Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1316 - Chương 1326: Bọ Ngựa Bắt Ve, Chim Sẻ Rình Sau

Chương 1326: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau
 

- Những vật này dùng thế nào đây?

Tư Đồ Hương nhìn những món đồ chơi nhỏ được bày trên bàn trà, biểu lộ có phần hiếu kỳ.

Tần Dương bật cười, cầm lấy món đồ chơi nhỏ trên bàn trà, lần lượt trình bày.

- Thứ này là nhẫn điện, cô hẳn đã được chứng kiến, ngày thường là thứ an toàn không có tính công kích, trước khi sử dụng ấn nút lồi bên sườn mặt kia, dòng điện mạnh mẽ bên trong sẽ được kích hoạt, cho dù là cao thủ Siêu Phàm trong tình huống không đề phòng cũng không chịu đựng được, sẽ xuất hiện phản ứng cứng cơ thể trong thời gian ngắn, nhưng cần phải đánh bất ngờ, nếu như đối phương dùng cương khí hộ thể, hiệu quả điện giật sẽ yếu đi rất nhiều...

- Bên trong chiếc khuyên tai kia có máy theo dõi, đeo lên thì bất kể ở đâu cũng đều có thể được theo dõi, trừ phi tới một số địa điểm có thể ngăn cách hoàn toàn hoặc che giấu tín hiệu. Trong các đối thủ của chúng ta bình thường sẽ không có kẻ nào làm nghiêm cẩn tới như vậy.

- Chiếc bật lửa kia kỳ thực là một quả bom có uy lực khổng lồ, chỉ cần mở nắp ra, ấn chốt, rồi đóng nắp lại, ba giây sau sẽ nổ mạnh, khu vực phạm vi trong vòng ba thước rất khó có người còn sống.

- Bên trong thỏi son môi vốn không phải son môi, mà là ba cây châm tẩm thuốc mê cực mạnh, hiệu quả của thuốc mê đủ để gây mê một con voi, đừng nói là Siêu Phàm, cho dù là cường giả Thông Thần nếu như bị cắm phải đều rất điên cuồng...

Tần Dương nói tới đây cười hì hì nói:

- Lúc trước khi sư công của tôi muốn khảo sát tâm tính của tôi, đã che mặt trói tôi lại, kết quả bị tôi hố một phen, trúng thứ này, khi ấy cả người đều ngã vật ra...

Tư Đồ Hương bàng hoàng nhìn Tần Dương:

- Sư công của anh không phải cường giả Thông Thần sao, ngài ấy cũng bị trúng rồi?

Tần Dương cười nói:

- Đúng vậy, người khi ấy cũng vì khinh thường, cùng lúc đó thực lực của tôi kém, mà một mặt tôi là đồ tôn của người, hẳn không cảnh giác gì tôi, nhưng lại thật sự muốn tôi coi là kẻ địch, trong khoảnh khắc khi người trúng chiêu chắc hẳn là người có thể giết chết tôi, chỉ có điều tôi là đồ tôn, người đương nhiên sẽ không ra tay tàn độc với tôi.

- Hiện giờ với thực lực bậc này của chúng ta, cho dù có những thứ này rồi muốn đối phó với cường giả Thông Thần đương nhiên vẫn có chút miễn cưỡng, nhưng nếu đối phương chỉ là Thiên Nhân hoặc Siêu Phàm, thì những vật này chỉ cần cho bọn họ đột ngột trúng chiêu một cái, đối phương sẽ không chịu được.

Tư Đồ Hương ngẩng đầu lên, ánh mắt có phần phức tạp:

- Những thứ này của anh từ đâu tới vậy, sao giống như trang bị của đặc công trong phim vậy?

Tần Dương cười ha ha:

- Con đường của sư phụ tôi khá giới hạn, có chút quan hệ với phía chính phủ, tôi đây là vãn bối, lấy vài thứ mình dùng lấy không thành vấn đề.

Mặc dù quan hệ giữa Tần Dương và Tư Đồ Hương tuy hai mà một, nhưng thân phận đặc công của Long Tổ là độc lập, chấp hành nhiệm vụ cũng có đội ngũ chuyên biệt, không có bất cứ liên quan gì với người bên cạnh, huống chi việc này bất kể ai biết cũng đều là gánh nặng, cho nên Tần Dương mặc kệ là ai cũng sẽ không nói ra, ngoại trừ sư phụ ném hắn vào đó, và người cha cũng có thân phận đặc công ra, Tần Dương đều không tiết lộ cho bất cứ ai, cho dù là bạn gái Hàn Thanh Thanh, hắn cũng lựa chọn giữ bí mật.

Trong đầu Tư Đồ Hương vô thức nhớ tới lần đánh cuộc thắng bại ba cục với Tần Dương, khi cô đang tắm rửa Tần Dương đã từng điều khiển một con bọ cánh cứng âm thầm gây tê cô, khiến cô không có mảnh vải che thân, vô cùng mất mặt. Hiện giờ Tần Dương đã lật tẩy đáp án, thì ra những trang bị này thật sự tới từ một cơ quan nghiên cứu phát triển bí mật quốc gia.

Tư Đồ Hương tin tưởng lời giải thích của Tần Dương, quan hệ của Mạc Vũ quả thật rất phức tạp.

