Chương 1369: Người chưa chiến mà trái tim đã thua trước
Ngay khi Tần Dương cố gắng theo Dương Hạo Nhiên học tập ba sát chiêu lớn của Kinh Lôi chỉ, ở những nơi khác khắp Tokyo cũng có những loại người khác nhau đang bàn luận về lôi đài thi đấu kinh động tới cả Nhật Bản này của Tần Dương.
Thanh Mộc lưu.
- Tông chủ, ngày mai chúng ta có cần phải khiêu chiến trước hay không?
Ueno Tokie dứt khoát lắc đầu:
- Không cần, ngày mai chúng ta vẫn không thắng được đâu.
Gã dò hỏi mở to hai mắt:
- Tần Dương lợi hại như vậy sao, hai ngày trước không phải tên đó đã mệt mỏi tới mức không trụ được rồi sao, thực lực của người khiêu chiến hiện giờ còn tăng cấp, hắn còn gánh được sao?
Ánh mắt Ueno Tokie có chút thâm trầm:
- Khi chúng ta cho là cậu ta không gánh được thì chính là khi cậu ta hoàn toàn giành thắng lợi, mặc dù ngày hôm qua cậu ta nói trận cuối là liều mạng, nhưng con xem dáng vẻ đó của cậu ta thật sự là liều mạng sao?
Gã dò hỏi trầm mặc.
Tần Dương không cần tới mười giây đã dứt khoát đánh bại gã khiêu chiến, đây là liều mạng, hay là thực lực bình thường bộc phát của Tần Dương?
Trước đó tất cả mọi người cho rằng Tần Dương không chịu được nữa, kết quả sau đó chính là hai mươi ba món văn vật giá trị cực cao đã trở thành chiến lợi phẩm của Tần Dương.
- Vậy bây giờ chúng ta phải làm như thế nào?
- Đợi! Đợi sang ngày thứ năm!
- Trực tiếp để Watanano lên sao?
- Ừ, nếu như đến cả Watanano cũng không thể đánh bại được Tần Dương, vậy thì toàn bộ người trong cảnh giới Thiên Nhân của cả Nhật Bản đều không có ai sẽ là đối thủ của Tần Dương nữa!
- Lấy cảnh giới Thiên Nhân hai mươi lăm đánh bại Watanano Thiên Nhân đỉnh phong, điều này có thể sao?
Ueno Tokie trầm mặc mấy giây, bỗng nhiên khẽ thở dài:
- Ta có một loại dự cảm bất thường.
Gã dò hỏi bàng hoàng nhìn Ueno Tokie:
- Chẳng lẽ Tông chủ lo lắng Watanano cũng không phải đối thủ của tên đó?
Ueno Tokie trầm giọng nói:
- Lý trí mách bảo ta rằng điều đó không có khả năng, nhưng trực giác lại nói cho ta biết rằng điều này rất có thể, tên kia quá nguy hiểm... Cậu ta là một dị biến!
Ueno Tokie hơi ngừng lại một chút, sau đó giọng nói trầm lắng một lần nữa khẳng định:
- Đúng vậy, cậu ta là một dị biến!
Trong căn biệt thự nào đó.
Ejuku Kikukawa ngồi trên ghế sô pha, hai mắt híp lại, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Quản gia Hidenaka Takasaki đứng phía sau Ejuku Kikukawa, vẻ mặt lạnh lùng bình tĩnh đứng trầm mặc, ánh mắt nhìn chằm chằm Ejuku Kikukawa trước mặt, im lặng chờ đợi.
- Thằng nhóc kia không đơn giản nhỉ.
Rất lâu sau, Ejuku Kikukawa ngồi trên ghế sô pha lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng:
- Hiện giờ ta càng tin tưởng Shin gặp chuyện bất trắc có liên quan đến tên đó rồi.
Hidenaka Takasaki hơi lo lắng hỏi:
- Bọn họ hiện giờ đã là hai người được chú ý nhất giới tu hành cả Nhật Bản rồi, nếu như chúng ta ra tay đối phó với cậu ta có thể gây ra nhiễu loạn gì hay không?
Ejuku Kikukawa hừ lạnh nói:
- Một đám phế vật, bao nhiêu môn phái như vậy lại bị một thanh niên hơn hai mươi đánh cho mặt xám mày tro, ngày thường cả đám không tụ tập được đông như vậy, tới thời khắc quan trọng thì cả đám đều chẳng được việc gì!
Hidenaka Takasaki cười khổ nói:
- Cũng khó trách được bọn họ, Tần Dương bày tất ở bên ngoài, hơn nữa còn có người của cục điều tra đặc biệt luôn ở bên cạnh Tần Dương, cho dù có người muốn làm gì Tần Dương thì cũng không thuận tiện.
Ngón tay của Ejuku Kikukawa nhẹ nhàng gõ nhịp trên đầu gối của mình:
- Bên cạnh thằng nhóc đó ngoại trừ cô gái của cục điều tra đặc biệt ra còn có ai nữa?
- Còn có ba người Trung Quốc, một lão già, hình như là một chuyên gia văn vật, ngoài ra có một nam một nữ, thực lực hẳn không tồi, có lẽ là cao thủ Siêu Phàm.
Hai mắt Ejuku Kikukawa híp lại:
- Hai cao thủ Siêu Phàm sao?
- Vâng!
