Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1343 - Chương 1353: Một Người Khiêu Chiến Cả Thiên Hạ

Chương 1353: Một người khiêu chiến cả thiên hạ
 

Tần Dương vừa hét to xong một loạt lời này, những người xung quanh lập tức xôn xao.

- Chết tiệt! Tên này quá kiêu ngạo rồi!

- Anh ta chuẩn bị dùng lực lượng của một người trực tiếp khiêu chiến cao thủ Thiên Nhân cả Nhật Bản sao?

- Thằng nhóc này quá cuồng vọng!

Có người lúc này phẫn nộ quát:

- Sao cách thức khiêu chiến này nghe ra như ý của cậu là có phải cũng phải trả cái giá có giá trị ngang như văn vật Trung Quốc làm tiền đặt cược phải không?

Tần Dương mỉm cười nói:

- Đương nhiên là vậy! Tôi đặt thanh đao Waka Nagamitsu trong tay tôi, các người đâu thể không đặt cái gì được, thiên hạ cũng không có bữa cơm ăn miễn phí, đương nhiên không giới hạn văn vật Trung Quốc, văn vật Nhật Bản tôi cũng tiếp nhận!

Một lão già đứng ở vị trí lối vào trầm giọng hỏi:

- Vậy cậu cần tiền đặt cược ở cấp bậc gì mới chấp nhận khiêu chiến?

Trong đầu Tần Dương đã sớm sắp đặt rõ ràng, nhanh chóng nói:

- Tôi là mới bước vào cảnh giới Đại Thành mùa hè năm ngoái, trước mắt vẫn là thực lực Thiên Nhân hai mươi lăm, sự kiện xen vào này là tôi đưa ra, cho nên tôi chỉ cần người khiêu chiến bằng thực lực với tôi có thể lấy ra văn vật cấp bậc ngang Hàn Giang Độc Câu Đồ là được, Thiên Nhân hai mươi sáu thì cần tiền đặt cược phẩm chất cao hơn, Thiên Nhân hai mươi bảy thì cần trân phẩm ngang như Mãnh Hổ Thực Nhân Dữu, dù sao tôi không có phần thắng đối chiến với Thiên Nhân hai mươi bảy, phải liều mạng, dù sao cũng phải có cái giá thỏa đáng để tôi liều mạng chứ!

- Quy tắc trận đấu là tay không không hạn chế đọ sức quyết liệt, không sử dụng vũ khí, tới khi một bên nhận thua mới thôi. Thời gian chiến đấu từ chín giờ sáng tới sáu giờ tối, bốn ngày đầu sau mỗi trận đấu tôi sẽ nghỉ ngơi một giờ, sau đó tiếp tục chiến đấu cho tới sáu giờ tối, ba ngày sau sáng hay chiều, mỗi lần đều chỉ tiếp nhận một người khiêu chiến!

Tần Dương vừa dứt lời, đám người phía dưới lập tức xôn xao.

- Cái tên này điên rồi sao?

- Cậu muốn đều mang những văn vật kia về Trung Quốc hết sao?

- Quá kiêu ngạo, đợi cậu mở võ đài, tôi sẽ là người đầu tiên tới khiêu chiến cậu!

- Điên rồi sao, một người liên tục chiến đấu?

- Tên này quá cuồng vọng rồi, chẳng lẽ anh cho rằng anh làm bằng sắt sao, đừng nói thực lực tương đồng, cho dù thực lực yếu một chút, tiêu hao sức lực cũng có thể tiêu hao chết người đấy!

Tần Dương không để ý tới lời mọi người nói, chỉ lạnh lùng nói:

- Tôi không ngại các người làm gì, tôi sẽ không để ý các người không ai tới khiêu chiến với tôi, dù sao tôi đã thắng được thanh đao Waka Nagamitsu, tôi đã cảm thấy rất mỹ mãn rồi, cho dù như thế nào thì tôi sẽ mở lôi đài một tuần lễ, các người thích tới hay không, mặc kệ có bao nhiêu người khiêu chiến, chỉ cần tôi thua một trận, thua mất thanh đao Waka Nagamitsu, thì lôi đài thi đấu sẽ chấm dứt từ đó, cho nên muốn thanh đao Waka Nagamitsu thì xin hãy tới sớm, sau một tuần lễ nếu như thanh đao Waka Nagamitsu vẫn còn trong tay tôi, tôi sẽ mang nó về Trung Quốc!

Tần Dương vừa thốt ra những lời này, tất cả mọi người đã bùng nổ.

Con mẹ nó, đây là khiêu khích trắng trợn đây mà!

Một thằng nhóc mới vào cảnh giới Đại Thành thực lực Thiên Nhân hai mươi lăm đã cả gan dám khiêu chiến với tất cả Thiên Nhân của Nhật Bản rồi!

Ueno Tokie tức giận nói:

- Tần Dương, là ta khiêu chiến cậu trước, cậu đang làm cái gì vậy!

Tần Dương quay đầu thản nhiên nói:

- Ông cũng có thể bảo đệ tử thực lực Thiên Nhân hai mươi lăm của Thanh Mộc lưu ông đi khiêu chiến tôi, chỉ cần đưa ra được tiền đặt cược tương ứng là được. Chỉ cần tôi còn ở trên lôi đài, đợi tới ngày thứ năm thì tôi có thể ưu tiên để người của ông ra tay trước!

Ueno Tokie căm tức nhìn Tần Dương, dáng vẻ của Tần Dương vẫn bình tĩnh nói:

- Tiên sinh Ueno, thanh đao Waka Nagamitsu hiện giờ là của tôi, tôi muốn làm gì thì làm, ông muốn có thì phải làm theo quy tắc tôi đưa ra, nếu như ông không muốn tôi mượn cái lôi đài này của ông thì tôi có thể tùy tiện tìm một địa điểm trống là được, cho dù là trong khu vực thành phố cũng được.

