Chương 1325: Chiêu tất sát mở trái tim
Tần Dương và Yamaguchi Rika đương nhiên không thể nào thổ lộ tâm sự trong lòng của mình, nhưng có rất nhiều sự việc không quan trọng ngược lại có thể tùy ý nói với nhau.
Ví dụ như câu chuyện Tần Dương đi học, gây dựng sự nghiệp cùng với chuyện xảy ra ở Hàn Quốc, Yamaguchi Rika quả thật có mấy phần hiếu kỳ đối với Tần Dương, hơn nữa không biết vì sao Yamaguchi Rika có loại cảm giác quen thuộc một cách đáng ngạc nhiên với Tần Dương.
Tần Dương vừa kể chuyện của mình, vừa tùy ý hỏi về công việc của Yamaguchi Rika, Yamaguchi Rika cũng lựa chọn một số điều có thể nói.
Tần Dương thi thoảng phát biểu một chút cách nhìn của mình, Yamaguchi Rika lại cảm thấy hắn nói chuyện rất hợp ý với cô ta, điều này khiến bản thân Yamaguchi Rika cũng cảm thấy có phần hãi hùng.
Thật ra cũng khó trách được Yamaguchi Rika, mặc dù quốc gia không giống nhau, nhưng quan niệm của hai bên có thể giống nhau. Tần Dương thân là đặc công Long Tổ, Yamaguchi Rika là nhân viên cục điều tra đặc biệt, xét ở tính chất nào đó thì rất gần, hai người cũng đều là người tu hành, rất tự nhiên có nhiều chuyện đều xuất hiện điểm chung.
Yamaguchi Rika vốn không dự định đáp ứng lời mời của Tần Dương, nhưng nghĩ lại có lẽ uống rượu rồi hắn sẽ nói thêm một số điều gì đó, huống chi còn có tới đây ăn, giúp mẹ con nhà này một chút, dù sao có người trả tiền, vẹn cả đôi đường.
Đáng tiếc đã uống không ít rượu, Yamaguchi Rika cũng thăm dò một chút, nhưng Tần Dương lại đóng kín miệng vô cùng chặt, vẫn luôn phủ nhận chuyện của Itou Koshiro như cũ, Yamaguchi Rika cũng đành không hỏi thêm nữa, thay đổi chủ đề nói chuyện khác, ví dụ như môn phái tu hành ở Trung Quốc, môn phái tu hành ở Nhật Bản...
Trừ bỏ thân phận phía chính phủ của hai người, những chủ đề này đều là những đề tài mà người tu hành cảm thấy hứng thú, bất tri bất giác hai người đã uống không ít, thời gian cũng đã trôi qua rất lâu.
Ngoại trừ việc dẫn dắt tới chuyện của Itou Koshiro khiến Tần Dương cảnh giác ra, thì Yamaguchi Rika cũng không thể không thừa nhận Tần Dương quả thật là một con người rất dễ gần, hơn nữa còn là một người đàn ông rất có mị lực.
Yamaguchi Rika gọi rất nhiều món ăn, Tần Dương vì không để Yamaguchi Rika cảm thấy xấu hổ, bản thân hắn cũng rất cố gắng ăn, rốt cuộc khi no căng bụng đã càn quét được bảy, tám phần.
Yamaguchi Rika uống hết chén rượu cuối cùng, giơ tay lên nhìn đồng hồ:
- Thời gian đã không còn sớm, hôm nay chỉ đến đây thôi.
Tần Dương mỉm cười:
- Được... bà chủ, tính tiền!
Bé trai cầm tờ giấy đi tới, nhanh chóng tính toán một chút:
- Tổng cộng là bốn mươi sáu ngàn năm trăm đồng, chị Rika, cho bốn mươi lăm ngàn cũng được.
Tần Dương mỉm cười lấy hóa đơn, bữa ăn tối này quả thật không rẻ, cũng phải tương đương với gần ba ngàn nhân dân tệ.
Thanh toán xong, Tần Dương đứng dậy nói:
- Đi thôi.
Yamaguchi Rika chào hỏi hai mẹ con, lúc này mới đi cùng với đám người Tần Dương đi ra khỏi quán ăn, đi về hướng địa điểm đỗ xe.
- Được rồi, chúng tôi gọi xe về cũng được, cô tự lái xe cẩn thận một chút.
Yamaguchi Rika ừ một tiếng, mở cửa ngồi lên xe, nhìn Tần Dương đứng bên đường, rốt cuộc không kiềm chế được hỏi thăm:
- Anh không hỏi tôi tại sao tới quán kia ăn cơm sao?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Có lẽ quán ăn đó có hương vị khá đặc sắc chăng, quả thật ăn rất ngon.
Yamaguchi Rika nhìn nụ cười mỉm như ánh mặt trời trên gương mặt của Tần Dương, trong lòng vốn hơi có phần kỳ quái bỗng chốc hoàn toàn biến mất, tâm trạng cởi mở một cách khó hiểu.
Tần Dương hiển nhiên đã nhìn ra được điều gì, nhưng hắn không quan tâm, hắn thậm chí còn cố ý nói như vậy, vì để tâm lý của cô thoải mái hơn một chút.
Đồ ăn của quán ăn kia thật sự ngon như vậy sao?
Yamaguchi Rika khởi động xe, gương mặt nở nụ cười mỉm:
- Hẹn gặp lại.