Ejuku Kikukawa hừ lạnh nói:
- Chỉ dựa vào hai cao thủ Siêu Phàm đã muốn bảo vệ an toàn cho thằng nhóc đó cùng với một đống văn vật như vậy, tên đó có phải quá coi thường Nhật Bản rồi không! Hidenaka Takasaki, ông đi liên hệ với Huyết Ma, bảo tên đó tổ chức một đội nhỏ, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào!
Đồng tử của Hidenaka Takasaki đột ngột co rút lại:
- Tiên sinh, nếu như Huyết Ma ra tay, chuyện kia có thể gây ra động tĩnh rất lớn, không nói trước bên phía Trung Quốc phản ứng ra sao, bên chỗ cục điều tra đặc biệt kia...
Hai mắt Ejuku Kikukawa híp lại:
- Cô gái của cục điều tra đặc biệt đánh ngất xỉu là được, ta chỉ muốn Tần Dương và Tư Đồ Hương, những người khác trực tiếp giết đi là được, ông nói cho tên kia biết, thưởng tất cả văn vật, ta có thể tìm người bán hàng ra giúp tên đó xem như thù lao thêm vào, ta không cần bất cứ một món nào, ngoài ra ta trả thêm cho thù lao là ba trăm triệu yên Nhật!
Hidenaka Takasaki hơi thở dài một hơi, nếu như đến cả người của cục điều tra đặc biệt cũng xử lý, như vậy chỉ có gây ra họa lớn, nếu như chỉ là xử lý mấy người Trung Quốc, ít nhất bên phía Nhật Bản sẽ không gây ra hành động lớn, nói không chừng ngược lại còn thầm sung sướng trong lòng nữa đấy.
Hidenaka Takasaki khẽ nói:
- Tôi có thể đổ tiếng xấu cho mấy sát thủ bên tổ chức nước ngoài, bảo bọn họ vô ý lộ mặt, chuyện này sẽ chỉ hướng tới sát thủ nước ngoài, khiến người ta cảm thấy bọn họ ra tay vì những văn vật có giá trị kia, sẽ không liên quan tới người của chúng ta.
- Có thể, chuyện này ông đi xử lý đi, tuyệt đối không được lộ ra bất cứ chân tướng nguy hiểm nào.
Hidenaka Takasaki cung kính đáp ứng:
- Bao giờ chúng ta ra tay đây?
Ejuku Kikukawa híp hai mắt lại:
- Tối ngày mai, chính là buổi tối ngày lôi đài thứ tư của tên đó, khi đó hẳn thằng nhóc đó đã thu hoạch được nhiều nhất, đúng lúc hốt một mẻ gọn bọn chúng, văn vật Trung Quốc là tổ tiên của chúng ta dùng máu tươi và tính mạng đổi về, sao có thể để bọn chúng mang về được!
- Vâng!
Ở khách sạn nào đó.
Itou Shunsuke gọi điện thoại, một đầu khác của điện thoại chính là Đường chủ của Nhị Đao đường Ryugawa Taichi.
- Sư phụ, con vốn dự định so đao thuật với Tần Dương, nhưng hiện giờ hắn ta lại tổ chức thi đấu lôi đài, hạn chế vũ khí... Con hẳn nên khiêu chiến tên đó trên lôi đài, hay là chiếu theo quyết định ban đầu, một mình khiêu chiến đây?
Ryugawa Taichi nói lời dứt khoát:
- Vì sao con phải hỏi ta như vậy?
Itou Shunsuke cắn răng, dáng vẻ phục tùng khẽ nói:
- Lòng của con có chút rối loạn.
Ryugawa Taichi thở dài:
- Vì Tần Dương đánh bại Yagyuu Chisaka, liên tiếp đánh bại hơn hai mươi người khiêu chiến, cho nên con cảm thấy áp lực, cảm thấy bản thân có thể không phải đối thủ của Tần Dương sao?
Sắc mặt của Itou Shunsuke có phần khó coi, nhưng vẫn thản nhiên gật đầu:
- Đúng, thưa sư phụ, con vốn vô cùng tự tin, cảm thấy có thể đánh bại Tần Dương, nhưng hiện giờ con cảm thấy con chưa chắc có thể thắng được hắn, con sợ thua trận rồi sẽ thua mất Mamoru Izumi Kanesada của sư phụ, đến lúc đó không báo thù được còn trở thành sự sỉ nhục mới!
Đầu dây bên kia Ryugawa Taichi trầm mặc, rất lâu sau mới khẽ nói:
- Lòng tin của con đã bị dao động, như vậy cũng không cần chiến nã, một người đến cả lòng tin cũng bị dao động thì còn có thể giành được chiến thắng như thế nào nữa?
Itou Shunsuke cắn răng, nắm tay theo bản năng nắm thật chặt, trong ánh mắt thể hiện vài phần do dự, nhưng cuối cùng gã vẫn chán nản rũ mắt.
- Vâng, sư phụ!
Đầu bên kia Ryugawa Taichi không nói thêm gì nữa, trực tiếp cúp điện thoại.
Itou Shunsuke vô lực rũ hai tay xuống, thân người lập tức nằm thẳng trên giường, giống như xương sống cả người bị rút đi, tinh thần dường như trong nháy mắt sụp đổ hoàn toàn.
Còn chưa chiến mà trái tim đã e sợ!
Gã đã thất bại rồi!
Itou Shunsuke giơ tay của mình lên, đặt ngang trước mắt mình, ánh mắt trống rỗng không có sức sống...