Chương 1368: Cao nhân chân chính!
Dựa theo lệ cũ ngày hôm qua, Tần Dương một lần nữa đăng bài weibo, kèm theo mấy tấm hình và một danh sách.
Danh sách là Dương Hạo Nhiên ngồi xem bên cạnh ghi chép lại mà có, tính cả thanh đao Waka Nagamitsu thì tổng số văn vật đã lên tới bốn mươi tư món!
Bài đăng trên weibo của Tần Dương một lần nữa tạo nên làn sóng mới.
Nhiều người bạn truyền trên mạng cuộc thi đấu lôi đài liên trục trong hai, ba ngày, mấy trăm người xem, mặc dù chuyện này không truyền ra video quay lại cụ thể, nhưng cơ bản quá trình thi đấu lôi đài "theo như những người có mặt ở hiện trường lộ ra" đều được tiết lộ cả.
Fan hâm mộ weibo của Tần Dương tiếp tục không ngừng tăng bão, chủ đề của Tần Dương vẫn luôn tăng cao trên bảng hot tìm kiếm không hề giảm, vô số người cuồng nhiệt ca tụng Tần Dương, cài đủ loại danh xưng cho Tần Dương, trong nước có không ít người đều đang liên lạc với Tần Dương, chỉ có điều toàn bộ đều bị Tần Dương lơ đi.
Bận đánh nhau đến bù đầu, đâu ra thời gian xử lý chuyện khác nữa?
- Tiểu Tần, ta thấy con tu hành chính là Kinh Lôi chỉ, trong ba sát chiêu lớn của Kinh Lôi chỉ con học được mấy chiêu rồi?
Tần Dương lắp bắp kinh hãi, quay đầu hỏi:
- Lão Dương, người biết Kinh Lôi chỉ?
Dương Hạo Nhiên cười ha hả nói:
- Mặc dù ta không biết Kinh Lôi chỉ, nhưng ít nhiều gì vẫn hiểu biết một chút, dù sao Kinh Lôi chỉ này có thể xếp mấy hạng đầu trong bảng chỉ pháp đấy.
Tần Dương cười khổ nói:
- Sư phụ mới đưa Kinh Lôi chỉ cho con không lâu, gần đây quá bận rộn với tăng khả năng y thuật, Kinh Lôi chỉ cũng không luyện được nhiều, miễn cưỡng học xong được chiêu thứ nhất trong ba sát chiêu lớn...
Dương Hạo Nhiên hơi nhíu mày:
- Chỉ biết một chiêu à, uy lực đó nhỏ hơn rất nhiều nha.
Tần Dương biểu lộ vẻ mặt bất lực:
- Chủ yếu vì thời gian quá gấp gáp, căn bản không có nhiều thời gian tu hành.
Dương Hạo Nhiên suy nghĩ một chút rồi nói:
- Nếu không ngại bị ta biết được phương pháp tu hành Kinh Lôi chỉ thì có lẽ ta có thể chỉ điểm cho con một chút, giúp con mau chóng học được hai chiêu sau.
Trên gương mặt Tần Dương thể hiện thần sắc mừng rỡ:
- Có thật không, vậy thì thật cảm ơn người, lão Dương!
Dương Hạo Nhiên vô cùng hứng thú nhìn Tần Dương:
- Kinh Lôi chỉ cũng coi là một môn tuyệt học, con không hề do dự một chút nào, không sợ ta biết được sao?
Tần Dương cười ha ha nói:
- Lão Dương nói đùa gì vậy, mặc dù con không biết đến tột cùng người có thực lực gì, nhưng có thể khiến lão Diệp yên tâm như vậy, nghĩ tới ít nhất cũng là cường giả Thông Thần, mặc dù Kinh Lôi chỉ lợi hại, nhưng cũng chỉ giới hạn cho Thiên Nhân và Siêu Phàm dùng mà thôi, đối với cường giả như người mà nói, làm gì còn cần câu nệ chiêu thức gì đó, Kinh Lôi chỉ đối với người căn bản không có tác dụng gì.
Dương Hạo Nhiên cười tủm tỉm nói:
- Cho dù ta dùng không có tác dụng gì, nhưng ta có thể dạy cho hậu bối của ta mà, ví dụ như hai người bọn họ...
Tần Dương tỏ vẻ không sao cả:
- Lão Dương người thật sự để ý, vậy thì dạy thôi, đây chỉ là một môn công pháp mà Ẩn Môn bọn con lấy được, cũng không phải tuyệt học độc môn của Ẩn Môn chúng con không thể truyền ra ngoài...
Dương Hạo Nhiên cười ha ha nói:
- Lời nói, hành động của người Ẩn Môn quả nhiên phóng khoáng.
Tần Dương cười nói:
- Lão Dương người cũng đừng khen con, con chẳng qua chỉ khảng khái theo như các tiền bối mà thôi.
Dương Hạo Nhiên bỗng tắt nụ cười vui vẻ:
- Con không thèm để ý, vậy thì con nói cho ta nghe xem.
Tần Dương lấy ra máy vi tính của mình, mở một trang web đã lưu sẵn, gõ mật mã, mở văn kiện bên trong ra, chính là công pháp tu hành Kinh Lôi chỉ.
Trước kia là khi M1 đưa usb cho Tần Dương, Tần Dương đã lưu lại trong trang web bí mật trên mạng, cũng thuận tiện để bản thân có thể xem bất cứ lúc nào, cũng tránh khỏi bất cứ lúc nào cũng phải mang theo bên mình rất phiền phức.
Dương Hạo Nhiên cẩn thận xem rất lâu, ánh mắt lộ ra sự tán thưởng và sợ hãi than.
