toàn khác rồi, chẳng lẽ cô cảm thấy bọn họ đáng thương sao?

Tần Dương nói như vậy, Yamaguchi Rika ngược lại cũng tán đồng, oán niệm còn trong lòng lúc trước cũng giảm bớt đi không ít.

- Chuyện bây giờ cũng xong rồi, anh còn có chuyện gì sao?

Tần Dương nhiệt tình mời mọc:

- Cô từ xa tới hỗ trợ như vậy, nếu không nhờ cô, hôm nay tôi và Thanh Mộc lưu sợ rằng lại phải xảy ra xung đột, không thể nói trước có gãy tay đứt chân hay không, sau này chắc hẳn rắc rối cũng lớn hơn, cô đã giúp tôi một việc lớn, tôi mời cô ăn bữa tối uống chút rượu, cô đừng từ chối đấy.

Yamaguchi Rika thản nhiên nói:

- Bữa tối thì bỏ qua, tôi tới cũng chỉ vì sợ các người nháo ra chuyện lớn, đến lúc đó tất cả mọi người đều gặp rắc rối, đây cũng tính là chức trách nhiệm vụ của tôi.

Tần Dương cười ha ha nói:

- Nhưng mà bây giờ cũng là lúc cô tan làm rồi, đây không phải tăng ca sao, ôi trời, tôi thật sự là một người rất nhiệt tình, cô không cần phải luôn cảm thấy tôi đứng đối lập với cô đâu, chẳng lẽ cô cảm thấy tôi là người chủ động gây chuyện sao?

Yamaguchi Rika nhìn chằm chằm Tần Dương, ánh mắt nghiêm túc nói:

- Anh quả thật không phải người chủ động gây chuyện, nhưng chỉ cần cho anh một vài lý do, anh thật sự có xuyên phá cả bầu trời!

Tư Đồ Hương đi theo bên cạnh Tần Dương không kiềm chế được nhếch khóe môi, cô gái này ngược lại rất hiểu Tần Dương đấy chứ.

Tần Dương sờ lên mũi, cười nói:

- Cô đã xem tôi như vậy, chẳng lẽ cô không nên hiểu thêm một chút cách làm người của tôi sao, biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng mà, đúng không. Mọi người ăn bữa tối uống chút rượu, như vậy cũng không phạm quy mà.

Yamaguchi Rika nhíu mày, ngay khi Tần Dương cho rằng cô ta cự tuyệt một lần nữa, cô ta lại bất ngờ gật đầu nói:

- Được thôi.

Tần Dương ngược lại sửng sốt một chút mới lấy lại tinh thần, cười nói:

- Tôi không quen thuộc Tokyo lắm, hay là tiểu thư Yamaguchi tìm một chỗ đi?

Yamaguchi Rika cũng không biết có dự định tìm hiểu Tần Dương một chút như lời hắn nói hay không, đáp ứng sảng khoái một cách bất thường:

- Được!

Tần Dương và Tư Đồ Hương lên xe, Yamaguchi Rika lái xe đi về phía trước khoảng chừng mười phút đồng hồ, sau đó dừng lại ở một khu chợ đêm có phần náo nhiệt.

- Chỗ như thế này không biết anh có thích ứng được không?

Yamaguchi Rika dừng xe, giọng điệu thản nhiên nói, giống như có phần châm chích, trào phúng.

Tần Dương mỉm cười nói:

- Tôi thích nhất chỗ như thế này, quán bán hàng, chợ đêm, thịt nướng, quà vặt, bia... như vậy mới đủ vị. Chẳng lẽ trong ấn tượng của tiểu thư Yamaguchi, tôi là loại người không phải nơi cao sang sẽ không tới sao?

Yamaguchi Rika nhìn vẻ mặt thản nhiên, chân thành của Tần Dương, ánh mắt nhu hòa hơn một phần so với khi nãy.

- Đi theo tôi.

Yamaguchi Rika dẫn theo hai người Tần Dương đi xuyên qua chợ đêm, sau đó đi vào một quán ăn nhỏ trông vẻ xấu xí.

Tần Dương xem xét, trong lòng hơi có chút kỳ quái. Dọc đường đi khi nãy, quán ăn như vậy không ít hơn năm, sáu nhà, rất nhiều nơi còn buôn bán rất tốt, trông qua ăn rất ngon, nhưng vì sao vẫn cố ý tới nhà này, giống như chẳng buôn bán gì vậy.

