Chương 1355: Chuyên gia văn vật?
Dương Hạo Nhiên chắp tay sau lưng thản nhiên bước vào phòng khách, Tần Dương mời Dương Hạo Nhiên ngồi xuống, cầm ấm nước lên rót chén nước cho Dương Hạo Nhiên, dùng hai tay bưng đặt trước mặt Dương Hạo Nhiên.
Mặc dù hoàn toàn không biết địa vị cụ thể của Dương Hạo Nhiên, cũng không biết thực lực cụ thể của hắn là gì, nhưng chỉ với cách gọi Tiểu Diệp với Diệp Tây Đông kia là có thể thấy được vai vế và độ tuổi của hắn ta ít nhất lớn hơn nhiều so với Long Vương Diệp Tây Đông, huống chi Tần Dương nhớ rất rõ khi hắn đối thoại với Long Vương, giọng điệu của Long Vương rõ ràng chính là phải đi mời ông cụ này rời núi, chứ không chỉ dùng quyền lợi của mình mà ra mệnh lệnh cho người ta.
Như vậy nói rõ được ra rất nhiều vấn đề rồi.
Dương Hạo Nhiên cũng không khách sáo, bưng chén nước lên uống một ngụm, cười nói:
- Tiểu Tần, con suy nghĩ thế nào mà lại dùng phương thức đấu lôi đài này để cá cược văn vật vậy?
Tần Dương ngoan ngoãn dùng lời nói đơn giản mạch lạc nhất kể chuyện đã xảy ra một lần, cuối cùng nói:
- Ông ta nói như vậy, trong lòng con rất không thoải mái, cho nên con liền muốn để bản thân cảm thấy thoải mái một chút, sau đó nghĩ tới đây thì làm thôi, còn về cuối cùng có thể thành được hay không, có thể làm được như thế nào thật ra trong nội tâm của con cũng không dám chắc...
Dương Hạo Nhiên bưng chén nước lên uống một ngụm, cười nói:
- Có thể nghĩ được như vậy cũng đã rất tốt rồi! Những văn vật thất lạc bên ngoài kia có phần nhiều là nhân chứng lịch sử của dân tộc Trung Hoa chúng ta, là của quý của Trung Hoa chúng ta, nếu có cơ hội mang bọn chúng về Trung Quốc, để lại cho con cháu của chúng ta, như vậy đương nhiên không thể tốt hơn... Con rất tốt!
Tần Dương khiêm tốn cười nói:
- Dương lão quá khen rồi, mặc dù con có chỗ hiểu về văn vật, nhưng biết được rất ít, mấy ngày tiếp theo đây còn phải làm phiền người nhiều hơn đây.
Dương Hạo Nhiên cười ha hả nói:
- Không phiền, không phiền, chuyện như vậy cho dù bảo ta làm hàng ngày thì ta cũng sẽ không cảm thấy phiền, ngược lại còn rất vui vẻ, con chỉ cần an tâm thi đấu trên lôi đài, chuyện dưới đài cứ giao cho ta đi, con đừng phân tâm là được!
Tần Dương cung kính gật đầu:
- Vâng, Dương lão!
Lúc này, hai cô gái Tư Đồ Hương và Yamaguchi Rika cũng đều mặc quần áo chỉnh tề đi từ trong phòng ra, nhìn thấy Dương Hạo Nhiên ngồi trên ghế sô pha, ánh mắt đều có phần hiếu kỳ.
Tần Dương giới thiệu:
- Vị này chính là Dương lão, là một chuyên gia văn vật, lần này tốt bụng chạy từ Trung Quốc tới hỗ trợ đánh giá và bảo vệ văn vật, dù sao tôi cũng có quá ít kiến thức về văn vật... Dương lão, đây là Tư Đồ Hương, ẩn thị của con, vị này chính là Yamaguchi Rika, là nhân viên của cục điều tra đặc biệt Nhật Bản, cô ấy cũng là người bảo vệ an toàn cho con, ngăn ngừa nhiễu loạn xảy ra...
Dương Hạo Nhiên cười ôn hòa:
- Không cần quá khách khí, mấy đứa cũng đừng gọi ta là Dương lão, nghe như là dưỡng lão vậy, gọi ta lão Dương là được, mặc kệ bao nhiêu tuổi thì lão Dương đều không sai, nghe qua còn rất thân thiết!
Trong lòng Tần Dương không kiềm chế được cảm thán, ông cụ này ngược lại rất dễ thân cận, không hề kiêu ngạo một chút nào, chỉ là hắn không hề cảm nhận được bất cứ khí chất của loại cường giả lợi hại trên người hắn ta, trông qua chỉ giống như một người bình thường vậy...
Ông già Long Vương này chơi xấu vô cùng, cũng không nói rõ ràng với hán, gọi là một cao thủ tu hành, nhưng mà rốt cuộc cao bao nhiêu chứ?
Yamaguchi Rika nghe xong lời Tần Dương giới thiệu, ánh mắt lập tức trở nên phức tạp, khách khí chào hỏi, sau đó không nói thêm nữa.
Tần Dương mỉm cười nói:
- Nếu Dương lão đã nói như vậy, vậy thì con cũng có thể không khách sáo gọi người lão Dương rồi...
Dương Hạo nhiên cười ha hả nói:
- Đã gọi lão Dương rồi, như vậy hay, thân thiết, chúng ta bây giờ chính là làm việc tập thể, chẳng qua chức vụ công việc không giống nhau, con ở trên đài, ta ở dưới đài mà thôi.
