Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1356 - Chương 1367: Lại Bắt Đầu Diễn Một Vòng Nữa Sao?

Chương 1367: Lại bắt đầu diễn một vòng nữa sao?
 

Tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn gã khiêu chiến ngã xuống trên lôi đài, trong ánh mắt thể hiện vẻ khó có thể tin được.

Gã khiêu chiến cuối cùng này là một gã có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thực lực đã sớm tu hành tới Thiên Nhân khiếu huyệt hai mươi lăm đỉnh phong, nhưng mà gã mới bắt đầu chiêu công kích đầu tiên đã trực tiếp gặp phải một kích thô bạo, đơn giản xen lẫn dứt khoát của Tần Dương, trực tiếp làm gã ngã xuống mặt lôi đài.

Lúc này mới được bao lâu?

Còn chưa tới mười giây đồng hồ đi?

Dược hiệu của Quân Đao hoàn trong người gã khiêu chiến còn chưa kịp phát huy hoàn toàn đã thua rồi!

Gã khiêu chiến cũng trở nên ngu ngơ rồi!

Một đám các lão đại của các môn phái cũng ngơ ngác rồi!

Thua nhanh như vậy sao?

Khi nãy không phải sắc mặt của Tần Dương đang tái nhợt tới mức giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã xuống sao, sao bỗng nhiên dữ dội, mãnh liệt như vậy chứ?

Nhất là nụ cười khi nãy...

Những người ở đây đương nhiên đều không phải người ngu, nhanh chóng khôi phục lại tinh thần.

Mẹ kiếp, hắn đóng giả!

Hắn vẫn luôn giả bộ!

Giả bộ bản thân không được, giả bộ bản thân mệt mỏi, giả bộ bản thân bị thương, giả bộ bản thân không thể liên tục thi triển Huyễn Ảnh Bộ, giả bộ giống như mặc kệ ai lên lôi đài cũng đều có thể đánh ngã được hắn...

Tại sao?

Không phải là ví dụ mọi người đặt tiền cược lớn hơn sao?

Trong lòng một đám người đều đang rỉ máu. Hơn hai mươi món văn vật đấy, giá trị cộng lại phải một trăm tới hai trăm triệu, Tần Dương lại chỉ dùng thời gian thi đấu không tới mười giây đã thắng rồi!

Chẳng qua trong lòng đám người họ phần nhiều cảm xúc không phải là đau lòng, mà là sỉ nhục!

Bên mình nhiều người như vậy lại bị một thanh niên mới hơn hai mươi tuổi lừa, thậm chí còn không một ai nhìn ra Tần Dương là giả bộ!

Rất nhiều người theo bản năng nhớ tới lời Ueno Tokie đã nói, cả đám lập tức hối hận không thôi.

Ueno Tokie đã nói với mọi người là Tần Dương rất lợi hại, khẳng định không chỉ có sức chiến đấu như hiện giờ, cho nên gã đã khuyên mọi người không cần dồn đặt cược vào ngày hôm nay, cho dù thật sự muốn dồn đặt cược thì cũng phải đợi tới ngày mai, đáng tiếc mọi người càng nguyện ý tin vào hai mắt của mình, kiên quyết muốn đặt cược, hiện giờ mới biết tất cả những gì bọn họ nhìn thấy đều là giả, là Tần Dương cố ý khiến bọn họ nhìn thấy.

Tần Dương giống như một nhà ảo thuật, hắn gắng hết sức thu hút ánh mắt chăm chú của mọi người, mà khi đám người họ sơ sẩy thì hắn đã sớm chôn xuống hạt giống khiến mọi người kinh ngạc bất ngờ, một khi hạt giống đó nảy mầm chồi lên khỏi mặt đất thì mọi người sẽ được sự kinh ngạc khổng lồ, đương nhiên đối với một đám đại lão tu hành đang ngồi đây mà nói, điều này đương nhiên không phải niềm vui bất ngờ gì, mà là một sự kinh hãi khổng lồ.

