Chương 1330: Danh đao làm tiền đặt cược
Nhóm người hâm mộ vây xem mặc dù nói tiếng Hoa, Yagyuu Chisaka nghe không hiểu, nhưng gã có thể nhìn hiểu được vẻ mặt hả hê của mọi người, thậm chí là... đồng tình.
Ánh mắt như vậy khiến Yagyuu Chisaka càng thêm tức giận trong lòng, đám cặn bã các người có tư cách gì mà chê cười gã?
Dựa vào cái gì các người đã cảm thấy gã sẽ thua?
Yagyuu Chisaka cắn răng nói:
- Nếu anh đã không thiếu tiền, vậy tôi đánh cược danh đao Waka Nagamitsu có trong Danh Đao Phổ của Nhật Bản do gia tộc Yagyuu chúng tôi sưu tầm, cái đó được không?
Yagyuu Chisaka vừa dứt lời, trong đám người xung quanh đã vang lên một loạt tiếng kinh hô trầm thấp.
- Waka Nagamitsu!
- Đó chính là thanh katana nổi danh lịch sử đấy! Thì ra ở trong gia tộc Yagyuu!
- Tiền cược này rất có giá trị nha, không biết Tần Dương có chấp nhận hay không?
- Xem ra Yagyuu Chisaka có chí ắt thành công, rất có lòng tin đấy, nếu không sao có thể cam lòng lấy thanh đao này làm tiền đặt cược chứ?
Hai mắt Tần Dương cũng trở nên sáng ngời:
- Danh Đao Phổ?
Trên gương mặt của Yagyuu Chisaka thể hiện mấy phần kiêu ngạo trả lời:
- Đúng vậy, từ xa xưa, Nhật Bản đã cho ra đời rất nhiều thanh katana nổi tiếng, có người đã tụ lập thành danh sách tư liệu về những danh đao này, cuối cùng đã trở thành Danh Đao Phổ. Trên Danh Đao Phổ tổng cộng chỉ có tên của ba mươi thanh đao, thanh Waka Nagamitsu này chính là một trong số đó, vô cùng sắc bén, một đao có thể chém khôi giáp của võ sĩ làm hai, cho dù ở thời hiện đại, chất lượng của thanh katana này tuyệt đối cũng là tốt nhất, hơn nữa có được giá trị lịch sử đặc biệt, anh có dám cá cược không?
Tần Dương sờ lên cái mũi:
- Tôi quả thật có chút động tâm, nhưng tôi muốn xác nhận một chút, thanh đao này trong gia tộc của anh hẳn cũng là bảo bối, mặc dù anh là nhân tài mới nổi của Thanh Mộc lưu, nhưng anh chung quy ở trong gia tộc Yagyuu cũng chỉ là một vãn bối, anh có quyền làm chủ lấy thanh đao này làm tiền đặt cược sao?
Yagyuu Chisaka lạnh lùng nói:
- Nếu tôi đã nói ra, thì đương nhiên là có thể làm được, anh dám đánh cược với tôi không, anh lấy gì đánh cược với tôi?
Tần Dương ngẫm nghĩ:
- Lần này tôi tới Nhật Bản cũng không mang theo bất kỳ vật gì, nếu như tôi nói miệng, anh chắc hẳn có cảm giác tôi nói miệng không có bằng chứng. Như vậy đi, tôi định giá thanh đao Waka Nagamitsu của anh mười triệu nhân dân tệ, nếu như tôi thua, tôi cho anh mười triệu nhân dân tệ, anh thua, thanh đao Waka Nagamitsu thuộc về tôi, thế nào?
Yagyuu Chisaka hơi có chút do dự. Nói thật ra, giống như Tần Dương, gã càng muốn khiến Tần Dương lấy ra một số thứ càng có tính đại diện để cá cược, như vậy thắng lợi của gã càng có ý nghĩa, nhưng ai bảo gã là người khiêu chiến chứ, hơn nữa Tần Dương nói cũng là lời nói thật, đây là Nhật Bản, hắn cũng sẽ không lấy thứ tốt chạy đi khắp nơi, huống chi hắn ra cái giá cũng không thấp, dùng đánh cược cũng không tính là tiếc.
Waka Nagamitsu mặc dù sắc bén, nhưng phần nhiều xác thực là một sự đại diện, dù là giá trị lịch sử hay là vinh quang gia tộc.
Yagyuu Chisaka trầm giọng nói:
- Chiến đấu tự do, có thể dùng vũ khí, nếu như trong chiến đấu xuất hiện thương vong, tự gánh lấy hậu quả!
Dùng vũ khí sao?
Tần Dương nhíu mày, nhưng vẫn sảng khoái gật đầu:
- Được!
Hai mắt Yagyuu Chisaka nhìn chằm chằm Tần Dương, nói như chém đinh chặt sắt:
- Nếu như anh thua, ngoại trừ thua cược mười triệu nhân dân tệ ra, anh còn phải cúi đầu nhận thua với tôi trước mặt tất cả mọi người!
Tần Dương sảng khoái đáp ứng:
- Được, nhưng trận đấu này tốt nhất đợi sau khi tranh tài dương cầm chấm dứt đi, yên tâm, tôi nhất định để anh xếp đầu tiên.