- Thì ra là vậy, lực xuyên thủng và lực phá hoại của Kinh Lôi chỉ đều siêu mạnh còn là vì biến cương khí thành hình xoắn ốc, người trước kia sáng chế ra Kinh Lôi chỉ quả thật là một vị kỳ nhân rất giỏi...
Dương Hạo Nhiên quay đầu cười nói:
- Được rồi, ta đã hiểu rồi, tiếp theo đây con hãy nói một chút về lĩnh ngộ của con đối với Kinh Lôi chỉ này đi, thi triển tới ta, để xem thử trình độ của con như thế nào.
Tần Dương mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn Dương Hạo Nhiên:
- Lão Dương, người mới xem một lúc mà đã hoàn toàn hiểu rồi sao?
Dương Hạo Nhiên cười nói:
- Một đạo lý thông hiểu trăm đạo lý khác, đợi khi con có thể điều khiển được linh khí đất trời rồi, sau khi nắm giữ được năng lượng đến một tiêu chuẩn nhất định rồi thì con sẽ hiểu tất cả chiêu thức đơn giản là một cách vận dụng và một phương thức biểu hiện ra năng lượng. Ta có lẽ không nghĩ ra được loại công pháp tinh xảo như vậy, nhưng sau khi nhìn thấy được nguyên lý của người ta rồi, ta đương nhiên có thể hiểu được.
Dương Hạo Nhiên giải thích như vậy xong, Tần Dương cũng khôi phục lại tâm trạng bình thường.
Như vậy cũng tốt hơn so với một sư phụ nghề mộc tinh thông công nghệ, có lẽ hắn ta cũng không đủ sức và năng lực để làm ra được một con thú máy biết chạy, biết nhảy, nhưng nếu có người đặt một con thú máy bên cạnh hắn ta, hắn ta tháp lắp một lần rồi thì nhất định sẽ hiểu được nguyên lý trong đó.
- Đến đi, thi triển tới ta đi.
Tần Dương biết Dương Hạo Nhiên có thực lực cường đại, một chút thực lực ấy của hắn đương nhiên không gây tổn thương gì được cho Dương Hạo Nhiên, cho nên cũng không khách khí, giơ tay lên:
- Được, người cẩn thận đấy!
Tần Dương đứng cách mấy bước, ngón tay điểm một cái, một dòng cương khí sắc nhọn hình xoắn ốc mãnh liệt xoay tròn bay về hướng Dương Hạo Nhiên.
Vẻ mặt Dương Hạo Nhiên bình tĩnh, năm ngón tay của tay phải quét một trảo trong hư không.
Chuyện kỳ lạ đã xảy ra.
Một chỉ của Tần Dương bắn ra cương khí hình xoắn ốc lại giống như con bươm bướm vướng vào trong chiếc lưới lớn vô hình, trôi lơ lửng xoay tròn rất nhanh trong trảo năm ngón tay của Dương Hạo Nhiên, sau đó dần dần tiêu hao động năng của nó, vòng xoay tròn dần trở nên thong thả, cuối cùng hoàn toàn dừng lại, cương khí tan vỡ hóa thành khí lưu, biến mất trong không trung.
Mặc dù Tần Dương biết Dương Hạo Nhiên là cường giả, nhưng thấy được một màn như vậy, trong lòng vẫn có chút rung động.
Một kích thi triển toàn lực của hắn, mặc dù uy lực không nhỏ, xuyên qua được động đá kim, nhưng bị Dương Hạo Nhiên tiện tay bắt một cái là bị phá hủy, hơn nữa càng kỳ lạ hơn là dùng linh khí vô hình tạo thành một cái võng mờ ảo vô hình mềm mại, nhẹ nhàng bao bọc lấy xoắn ốc cương khí có tính chất nổ, bắt nó phải ngoan ngoãn xoay tròn dần tiêu hao động năng bên trong, hoàn toàn không bị nổ tung một chút nào.
Cao nhân!
Cao nhân chân chính!
Dương Hạo Nhiên hạ tay xuống, mỉm cười nói:
- Rất tốt, tiếp tục, thi triển sát chiêu!
Tần Dương trầm giọng nói:
- Được, tới đây!
Tần Dương hít một hơi thật sâu, hai ngón tay bỗng nhiên đè lên nhau, đột ngột bắn về phía trước, một cương khí xoắn ốc rõ ràng càng thô hơn so với khi nãy bay vọt về hướng Dương Hạo Nhiên.
Dương Hạo Nhiên hợp hai tay lại, đạo cương khí xoắn ốc rất mạnh kia một lần nữa bị vây ở giữa mười ngón tay của hắn ta.
Hai tay của Dương Hạo Nhiên bóp lại, bắt được cương khí xoắn ốc rất mạnh kia rồi lại tách ra tạo thành hai đạo cương khí xoắn ốc giống như đúc, chỉ là một cái nhỏ hơn so với cái còn lại một chút, hơn nữa phương hướng xoắn ốc xoáy tròn ngược nhau.
Dương Hạo Nhiên cẩn thận cảm nhận một chút, sau đó lại thúc đẩy một chút, hai đạo cương khí xoắn ốc va chạm nhau, bùm một tiếng nổ vỡ ra, chẳng qua cương khí bạo liệt vẫn không thể thoát ra khỏi mười đầu ngón tay của Dương Hạo Nhiên, giống như vụ nổ xảy ra trong một nhà tù không gian vô hình vậy.
Dương Hạo Nhiên phất tay tản ra dòng khí lưu vì nổ bạo liệt mà tán loạn, mỉm cười nói:
- Mặc dù giữa hai xoắn ốc còn có chút sai lệch về kích thước, nhưng đã rất tốt rồi, điều này nói rõ con điều khiển cương khí rất khéo léo, muốn học được hai chiêu sau cũng không khó...