Vẻ mặt của Ueno Tokie âm trầm, cắn răng, ánh mắt có mấy phần ngưng trọng.

Tần Dương đã hoàn thành giai đoạn khiêu chiến thứ nhất, đồng thời màn diễn xuất của hắn cũng mang lại cho hắn nguồn thu hoạch khổng lồ.

Số lượng văn vật vốn dĩ là hai mươi món, ngày hôm nay bỗng nhiên trực tiếp tăng lên gấp đôi, đạt tới con số hơn bốn mươi món văn vật.

Ueno Tokie chợt nhớ tới ngày hôm qua có người đưa ra ý kiến Tần Dương lấy văn vật mà hắn đã thắng được ra làm tiền đặt cược, khi ấy Tần Dương biểu hiện vẻ mặt khó xử và bất lực, e rằng trong lòng đang vui mừng khôn xiết nhỉ?

Nói không chừng trong long hắn khi ấy vẫn luôn suy nghĩ làm cách nào nói ra được chuyện này, chỉ là không tìm được cơ hội thích hợp, dù sao do hắn nói ra chẳng phải nõi rõ hắn đã tính toán nắm chắc từ trước rồi, ai dám cá cược với hắn đây?

Nhưng yêu cầu này là từ bên Nhật Bản cưỡng chế nói ra, Tần Dương còn tỏ dáng vẻ bất lực, bày ra dáng vẻ chiến tiếp cũng không có lực, bên Nhật Bản chẳng phải đã mắc câu rồi sao?

Âm hiểm!

Xảo trá!

- Mày lừa đảo!

Có người đứng dậy, ngón tay chỉ Tần Dương, lớn tiếng giận dữ mắng hắn.

Tần Dương quay đầu nhìn lướt qua gã lên tiếng mắng, hừ lạnh nói:

- Chỉ cho các người liều mạng, kích phát tiềm lực, chẳng lẽ không cho phép tôi liều mạng một chút sao. Hơn hai mươi món văn vật có giá trị cũng một trăm tới hai trăm triệu nhỉ, chẳng lẽ còn không đáng cho tôi liều mạng sao?

Gã lên tiếng mắng người lập tức á khẩu không trả lời lại được.

Trên lôi đài đều là chém giết thật sự, thứ dựa vào đều là thực lực chân chính, không quan tâm lúc trước hắn có lừa người hay không, hắn đánh bại đối thủ chung quy đều dựa vào thực lực cứng rắn, điểm này không thể nghi ngờ được.

Tần Dương không phản ứng lại gã quỷ chửi mắng kia nữa, xoay người đi về hướng một góc.

- Tiên sinh Ueno, ngày mai chúng ta gặp lại!

Ueno Tokie trầm mặt nhìn Tần Dương:

- Cậu vẫn luôn ẩn giấu thực lực?

Tần Dương bật cười, vẻ mặt mệt mỏi, mệt mỏi này cũng không phải giả vờ. Hai ngày chiến đấu liên tiếp, Tần Dương cũng không phải người sắt, sao có thể không mệt chứ?

- Liều mạng mà thôi, hai mươi ban món văn vật đấy, có giá trị hơn trăm triệu đấy!

Ueno Tokie vốn không tin lời Tần Dương nói, lạnh lùng nói:

- Diễn xuất của cậu không tồi.

Tần Dương cười lạnh nói:

- Cuộc đời như diễn kịch, đều dựa vào diễn xuất, nếu như tôi không biểu hiện thảm hại hơn một chút, các người có cam lòng đặt tiền cược lớn như vậy không?

Ueno Tokie lạnh lùng nói:

- Ta tin tưởng hai ngày tiếp theo cậu cũng nhất định sẽ thắng, đợi tới ngày thứ năm, chúng ta sẽ khiêu chiến cậu đầu tiên!

