Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1341 - Chương 1351: Ta Lấy Văn Vật Trung Quốc Làm Tiền Đặt Cược

Chương 1351: Ta lấy văn vật Trung Quốc làm tiền đặt cược
 

Khi thanh kiếm của Tần Dương dứt khoát chặt đứt cánh tay của Yagyuu Chisaka, sắc mặt của Tư Đồ Hương và Liễu Thành Mân bỗng nhiên thư giãn hơn.

Hai mắt của Liễu Thành Mân tỏa sáng nhìn Tần Dương, mặc dù hắn ta cũng không biết cong cong quẹo quẹo trong quá trình đó thế nào, nhưng hắn ta đã nhìn ra được Tần Dương sắp đặt bẫy lừa gạt Yagyuu Chisaka.

Điều này khiến trong lòng Liễu Thành Mân cảm thán không thôi.

Con người này thật khó lường nha.

Không chỉ có thực lực mạnh, quan trọng hơn là biết dùng đầu óc. Người mang theo đầu óc đi chiến đấu luôn khủng bố, lợi hại hơn rất nhiều so với loại người lỗ mãng chỉ biết xông loạn liều mạng.

Yagyuu Chisaka có lẽ không phải bại bởi thực lực của Tần Dương, mà là bại bởi trí tuệ của hắn.

Sắc mặt của Itou Shunsuke có chút kỳ quái, sự vui mừng và tiếc nuối trước đó giờ phút này cũng đã thay bằng sự bất an và không vui, bởi vì gã đột ngột phát hiện người bản thân sắp sửa phải đối mặt chắc chắn không dễ đối phó như vậy!

Thực lực của Itou Shunsuke khẳng định mạnh hơn Yagyuu Chisaka, nhưng Yagyuu Chisaka còn chưa kịp thi triển được bất cứ tuyệt chiêu gì thì đã thất bại rồi, Tần Dương cũng không thể hiện ra bất cứ lá bài ẩn giấu gì, điều này khiến trong lòng Itou Shunsuke không nắm chắc được.

Yagyuu Chisaka đã thua rồi, tiếp theo đây chính là gã, bản thân gã có thể đánh bại được con người tâm tư tàn nhẫn kia không?

Trước khi tới đây, Itou Shunsuke vô cùng tự tin, vì thực lực của gã đã đạt tới Thiên Nhân hai mươi bảy, đã gần tới Thiên Nhân đỉnh phong rồi, thực lực như vậy gã không tin bản thân sẽ thua, nhưng Yagyuu Chisaka với vẻ mặt xám như tro tàn trước mặt giống như đang nhắc nhở gã.

Trên đời này không có gì không thể, không phải ai có thực lực cảnh giới mạnh thì nhất định có thể đánh bại đối thủ có cảnh giới thực lực yếu hơn.

Yagyuu Chisaka chẳng phải có cảnh giới cao hơn so với Tần Dương sao, còn không phải vẫn thua hay sao?

Bất kể gã bị thua oan hay không, thì thua chính là thua.

Itou Shunsuke nắm chặt nắm tay.

Gã có phải nên nhân lúc này tiếp tục khiêu chiến Tần Dương ngay ở đây không?

Ở một bên khác, vẻ mặt của Akechi Sohide bình tĩnh như mặt nước, sự biến hóa trên lôi đài khi nãy dường như cũng không khiến hắn ta cảm thấy kinh ngạc một chút nào.

Ánh mắt hắn ta nhìn tới Tần Dương có thêm hai phần nồng nhiệt chiến ý.

Quả nhiên không hổ là truyền nhân của Ẩn Môn.

Nếu như đã dễ dàng bị Yagyuu Chisaka đánh bại như vậy, vậy thì làm sao có thể trở thành đối thủ khiến hắn ta coi trọng được đây?

Tiếp tục chiến đấu đi.