Tần Dương vẫy tay với Yamaguchi Rika, sau đó nhìn theo hướng xe của Yamaguchi Rika biến mất ở đằng xa.
- Cô gái này thật thú vị.
Tư Đồ Hương nghiêng đầu khẽ cười nói:
- Tôi bỗng nhiên hơi hiểu được vì sao anh nhất định phải mời cô nàng đi ăn tối rồi.
Tần Dương bật cười:
- Tại sao lại vậy?
Tư Đồ Hương cười hì hì nói:
- Cô ấy có lòng phòng bị với anh rất nặng, nhưng anh tin tưởng dùng một bữa cơm tối và một bữa rượu ngon không thể không giải bất cứ lòng phòng bị nào.
Tần Dương mỉm cười tiếp lời:
- Nếu như có thì lại tiếp một bữa nữa.
Tư Đồ Hương khẽ cười nói:
- Trước kia cô ta vẫn luôn tỏ vẻ mặt lạnh, nhưng cuối cùng lúc đi đã cười với anh rồi, xem ra qua một bữa rượu ấn tượng với anh đã thay đổi rất nhiều rồi.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Nói không chừng là thấy hố được tôi rất sung sướng, nể mặt mới cho tôi nụ cười gắng gượng đấy, dù sao khi nãy tôi đã mời cô ta ăn cơm, người ăn miệng mềm chứ sao.
Tư Đồ Hương nhìn chăm chăm Tần Dương:
- Anh cảm thấy cô ta có quan hệ như thế nào với hai mẹ con kia, cô ta hiển nhiên cố ý tới đó ăn, hơn nữa còn cố ý làm thịt anh...
Tần Dương lắc đầu:
- Không rõ lắm, có lẽ là bạn bè của cô ấy, có lẽ là cô ấy muốn giúp cặp mẹ con này một tay, cho nên thường hay tới chỗ đó ăn gì đó, nhưng điều này không quan trọng, chúng ta ăn đồ ở đó thì phải trả tiền, ăn ở đâu mà chả là ăn, đối với chúng ta mà nói không có gì khác nhau cả.
Tư Đồ Hương mím môi, biểu lộ vẻ mặt có phần buồn cười:
- Cảm giác anh rất biết chơi, lúc này chỉ mới qua hai, ba ngày thôi đó, mỹ nữ cục điều tra đặc biệt người ta cũng nhanh trở thành bảo mẫu của anh rồi.
Tần Dương híp hai mắt lại:
- Trong khoảng thời gian này thời điểm cần cô ta giúp cũng không ít. Cô ta là người của phía chính phủ Nhật Bản, có cô ta ở đây, rất nhiều chuyện sẽ không đi theo quỹ đạo bình thường, hơn nữa chúng ta cũng có thể có đường vòng, nếu không có rất nhiều chuyện khi gặp phải cũng chỉ có cứng đối cứng... Cô cũng biết thật ra tôi là một người sợ phiền phức, huống chi mặc dù có sư phụ và sư công làm hậu thuẫn, nhưng có thể tự giải quyết là tốt nhất, không nên luôn gây thêm rắc rối cho sư phụ và sư công.
- Đúng vậy, anh quả thật sợ rắc rối, nhưng rắc rối thích anh.
Tư Đồ Hương trêu đùa Tần Dương một câu:
- Anh xem, đến cả đi tham gia tranh tài dương cầm bình thường anh cũng có thể dính tới chuyện như vậy, lúc trước ở Bằng Thành cũng như thế này nhỉ, hai lần liên tiếp rồi...
Tần Dương sờ lên mũi, hơi có chút bất đắc dĩ nói:
- Không bị người khác đố kị là tài trí bình thường, thiên tài mà, luôn bị tiểu nhân đố kị, đây cũng không phải là tôi gây chuyện, mà đều là người ta muốn ức hiếp tôi, muốn đứng nhất thật sự không dễ dàng mà.
Tư Đồ Hương mỉm cười tiếp lời:
- Đứng nhất thiên hạ quá nguy hiểm, thứ hai thiên hạ an toàn nhất, nếu như kết quả của cuộc so tài ngày hôm nay ngược lại Yagyuu Chisaka đứng thứ nhất, anh thứ hai, như vậy chắc chắn sẽ không có việc này rồi.
Tần Dương mỉm cười nói:
- Cô nói lần sau khi tôi gặp lại Yagyuu Chisaka rồi có cần trực tiếp đấm một cái lên mặt gã không?
Tư Đồ Hương không ngại chút nào nói:
- Có thể cân nhắc, tôi chắc hẳn gã cũng chỉ biết nhịn thôi.
Tần Dương cười ha ha:
- Thôi, phải có lòng khoan dung, tôi vẫn là người rất độ lượng đấy, nếu Thanh Mộc lưu đã cúi đầu, cần gì phải nắm mãi không buông tha cho người ta, ôm nhiều chuyện chi bằng bớt đi một chuyện...
Tần Dương hơi ngừng lại một chút, rồi bỗng nhiên nói:
- Mặc dù thực lực đã rất không tồi, nhưng vẫn thua xa so với những lão già trong các môn phái kia, dù chỉ là trong một môn phái nhỏ cũng có kẻ tôi không đánh lại được, không chọc tới được. Muốn tôi tấn thăng lên Siêu Phàm e rằng còn cần rất lâu, có lẽ có cơ hội phải tìm hai cao thủ Siêu Phàm làm hộ vệ, như vậy ắt không tồi...