Tần Dương mỉm cười:

- Nếu như ông muốn thắng tôi, thắng về được thanh đao Waka Nagamitsu, người của ông tốt nhất vẫn nên ra tay sớm một chút, giai đoạn thứ hai tôi không biết có thể chống đỡ được hay không. Mặc dù Thiên Nhân hai mươi lăm và Thiên Nhân hai mươi sáu trông chỉ kém nhau một chút, nhưng sự cách biệt thực lựa trong đó quả thật vô cùng lớn, cộng thêm người khiêu chiến bên các người đều kích thích tăng tiềm lực chiến đấu, tôi sợ tôi không chắc kiên trì được tới giai đoạn khiêu chiến thứ ba đâu!

Ueno Tokie cười lạnh nói:

- Lại bắt đầu diễn vòng tiếp theo rồi, muốn khiến người khác vào tròng sao?

Tần Dương nhún vai, thản nhiên trả lời:

- Nếu như ông cho là tôi đang diễn thì chính là diễn đi, thật ra tôi càng hi vọng ngày mai các người không có ai khiêu chiến tôi, như vậy tôi có thể tạm thời nghỉ ngơi... Ngày mai gặp!

Tần Dương quả thật không coi là quan trọng. Hai ngày đầu có lẽ Tần Dương còn có dư lực để diễn trò, tranh thủ thắng nhiều văn vật một chút, nhưng hai ngày sau Tần Dương phải đối mặt với đối thủ càng cường hãn hơn, cho dù Tần Dương muốn diễn cũng không được, hắn nhất định phải thi triển bản lĩnh thật sự dùng toàn lực đánh bại đối thủ.

Huống chi đối phương phải chịu quả thiệt thòi lớn như vậy, tiếp theo số lượng văn vật bên Tần Dương càng nhiều hơn, xác suất đối phương muốn đặt cược dồn càng nhỏ hơn.

Tần Dương ngồi trở lại sau bàn, Dương Hạo Nhiên mỉm cười nhìn Tần Dương:

- Làm rất tốt, chỉ chớp mắt đã thua được hai mươi ba món, có thể tổng bằng suốt hai ngày này rồi.

Ánh mắt Tư Đồ Hương sùng bái nhìn Tần Dương, mím môi không nói chuyện, nhưng ngược lại thần sắc của Yamaguchi Rika ở bên cạnh thì rất phức tạp.

- Ngày hôm qua anh bị thương gì đó đều là giả vờ?

Trong lòng Tần Dương thoáng có phần ngượng ngùng, sờ lên mũi:

- Bị thương cũng không phải giả, dù sao nắm đấm của người kia cũng không phải giả, chẳng qua thương thế kia không nặng như mọi người nghĩ mà thôi, tố chất cơ thể của tôi rất tốt...

Yamaguchi Rika nhìn chằm chằm Tần Dương, không nói thêm nữa.

Cô biết nguyên nhân.

Hoặc có lẽ tất cả bọn họ đều biết, cũng chỉ có bản thân cô bị lừa chẳng hay biết gì, nói cho cùng thì cô là người Nhật Bản, hắn vẫn có chỗ giấu cô cũng là điều bình thường.

- Đi thôi!

Mọi người đứng dậy, bắt đầu vận chuyển những chiến lợi phẩm kia, Yamaguchi Rika bỗng nhiên nhíu mày nói:

- Các người thắng được quá nhiều văn vật, giá trị ngày càng cao, e rằng sẽ dẫn tới một số kẻ rình rập, thậm chí là ra tay...

Tần Dương mỉm cười nói:

- Không phải còn có cô ở đây sao, chẳng lẽ những người kia còn không coi người của cục điều tra đặc biệt ra gì sao?

Yamaguchi Rika lạnh lùng nói:

- Thân phận người của cục điều tra đặc biệt này của tôi chỉ có thể khiến người ngoài sáng cố kỵ, nhưng không uy hiếp được những người trong tối kia...
Bình Luận (0)
Comment