Mạc Vũ là truyền nhân của Ẩn Môn, vốn có quan hệ rất mạnh, mà với y thuật siêu tuyệt của mình càng khiến hắn có quyền thế rất mạnh, huống chi còn trải rộng lưới quan hệ của bản thân khắp cả đất nước Trung Quốc, muốn nói hắn có quan hệ với phía chính phủ thì hoàn toàn có thể khẳng định được.

Dù trong lòng có lẽ còn có sự nghi hoặc, nhưng Tư Đồ Hương cũng không hỏi tới, gật đầu nói:

- Vậy bây giờ chúng ta phải làm như thế nào?

- Ngày mai không có thi đấu, cô có thể đi chơi dạo phố gì đó, đi ra ngoài đi bộ một chút, tôi âm thầm đi sau lưng cô, xem trước một chút có thể tìm ra gã ta hay không. Gã này giống như một con rắn độc trong bóng tối, mặc kệ xuất phát từ an nguy của hiện tại hay là họa ngầm của tương lai thì đều phải được diệt trừ.

- Được!

Lời Tần Dương nói rất đúng sự thật, cái gã gọi là Shin Kikukawa cho dù hiện tại không uy hiếp tới Tư Đồ Hương, nhưng cũng có thể làm lộ thân phận của Tư Đồ Hương một ngày nào đó, có quỷ mới biết gã có chứng cứ Tư Đồ Hương từng ở trong Hắc Ảnh hay không. Một khi chuyện này bại lộ sẽ gây ra phiền toái cực lớn đối với Tư Đồ Hương.

Chỉ có người chết mới có thể chân chính giữ bí mật.

Tối ngày hôm sau, Tư Đồ Hương hóa trang xong, một mình xách theo túi xách sành điệu nhỏ của mình ra khỏi khách sạn.

Gần khách sạn chính là khu buôn bán phồn hoa, Tư Đồ Hương cũng không cần gọi xe, cứ nhàn nhã đi như vậy giống như lữ khách đi dạo phố.

Tần Dương đi theo Tư Đồ Hương từ sau lưng rất xa, lúc này Tần Dương đã hoàn toàn thay đổi dáng vẻ, cho nên hắn căn bản không sợ bị người khác nhìn thấy hoặc phát hiện ra.

Sát thủ đều là những kẻ vô cùng kiên nhẫn, gã Shin Kikukawa kia nếu đã theo dõi Tư Đồ Hương, như vậy gã chắc chắn cũng sẽ không buông tay.

Tần Dương đi theo sau một đoạn liền phát hiện ra mục tiêu.

Đó là một gã đàn ông bốn mươi mấy tuổi, mặc một chiếc áo lông vũ, đeo một chiếc khăn quàng cổ che đi nửa cái mặt, trên đầu đội sẵn mũ ngư dân, thản nhiên đi lẫn trong đám người, đi theo phía sau Tư Đồ Hương.

Trong đầu Tần Dương nhớ lại một chút tràng cảnh vừa rồi, gã đàn ông này dường như đi từ trong một quán cà phê của khách sạn đối diện ra, xem ra đối phương vẫn luôn đợi ở quán cà phê đối diện đó.

Mặc dù Shin Kikukawa đã che đi nửa cái mặt, nhưng gã thi thoảng quay sang thì Tần Dương vẫn có thể nhìn thấy được một vết ngấn sẹo không thể che được trên gương mặt của gã.

Shin Kikukawa dường như vốn không đặc biệt sợ bị Tư Đồ Hương đi phía trước phát hiện, đi khá là tự nhiên, hơn nữa còn rất tùy ý.

Tần Dương đại khái cũng hiểu được suy nghĩ của Shin Kikukawa, thực lực của gã cao hơn so với Tư Đồ Hương, gã căn bản cũng không sợ Tư Đồ Hương phát hiện, thậm chí gã có thể còn thưởng thức loại khoái cảm của mèo trước khi giết chết chuột này.

Tần Dương cầm điện thoại gọi cho điện thoại của Tư Đồ Hương.

- Tôi đã nhìn thấy gã, cô đừng quay đầu, tùy tiện tìm một góc đứng một lát, đợi lát nữa tôi sẽ gửi tin nhắn cho tôi, sau khi nhìn thấy tin nhắn đó thì cô đi về phòng khách sạn, chuyện còn lại giao cho tôi.

- Được!

Tư Đồ Hương cúp điện thoại, cũng không quay đầu lại, trực tiếp thản nhiên đi tới con đường dành riêng cho người đi bộ, dạo qua một vòng, đi dạo vào mấy cửa hàng, sau đó đi vào trong một quán ăn nhỏ bên cạnh, gọi một tô mì.

Shin Kikukawa đi theo Tư Đồ Hương tới con đường dành cho người đi bộ, đứng ở một địa điểm rẽ, lấy một điếu thuốc ra châm lửa, kéo mũ ngư dân trên đầu mình, nhìn chằm chằm quán ăn nhỏ nơi Tư Đồ Hương bước vào.

Tần Dương nhìn Shin Kikukawa, trong lòng dao động, thay đổi kế hoạch.

Bây giờ đối phương không phát hiện ra hắn, nếu hắn muốn xác định thân phận của đối phương, thì vì sao không thử một chút?

Tần Dương đi vào siêu thị bên cạnh mua một gói thuốc lá, sắp xếp lại trang bị trên người mình một chút, gửi cái mặt vui sướng cho Tư Đồ Hương, sau đó đi tới hướng Shin Kikukawa.
Bình Luận (0)
Comment