Đợi anh đánh bại tất cả mọi người, thanh danh đạt tới đỉnh điểm rồi, lại để tôi đánh bại anh đi!

Tất cả sự huy hoàng của anh lúc này đều phải là đá kê chân của tôi!

Trên lôi đài, Tần Dương nhặt cánh tay cụt còn nắm thanh đao Waka Nagamitsu lên, lấy thanh đao Waka Nagamitsu từ trong cánh tay cụt đó, sau đó đi tới trước mặt Yagyuu Chisaka, đưa cánh tay cụt ra.

- Tôi cũng không thêm cương khí có tính phá hoại trên mặt kiếm, cánh tay chỉ bị chém gọn, lập tức tới bệnh viện tiến hành phẫu thuật xử lý thì tay này có thể nối lại được, cho dù không thể hoàn toàn khôi phục lại bình thường, nhưng ít nhất sẽ không ảnh hưởng tới cuộc sống hàng ngày.

Biểu lộ của Yagyuu Chisaka chết lặng nhận lấy cánh tay cụt của mình, ánh mắt nhìn sang cánh tay cụt, sau đó nhìn tới gương mặt của Tần Dương.

Trước đó gã dự định chém một đao chặt cánh tay của Tần Dương, hơn nữa còn định dùng cương khí phá hủy nơi bị chặt, khiến Tần Dương trở thành một phế nhân, nhưng kết quả lại buồn cười tới như vậy.

Cánh tay của Tần Dương không bị gãy, nhưng cánh tay của gã thì bị chặt đứt rồi.

Tần Dương còn dùng giọng điệu như vậy nói với gã, tỏ vẻ đã hạ thủ lưu tình rồi...

Như vậy thật sự tổn thương lòng tự trọng.

Quá mất mặt rồi.

- Tôi chỉ có một câu hỏi, trước đó anh luyện kiếm, một chiêu sơ hở kia là cố ý để cho chúng tôi nhìn thấy sao?

Tần Dương mỉm cười nói:

- Đúng vậy, vốn chỉ định thử một lần, kết quả không ngờ anh thật sự tin, nhưng như vậy cũng tốt, chắc hẳn anh vốn còn chuẩn bị chiêu sát thủ khác nhỉ, kết thúc như vậy chung quy dễ dàng hơn cho mọi người một chút, tôi tin tưởng chỉ cần anh thi triển ra chiêu sát thủ, bản thân anh tuyệt đối cũng không dễ chịu.

Đám người xem vây xung quanh nghe thấy đối thoại của hai người đều cùng nhìn nhau, thần sắc cả đám vô cùng vi diệu.

Quả nhiên là bẫy do hắn thiết kế ra.

Chỉ là anh thắng thì thắng rồi, không nên tỏ vẻ tất cả cũng chỉ vì suy nghĩ cho Yagyuu Chisaka như vậy chứ.

Như anh làm căn bản chính là xát muối lên vết thương của người ta đấy hiểu không?

Yagyuu Chisaka cắn chặt răng, không nói thêm nữa, trực tiếp xoay người rời đi.

Còn ở lại đây để làm cái gì?

Làm nhục nhã thêm sao?

Thay vì ở lại chỗ này bị người ta nhục nhã, chi bằng nhanh chóng tới bệnh viện, nhanh chóng nối tay lại, có lẽ ảnh hưởng về sau sẽ ít hơn một chút.

Hai người của Thanh Mộc lưu tiến lên phía trước đỡ Yagyuu Chisaka đi ra ngoài, còn Ueno Tokie ở lại trên lôi đài.

- Giỏi tính toán đấy! Không ngờ ta đây đã ngần này tuổi vẫn bị một người trẻ tuổi mới hai mươi tính kế...

Tần Dương mỉm cười:

- Tôi chỉ muốn gắng tiết kiệm thêm chút sức lực mà thôi.

