Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1344 - Chương 1354: Một Quyết Định Vô Cùng Can Đảm

Chương 1354: Một quyết định vô cùng can đảm
 

- Sự việc chính là như vậy, hiện giờ tôi không sợ chuyện trên lôi đài, vì trên lôi đài có quy tắc, nhưng tôi lo lắng chuyện xảy ra dưới lôi đài, dù sao thực lực của tôi có hạn, chỉ sợ sẽ có người chó cùng rứt giậu...

- Cậu cảm thấy cậu có thể kiên trì đến cuối cùng?

- Thử xem sao, có thể lấy thêm về một số đồ cổ văn vật thuộc Trung Quốc thì lấy nhiều thêm mấy món, nếu đã để tôi gặp được, chung quy phải làm chút gì đó, hơn nữa tôi dùng thanh đao Waka Nagamitsu kia làm mồi nhử, cho dù đến cuối cùng thua lại bọn họ, thì những văn vật của Trung Quốc tôi thắng được trước đó cũng đã kiếm lời rồi.

- Cậu đã có lòng này, tôi ngược lại nhớ tới một người, có lẽ người này sẽ cảm thấy rất có hứng thú đối với chuyện này. Cậu đợi tôi một chút, tôi liên lạc với người ta một lát, xem người ta có nguyện ý ra tay giúp đỡ cậu hay không.

Mười phút sau.

- Tôi đã liên hệ với người kia, người ta nghe nói việc mà cậu muốn làm, rất tán thưởng cậu, quyết định qua đó giúp cậu một tay.

Tần Dương tò mò hỏi:

- Người đó là ai vậy?

- Ông ấy là thái sơn bắc đẩu của giới văn vật, ông ấy hiểu rõ như lòng bàn tay đối với những món đồ cổ trân quý, chỉ cần có ông ấy ở đây, cho dù là giám định và thưởng thức văn vật thật hay giả, hoặc đánh giá phương diện giá trị thì cậu đều không cần phải lo lắng, ông ấy nguyện ý đánh giá giúp cậu, bảo quản và chỉnh đốn những văn vật mà cậu thắng được kia.

Tần Dương nhíu mày:

- Có chuyên gia văn vật như vậy hỗ trợ đương nhiên tôi rất vui vẻ rồi, nhưng tôi càng cần đảm bảo về vũ lực hơn, ngài hiểu ý tôi...

- Ha ha, cậu yên tâm đi, ông ấy không chỉ là chuyên gia văn vật, mà còn là một người tu hành có thực lực cường đại. Chỉ cần có ông ấy ở đó, cậu cứ yên tâm dũng cảm đi chơi đùa đi, bảo đảm cậu sẽ không sao!

Hai mắt Tần Dương sáng lên:

- Lợi hại như vậy sao? Là cường giả Thông Thần sao?

- Ha ha, đến lúc đó cậu sẽ biết! Cậu hiện giờ phải suy tính là làm thế nào thắng nhiều văn vật một chút, thắng nhiều văn vật trân quý một chút, nếu không người kia đi một chuyến tay không sẽ tức giận đấy, nếu như cậu làm được tốt, nói không chừng còn có thể được ông ấy yêu thích, có thể được một số chỗ tốt đấy!

Tần Dương bĩu môi nói:

- Ông già, ngài cũng quá không hiền hậu rồi, thần bí như vậy, còn giữ bí mật với tôi nữa...

- Người kia tên là Dương Hạo Nhiên, sáng sớm ngày mai ông ấy sẽ tới khách sạn tìm cậu, tôi sẽ bảo ông ấy tiện đường mang một số dược vật chữa thương cùng với có thể nhanh chóng khôi phục sự mệt mỏi, giúp cậu đi được xa hơn trong khi thi đấu... Chúc cậu may mắn!

Tần Dương cầm điện thoại đã ngắt cuộc gọi mà không biết nên nói gì. Cái ông Long Vương này hơi quá đáng, nói chuyện chỉ nói có ba phần, còn giữ lại một phần, còn may chứng cưỡng chế (OCD) của hắn không nặng, nếu không trong lòng có thể có chút khốn khổ rồi.

Tần Dương oán trách mấy câu trong lòng, trong ánh mắt xuất hiện nhiều hơn mấy phần thấp thỏm chờ mong.

Nếu Long Vương đã nói bảo vệ hắn không có việc gì, như vậy nhất định là sẽ không sao. Nghĩ tới cái người tên Dương Hạo Nhiên kia nói thế nào cũng là một cường giả Thông Thần đi, nếu không sao có thể nói câu đó đảm bảo như vậy được?

Chuyên gia văn vật?

Trong đầu Tần Dương nhanh chóng nghĩ tới, cầm lấy điện thoại, lướt tra ở trên mạng thông tin về mấy chữ quan trọng chuyên gia văn vật Dương Hạo Nhiên này. Quả thật không nói, Tần Dương đã thật sự tìm được một người có cái tên như vậy.

Trong tư liệu cũng không có bất cứ bức ảnh chụp nào, chỉ là một đoạn giới thiệu ngắn, giới thiệu trình độ, kinh nghiệm kiến thức của Dương Hạo Nhiên trong lĩnh vực văn vật, còn giới thiệu một chút về viện bảo tàng tư nhân của hắn ta. Viện bảo tàng tư nhân này do chính bản thân hắn ta dùng sức của mình xây dựng nên.

Quả nhiên là một người tu hành có sở thích đặt biệt với văn vật nha.

Cũng tốt, bản thân hắn vốn còn đang suy nghĩ xem có cần mời hai vị chuyên gia đến phân biệt những văn vật kia không, hiện giờ đã lập tức ổn thỏa rồi.