Bình thường mà nói, quán ăn buôn bán tốt thường có mùi vị không tồi, quán làm ăn vắng vẻ mùi vị đa phần đều không tốt.

Bước vào cửa, Tần Dương liền nhìn thấy một người phụ nữ trung niên hơn bốn mươi tuổi đang ngồi sau bếp lò, phía trước quầy có một bé trai mặc đồng phục khoảng mười bốn, mười lăm tuổi đang nằm sấp trên quầy giống như đang làm bài tập.

Người phụ nữ trung niên nhìn thấy Yamaguchi Rika, ánh mắt lập tức sáng lên, lập tức đứng dậy, nhiệt tình gọi:

- Tiểu thư Yamaguchi, cô tới rồi.

Trên khuôn mặt của Yamaguchi Rika nở nụ cười ôn hòa:

- Đúng ạ, đúng lúc có một số chuyện cần làm ở gần đây, đói rồi liền đến tìm chút gì đó ăn.

Bé trai làm bài tập ngẩng đầu lên, đặt bút trong tay xuống, thuần thục lấy giấy bút đi tới, cười nói:

- Chị Rika, lần này ăn cái gì đây?

Yamaguchi Rika cầm lấy thực đơn, nhìn Tần Dương:

- Tôi có thể ăn nhiều lắm đấy.

Tần Dương đã làm tư thế mời, mỉm cười nói:

- Cơm tối tôi cũng chưa ăn no, đúng lúc lắm, gọi nhiều món đặc sắc một chút, tùy tiện gọi.

Yamaguchi Rika thấy Tần Dương nói như vậy, đã di chuyển ánh mắt tới thực đơn, thấp giọng nói:

- Đĩa sashimi, tempura tôm chiên, cầu gai...

Bé trai bên cạnh nhanh chóng viết lên giấy, sau khi viết được mấy món đột ngột ngẩng đầu lên nói:

- Chị Rika, ba người các chị có lẽ cũng đủ ăn rồi đấy...

Vẻ mặt Yamaguchi Rika không đổi sắc nói:

- Sao mà đủ được, chị sắp chết đói rồi, hơn nữa hai người bọn họ cũng ăn nhiều lắm đấy.

Khóe miệng Tần Dương nhếch nở nụ cười vui vẻ, mỉm cười nói:

- Đúng vậy, bọn anh cũng ăn nhiều lắm.

Yamaguchi Rika liếc mắt nhìn Tần Dương, sắc mặt thoáng có chút mất tự nhiên, bỗng cúi đầu xuống, tiếp tục gọi món ăn.

Tần Dương nhìn lướt qua, cô ta gọi toàn những món đắt tiền nhất trong quán ăn, trong lòng không nhịn được cười, đây là cố ý làm thịt hắn đây, có lẽ tiệm này là bạn của cô mở chăng?

Chỉ có điều người phụ nữ trung niên kia gọi cô một tiếng tiểu thư Yamaguchi, quan hệ này hiển nhiên cũng không quá thân cận, quá quen thuộc, nhưng chung quy là có quen biết, chiếu cố người quen buôn bán đi.

Tần Dương nghĩ trong lòng, nhưng đương nhiên sẽ không chú ý tới những chi tiết này.

Yamaguchi Rika gọi món, sau đó cuối cùng còn nói thêm:

- Lại lấy thêm hai chai sake, loại tốt nhất. Được rồi, như vậy là nhiều rồi, ăn không đủ lại gọi thêm.

Sắc mặt của bé trai có phần hưng phấn chạy về phía phòng bếp, giao thực đơn cho mẹ của mình, sau đó rất thuần thục bắt đầu giúp đỡ chuẩn bị, rất nhanh hai, ba đĩa thức ăn lạnh đầu tiên bưng lên, còn bưng cả rượu gì đó lên nữa.

Tần Dương cũng không hỏi tới quan hệ giữa cô và chủ của quán ăn, rót cho mình một chén rượu, giơ chén lên, mỉm cười nói:

- Tiểu thư Yamaguchi, rất cảm ơn ngày hôm nay cô đã trượng nghĩa giúp đỡ, tôi mời cô một ly!

Yamaguchi Rika cũng không chậm trễ, bưng chén rượu lên cụng một cái với Tần Dương:

- Chỉ cần anh quy củ, đừng làm ra chuyện gì chính là sự cảm tạ lớn nhất rồi.

Tần Dương uống một hớp trong chén rượu, thở dài nói:

- Tiểu thư Yamaguchi, cô hiểu lầm tôi rất sâu rồi...
Bình Luận (0)
Comment