- Tôi cũng có suy nghĩ như vậy, chỉ là anh nói xếp đầu tiên có ý gì?
Khóe miệng Tần Dương nhếch lên, lộ ra nụ cười lạnh lùng giống như cá mập phát hiện con mồi, thể hiện toàn sát ý.
- Đến lúc đó anh sẽ biết, dù sao anh là người đầu tiên!
Suy nghĩ trong đầu Yagyuu Chisaka xoay chuyển, người đầu tiên?
Như vậy chẳng phải là còn có người thứ hai sao?
Yagyuu Chisaka nhìn ánh mắt Tần Dương lạnh lẽo mà có chút trào phúng, trong lòng bỗng dâng lên dự cảm bất thường. Tên này dường như chắc chắn bản thân có thể thắng, nói mà gã là người đầu tiên, như vậy không phải là không để gã trong mắt sao?
Ý nghĩ này khiến sự tự tin trong lòng Yagyuu Chisaka có chút dao động, nhưng bỗng kiên định với lòng tin của mình lần nữa, dứt khoát trả lời:
- Như vậy một lời đã định!
Mình nhất định sẽ thắng!
Tần Dương cũng dứt khoát đáp lại nói:
- Một lời đã định!
Trước mặt mọi người, Tần Dương và Yagyuu Chisaka định ra cuộc khiêu chiến đánh cược, khiến tất cả mọi người xung quanh xem đủ náo nhiệt.
Tần Dương xoay người trở lại vị trí ghế ngồi, đám người hâm mộ của hắn cũng mau chóng ngồi xuống, tiến tới gần không kịp chờ đợi mà đặt câu hỏi với Tần Dương.
- Tần Dương, trận thi đấu kia của hai người sẽ tiến hành ở đâu, chúng tôi có thể quan sát không?
- Sống chết tự chịu là có ý gì, chẳng lẽ trận đấu này của hai người là đấu sinh tử sao?
- Yagyuu Chisaka khiêu chiến với anh, còn đặc biệt nói rõ quy tắc, như vậy là muốn đánh bại anh trong trận đấu, thậm chí khiến anh bị thương sao?
Tần Dương mỉm cười trả lời:
- Trận đấu giữa hai chúng tôi sẽ tiến hành ở nơi riêng tư, kết quả ấy mà, chúng tôi đánh xong, mọi người đương nhiên sẽ biết, nói là tự gánh lấy hậu quả cũng chỉ là một loại đề phòng trước, dù sao đánh nhau có nguy hiểm, cho dù cầm cục gạch cũng có thể nện chết người, đừng nói là trong tay có vũ khí, chẳng qua chúng tôi cũng không có thù hận sinh tử, cho nên chỉ cần phân thắng bại, cần gì đấu sinh tử, làm gì có nhiều trận đấu sinh tử như vậy, mọi người đây đang mơ mộng bao nhiêu tình tiết vậy chứ?
Lời của Tần Dương lập tức đám thành viên fan hâm mộ vui vẻ giống như chọc tiết gà.
- Haiz, vậy mà không cho xem, như vậy hơi quá đáng nha.
- Đúng vậy, chúng tôi cũng muốn xem một chút, cổ vũ cho anh mà.
- Đại thần, anh giúp đỡ một chút đi, để chúng tôi xem một chút đi.
Tần Dương bật cười nói:
- Đây là quy tắc thế tục quy định, có vấn đề gì âm thầm giải quyết, nếu không lỡ như thật sự đánh thành chuyện gì, bị quay lại còn bị truyền đi khắp thế giới, như vậy chẳng phải chờ cảnh sát tới thăm bắt người đi sao?
Đám người lập tức cười vang, nhưng không có ai ồn ào muốn tới quan sát trận đấu nữa, vì mọi người đều đã nghe rõ ràng.
Mâu thuẫn giữa người tu hành dùng phương thức của người tu hành giải quyết, cho dù kết quả như thế nào đều là đôi bên tình nguyện, nhưng nếu như để cho quần chúng xem, nếu như ai đánh gần chết ai, thậm chí là đánh chết, như vậy khẳng định sẽ gây ra lực ảnh hưởng khổng lồ, như vậy cuối cùng quản hay không quản đây?
Như vậy cũng tốt hơn so với giang hồ thời kỳ cổ đại, chuyện của giang hồ là của người giang hồ, sẽ không để nha môn nhúng tay vào, nhưng nếu anh phách lối chạy tới nha môn chém giết, còn chém chết một người ngay tại đó, anh nói xem nha môn có quản không hay để mặc kê?
- Tần Dương, vậy anh phải cố gắng lên, nhất định phải thắng đấy!
- Ừ, chúng tôi đợi tin tức tốt của anh!
- Mặc dù chúng tôi không thể tới tận nơi xem trận đấu của anh, không thể đi cổ vũ cho anh, nhưng anh nhất định phải nói kết quả một chút cho chúng tôi đấy, dù sao nhiều người như vậy đã thấy được vụ đánh cược này, nhất định sẽ lại thu hút sự chú ý lần nữa.
Tần Dương cười nói:
- Được, nếu như tôi thắng, tôi nhất định sẽ đăng một bài weibo, tốt xấu là danh đao trong lịch sử Nhật Bản, thắng được tới tay khẳng định phải khoe khoang một chút...