Tần Dương tắt điện thoại, ngầm thở dài trong lòng một hơi.

Đi ra khỏi phòng ngủ, Tần Dương nhìn thấy hai người Tư Đồ Hương và Yamaguchi Rika trong phòng khách, hai người đang quan sát thanh đao Waka Nagamitsu kia.

Tần Dương nhớ tới lời hứa với các fan hâm mộ trước đó, liền lấy điện thoại di động ra, cười nói:

- Tôi chụp tấm hình đã.

Tần Dương chụp ngay thanh đao Waka Nagamitsu, sau đó mở weibo ra.

- Đánh một trận, thắng, bức ảnh này chính là chiến lợi phẩm đánh nhau lần này, thanh đao Waka Nagamitsu trên Danh Đao Phổ của Nhật Bản!

Sau khi thắng được cây đao này, tôi đã làm ra một quyết định rất can đảm.

Ngày mai, xin hãy chờ đợi!

Tần Dương đính kèm bức ảnh chụp thanh đao Waka Nagamitsu, sau đó đăng lên.

Tần Dương cũng đột ngột nghĩ ra ý tưởng, nếu lần này đã muốn gây ra chuyện lớn, như vậy không bằng nháo lớn rõ ràng một chút, để tầm ảnh hưởng của chuyện này càng lớn hơn một chút, cuối cùng hẳn có một số tác dụng chính diện đi.

Tần Dương vừa đăng weibo đã lập tức bùng nổ.

- Đại thần uy vũ! Trung Quốc uy vũ!

- Ủng hộ cho đại thần! Tôi rất muốn biết anh đã làm ra quyết định gì?

- Một quyết định can đảm, chẳng lẽ anh lại muốn rút thưởng sao?

- Lợi hại! Lợi hại! Trước kia đều là Nhật Bản cướp đi các loại văn vật lịch sử của chúng ta, hiện giờ Tần Dương thắng được một danh đao có ý nghĩa đại diện của bọn họ như vậy, thật sự là làm mạnh uy danh cho Trung Quốc chúng ta! Cho anh một like!

- Thanh đao Waka Nagamitsu! Đó chính là thanh đao nổi danh lịch sử Nhật Bản đấy! Khà khà, lại thành chiến lợi phẩm của người Trung Quốc chúng ta! Lợi hại, lợi hại, lợi hại! Đại thần, anh dứt khoát đánh thêm mấy trận đi, thắng mấy thanh cái gì mà Muramasa này, Samurai Masamune nổi tiếng này, Sấm này, Kikuichimonji về đi!

- Thanh đao Waka Nagamitsu này là danh đao có ý nghĩa đại diện lịch sử đấy, vậy mà thắng được, môt trận đánh mà Tần Dương nói này e rằng không đơn giản nha, tôi có dự cảm, ngày mai sợ rằng còn có tin tức càng hot hơn, thấp thỏm chờ mong tới ngày mai!

- Đại thần, anh đánh nhau với ai vậy, đánh ở đâu vậy, em ở Tokyo đây, em muốn đi phất cờ cổ vũ cho anh! Em là fan não tàn của anh, tôi muốn sinh khỉ con cho anh!

Weibo của Tần Dương được truyền đi với tốc độ nhanh chóng lan tràn khắp đất trời. Trung Quốc và Nhật Bản từ trước tới nay vốn có ân oán rất rối rắm thâm sâu, hiện giờ Tần Dương làm ra chuyện như vậy ở Nhật Bản, thắng được một danh đao có ý nghĩa đại diện cho lịch sử của bọn họ, loại chuyện khiến người khác hả lòng hả dạ này tại sao có thể không khiến người khác vỗ tay khen hay được?

Bài viết weibo kia càng khiến xã hội chú ý hơn, có người chú ý tới bản thân sự kiện này, có người chú ý tới danh đao có ý nghĩa lịch sử kia, có người thấp thỏm chờ mong cái Tần Dương gọi là "suy nghĩ can đảm" ngày hôm sau. Trong lúc này, đủ loại thành phần xã hội đều đang một lần nữa chú ý tới Tần Dương.

Các cộng đồng lớn, QQ, các bạn bè đều đã truyền đi tin tức này, đều đang nhiệt tình thảo luận ý nghĩa đại biểu cho sự kiện này.

Tần Dương suốt buổi chiều đều không đi ra ngoài, hắn đang điều chỉnh trạng thái của mình để trạng thái chiến đấu của bản thân nằm ở đỉnh, dù sao bảy ngày tiếp theo có lẽ không phải hắn phải trải qua việc nguy hiểm nhất, nhưng lại có thể là bảy ngày khiến hắn mệt mỏi nhất.

Sáng ngày hôm sau, Tần Dương vừa rời giường, tiếng chuông cửa đã vang lên.

Tần Dương đi tới cửa, mở cửa phòng, một vị lão giả tóc trắng mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn đứng ở trước cửa, gương mặt thể hiện nụ cười bình thản, ánh mắt đen láy có thần, trông qua thật sự không giống như đôi mắt của một ông già.

- Cậu là Tần Dương nhỉ, ta là Dương Hạo Nhiên, Tiểu Diệp nói cậu ở đây vừa làm một số chuyện rất thú vị, mời tới đây xem xem...

Tiểu Diệp?

Long Vương Diệp Tây Đông?

Trong lòng Tần Dương có chút xấu hổ, vội vàng nghiêng người cung kính nói:

- Dương lão, con chính là Tần Dương... Mời người vào!
Bình Luận (0)
Comment