Tần Dương nhìn thời gian:
- Được rồi, lão Dương, nếu đã phải làm việc thì cũng phải ăn cơm no bụng trước đã, chúng ta tới quán ăn sáng trước đã, sau đó lại tới võ đài của Thanh Mộc lưu.
- Được, ta đi theo con đi, con sắp xếp là được!
Mấy người Tần Dương đi tới quán ăn ăn bữa sáng, sau đó khi rời khỏi quán ăn, một chiếc xe Benz công vụ ngừng lại trước mặt bọn họ, ghế lái và ghế lái phụ có một nam một nữ ngồi, đều bốn mươi mấy tuổi.
- Đây là hai trợ thủ ta dẫn tới, ta chủ yếu chịu trách nhiệm giám định, thu thập này, quy nạp này, vận chuyển này, mấy việc này dù sao cũng phải có người đi, không thể để một mình cụ già ta làm được.
Dương Hạo Nhiên cười giải thích, sau đó ngồi vào xe công vụ, cười nói:
- Tiểu Tần, con lên đi, nhân lúc đi trên đường, ta và con nói mấy câu phiếm với nhau.
Tần Dương đáp ứng, quay đầu lại nói một tiếng với Yamaguchi Rika, Tư Đồ Hương ngồi lên xe của Yamaguchi Rika, lái xe đi phía trước, Tần Dương thì ngồi vào trong xe công vụ, ngồi bên cạnh Dương Hạo Nhiên.
- Nếu như tin tức của ta là đúng thì hẳn con mới bước vào cảnh giới Đại Thành mùa hè năm ngoái nhỉ?
Tần Dương thản nhiên trả lời:
- Đúng ạ, chẳng qua sức chiến đấu của con cao hơn một chút...
Tần Dương ngừng lời một chút, ánh mắt đảo qua đôi nam nữ phía trước, Tần Dương có thể cảm nhận được loại khí tức cường hãn chỉ có được trên người của người tu hành.
- Hai người bọn chúng là đệ tử của ta, không cần lo lắng.
Tần Dương ừ một tiếng:
- Khi con ở trong nhóm thám hiểm Ingle từng xảy ra một chuyện, thân trúng kịch độc, thiếu chút nữa mất mạng, sau đó sư phụ con dùng phương thức đặc biệt loại bỏ độc tố, nhưng thân thể của con cũng từ sự cố lần đó sinh ra mức độ biến dị nhất định, sức chiến đấu thực tế của con hoàn toàn có thể so sánh với cao thủ cảnh giới Thiên Nhân hai mươi bảy.
Dương Hạo Nhiên cười nói:
- Thì ra là như vậy, vậy con thật sự xem như trong họa được phúc rồi... Ngày hôm qua sau khi ta biết được chuyện của con, trên đường đi mới biết được một chút về con. Con từng cứng rắn đối kháng với ba lượt công kích toàn lực của cao thủ Siêu Phàm Chúc Thiên Sơ mà không bị thương trong đại hội liên minh người tu hành, tố chất thân thể này của con quả thật quá xuất sắc, đã có thể sánh ngang được với phương thức tu luyện linh khí nhập thể của phương Tây rồi, cũng khó trách con dám khiêu chiến với người tu hành cảnh giới Thiên Nhân cả Nhật Bản.
Tần Dương mỉm cười nói:
- Thật ra con cũng không xác định có thể chiến thắng tới cuối cùng hay không, dù sao con có thể có được sức chiến đấu vượt cảnh giới, người khác cũng có thể, mà còn chỉ có thực lực Thiên Nhân hai mươi lăm mà thôi, con chỉ có thể chiến đấu hết sức mình, dù sao thua rồi thì thua mất thanh đao Waka Nagamitsu kia, những văn vậy thắng được trước đó không phải vẫn kiếm lời rồi sao?
Dương Hạo Nhiên cười ha ha nói:
- Thằng nhóc này! Con dùng ngôn từ phách lối như vậy ép cả giới tu hành Nhật Bản, cho dù bọn họ biết rõ mục đích của con, dù đánh ngang cấp biết rõ hi vọng thắng rất nhỏ, nhưng vẫn sẽ không ngừng khiêu chiến với con, nếu không, bọn họ sẽ càng mất mặt hơn. Lực lượng của một quốc gia vậy mà không ai chiến được, như vậy chẳng phải là càng sỉ nhục hơn so với mất một thanh đao Waka Nagamitsu sao?
Tần Dương cười nói:
- Vâng, bọn họ không thể không tới!
Dương Hạo Nhiên mỉm cười:
- Được, con cẩn thận nói lại quy tắc mà con định ra với bọn họ cho ta một lần, như vậy tới khi ta giám định, trong lòng cũng có định lượng, phù hợp quy tắc con định ra thì ta để người cho con đánh, nếu không thì trực tiếp từ chối!
Tần Dương nói lại một lần quy tắc khiêu chiến bản thân định ra ngày hôm qua, Dương Hạo Nhiên gật đầu cảm thán:
- Những văn vật lưu lạc của Trung Quốc ở Nhật Bản quá nhiều, có rất nhiều văn vật có giá trị quan trọng bị bọn họ định nghĩa thành tài sản văn hóa quan trọng cùng với quốc bảo của bọn họ, chiếm làm của riêng. Mỗi một món văn vật này giống như một vết thương trên người Trung Quốc chúng ta khiến người ta phải tiếc thương... Lần này ta sẽ toàn lực phối hợp với con, hi vọng có thể mang về nhiều món văn vật Trung Quốc hơn.