Ueno Tokie thiếu chút nữa tức giận tới mức thổ huyết trước lời Tần Dương nói, cắn răng, ánh mắt nhìn tới thanh thanh đao Waka Nagamitsu trong tay Tần Dương, ánh mắt có phần phức tạp, do dự một chút rồi nói:

- Dựa theo quy tắc đánh cược, Yagyuu Chisaka đã thua, thanh đao Waka Nagamitsu này là chiến lợi phẩm của cậu, chẳng qua ta muốn dùng tiền chuộc lấy thanh đao Waka Nagamitsu này, ta ra giá gấp đôi đánh cược, hai mươi triệu nhân dân tệ, cậu thấy thế nào?

Tần Dương bật cười, đi tới bên rìa lôi đài, nhặt vỏ của thanh đao Waka Nagamitsu lên, tra lại thanh đao Waka Nagamitsu vào trong vỏ đao, đánh giá mấy lần, lúc này mới mỉm cười nói:

- Tôi vẫn rất thích thanh đao Waka Nagamitsu này hơn một chút đấy.

Sắc mặt của Ueno Tokie hơi đổi, trầm giọng nói:

- Năm mươi triệu!

Nụ cười trên gương mặt Tần Dương thu lại, giọng điệu cũng lạnh hơn vài phần:

- Tôi không thiếu tiền, tôi biết Thanh Mộc lưu có tiền, nhưng người trong Ẩn Môn tôi cho tới bây giờ sẽ không thiếu tiền, nếu như chỉ vì tiền thì tôi căn bản cũng sẽ không chấp nhận vụ đánh cược này.

Ueno Tokie vẫn không chịu từ bỏ ý định, dù sao thanh đao Waka Nagamitsu này đại diện cho mặt mũi của Thanh Mộc lưu, đây chính là danh đao trên Danh Đao Phổ của Nhật Bản đấy, từ trong tay Thanh Mộc lưu bọn họ rơi vào tay của người tu hành Trung Quốc, sợ rằng sau này muốn tìm về sẽ rất khó.

Việc này tất cũng trở thành một sự kiện sỉ nhục trong giới tu hành Nhật Bản, sau này ai nhắc tới thanh đao Waka Nagamitsu thì chắc hẳn cũng sẽ ai thán một tiếng.

Haiz, một thanh đao tốt như vậy lại bị người của Thanh Mộc lưu dùng đánh cược, còn thua bởi một người Trung Quốc, hiện giờ đã trở thành chiến lợi phẩm của người Trung Quốc, người Thanh Mộc lưu thật sự quá mất thể diện.

- Tần tiên sinh, cậu có thể ra cái giá, hoặc là món đồ cổ nào khác. À, đúng rồi, trong tay chúng tôi có rất nhiều đồ cổ cao cấp vốn thuộc về Trung Quốc, chỉ cần Tần tiên sinh nguyện ý nộp lại thanh đao Waka Nagamitsu cho Thanh Mộc lưu chúng tôi, ta nguyện ý dùng ba món đồ cổ cao cấp của Trung Quốc để trao đổi, ta nghĩ Tần tiên sinh làm một người Trung Quốc, có lẽ càng muốn lấy những thứ đó về hơn!

Ánh mắt Tần Dương bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo:

- Hơn trăm năm trước, các người cướp bóc chiếm đoạt rất nhiều quốc bảo của Trung Quốc chúng tôi nhỉ, hiện giờ lại dùng để ép tôi?

Nếu đã xé mặt, Ueno Tokie sẽ không để ý mà nói chuyện càng trần trụi hơn một chút. Gã trầm giọng nói:

- Nếu như cậu cảm thấy không tiện trao đổi, vậy ta có thể lấy ra lấy ra văn vật Trung Quốc có giá trị, một lần nữa khiêu chiến đánh cược với cậu, nếu như cậu thua, cậu phải để thanh đao Waka Nagamitsu lại, nếu như cậu thắng, văn vật thuộc về cậu!
Bình Luận (0)
Comment