Ueno Tokie hừ lạnh nói:

- Ta không keo kiệt như vậy, cậu đã muốn mở thì ta sẽ thành toàn cho cậu!

Tần Dương bật cười:

- Được, ngày mai chúng ta gặp lại!

Tần Dương không nói nhiều với Ueno Tokie, xoay người rời đi. Sắc mặt của đám người Yamaguchi Rika phức tạp nhanh bước đuổi theo phía sau.

Itou Shunsuke nhìn bóng lưng Tần Dương, vẻ mặt có chút khó xử.

Tần Dương công khai mở võ đài, dùng sức mạnh của một người khiêu chiến cả người tu hành cảnh giới Thiên Nhân của Nhật Bản.

Không có ai tin tưởng Tần Dương có thể thắng tới cuối cùng, dù sao tinh lực của một người có hạn, liên tục chiến đấu chung quy sẽ tiêu hao tinh lực, dù thế nào thì hắn cũng chỉ là một Thiên Nhân hai mươi lăm mà thôi!

Itou Shunsuke cắn răng, gã phải làm như thế nào đây?

Người của Thanh Mộc lưu chiến đấu vì tôn nghiêm, sau khi chiến đấu là vì thu lại sỉ nhục, mà gã chỉ vì báo thù cho chú, tính chất hoàn toàn bất đồng.

Ở một chỗ khác, trên gương mặt trước giờ vốn bình tĩnh của Akechi Sohide rốt cuộc có mấy phần xao động.

Nhìn theo bóng lưng của Tần Dương, ánh mắt của Akechi Sohide có phần thâm sâu.

- Chẳng lẽ anh thật sự lợi hại như vậy, có thể đánh ngang cả cảnh giới Thiên Nhân? Tôi cũng có sức chiến đấu như Thiên Nhân hai mươi bảy, chẳng lẽ anh có sức chiến đấu còn mạnh hơn Thiên Nhân hai mươi bảy?

Thần sắc trên gương mặt của Akechi Sohide có mấy phần âm trầm bất định, ánh mắt vốn bình tĩnh giống như lần đầu tiên xuất hiện sự ảnh hưởng rất nhỏ, tương tự như tâm cảnh của hắn ta.

- Tần Dương, anh điên rồi sao?

Vừa ra khỏi biệt thự, Yamaguchi Rika đã không nhịn được nữa nghiêng người quát hỏi:

- Một mình anh khiêu chiến cả Nhật Bản, anh cảm thấy anh có thể thắng sao?

Tần Dương nhếch môi cười:

- Thích liều mạng mới có thể thắng, không thử một chút làm sao biết được?

Yamaguchi Rika căm tức nhìn Tần Dương:

- Một mình anh liên tục chiến đấu, cho dù làm bằng sắt cũng không gánh được, anh có thể đánh liên tục mấy trận?

Tần Dương cười nói:

- Sức khỏe của tôi rất tốt, một ngày đánh tám trận, mười trận hẳn không thành vấn đề... Tiểu thư Yamaguchi, cô đây là đang quan tâm tôi sao?

Yamaguchi Rika bật thốt lời mắng:

- Tôi quan tâm anh cái đầu quỷ ấy! Chẳng qua tôi cảm thấy anh đây căn bản là hồ đồ, gây sự lung tung, cuối cùng nhất định sẽ gây ra chuyện lớn thì anh mới vui vẻ sao?

Tần Dương lắc đầu nói:

- Cuộc chiến đánh cược công bằng, đây cũng không phải hồ đồ.

Tần Dương hơi ngừng lại một chút, nhìn vẻ mặt căm tức của Yamaguchi Rika, khẽ giải thích:

- Được rồi, tôi nói thật, tôi là đang chọc giận Ueno Tokie!

Ueno Tokie hơi sửng sốt:

- Anh là nói tới chuyện ông ta lấy văn vật Trung Quốc ra đánh cược với anh?

Tần Dương gật đầu, ánh mắt hơi lạnh lẽo:

- Mặc dù những văn vật Trung Hoa đó lúc trước bị Nhật Bản cướp đi cũng không phải trách nhiệm của tôi, nhưng ông ta đối xử với tôi như vậy, tương đương với tát lên mặt tôi một cái thật mạnh, nếu như tôi không làm chút gì đó, như vậy chẳng phải khiến ông ta đắc ý rồi sao!

Yamaguchi Rika hơi sững sờ nhìn Tần Dương, sau đó rất lâu mới khẽ nói:

- Cho nên anh muốn thắng được một số văn vật của Trung Quốc mang về, thành đánh trả lại ông ta?

Tần Dương gật đầu thản nhiên:

- Đúng vậy! Ông ta lợi dụng cảm xúc yêu nước của tôi, tôi đồng thời lợi dụng cảm xúc yêu nước của bọn họ. Ông ta khiêu khích tôi, tôi liền khiêu khích cả Nhật Bản, cho dù bọn họ biết không phải đối thủ của tôi thì cũng vẫn sẽ xông tới!

Yamaguchi Rika cắn môi, ánh mắt có phần phức tạp nhìn Tần Dương:

- Anh không sợ chuyện này tới cuối cùng không khống chế được sao?

Tần Dương khẽ mỉm cười, trong ánh mắt có sự sắc bén sáng ngời:

- Không sợ, bọn họ người đông thế mạnh, tôi cũng không phải lẻ loi một mình, mấy ngày của tương lai, tôi chiến đấu vì Trung Quốc, tôi sẽ không phải một mình!
Bình Luận (0)
Comment