Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1363 - Chương 1374: Đây Là Thái Độ Anh Đối Đãi Với Ân Nhân Sao?

Chương 1374: Đây là thái độ anh đối đãi với ân nhân sao?
 

Chí Tôn!

Trong giọng nói hoảng sợ của Huyết Ma còn thể hiện sự tuyệt vọng khiến tất cả những người có mặt ở đây đều ngây dại.

Cả người Tần Dương đều cứng ngắc, khó có thể tin được xoay cổ qua nhìn vẻ mặt Dương Hạo Nhiên vẫn bình tĩnh thản nhiên như trước.

Dương Hạo Nhiên nhìn Huyết Ma ngã vào trong vũng máu, cười lạnh một tiếng, không trả lời.

Hắn ta căn bản cũng không quan tâm Huyết Ma nói gì, hoặc là nói, Huyết Ma đối với người khác mà nói có lẽ là một sự tồn tại khủng khiếp, nhưng đối với hắn ta mà nói, Huyết Ma chẳng là cái gì cả.

Dương Hạo Nhiên không ngờ lại chính là cường giả Chí Tôn!

Tần Dương mở to hai mắt, bàng hoàng nhìn Dương Hạo Nhiên, ánh mắt ngập tràn sự khó có thể tin được.

Hắn vẫn luôn gắng suy nghĩ về thực lực của Dương Hạo Nhiên cao bao nhiêu, nhưng mà ngày hôm nay sự thật đã chứng minh sức tưởng tượng của Tần Dương vẫn hạn hẹp một chút.

Hắn ta không ngờ là cường giả Chí Tôn!

Khó trách Long Vương dùng giọng điệu như vậy, cũng khó trách hắn nói chỉ cần Dương Hạo Nhiên tới, tất cả đều sẽ không có vấn đề gì, cũng khó trách Dương Hạo Nhiên không lo lắng chút nào ở trong căn biệt thự nằm trên khu vực hoang vắng như vậy, còn tỏ vẻ lạnh nhạt nói với hắn "Con phụ trách trên lôi đài, ta phụ trách dưới lôi đài."

Thì ra là như vậy!

Cả Nhật Bản cũng không có quá hai tới ba cường giả Chí Tôn, đó là định hải thần châm của giới tu hành bọn họ, địa vị được tôn sùng, đương nhiên sẽ không tùy tiện ra tay, đương nhiên cũng sẽ không làm loại chuyện cướp bóc này, như vậy cũng có thể nói là Dương Hạo Nhiên vô địch rồi.

Một đám cướp đi theo Huyết Ma tới đây đều ngây người, ánh mắt thể hiện thần sắc khủng hoảng.

Vốn cho là đi theo cao thủ lợi hại như Huyết Ma tới đánh cướp sẽ vô cùng thoải mái, vui sướng, nhưng có ai mà ngờ được ở đây lại có thể đụng phải cường giả Chí Tôn chứ?

Huyết Ma lợi hại như vậy đến một chiêu cũng không chống qua được, đã trực tiếp bị đánh chết khiếp, ngã xuống rồi?

Vậy còn ở lại làm gì, chờ chết sao?

Đám người kia liếc nhìn nhau, hầu như cùng đồng thời chạy như điên về phía sau, hơn nữa còn chạy loạn bốn phương tám hướng.

Không biết có thể chạy được bao xa, một người có thể trốn được thì một đi.

Dương Hạo Nhiên bật cười:

- Nếu đã đến đây rồi thì đừng đi nữa.

Bóng dáng của Dương Hạo Nhiên đột ngột biến mất tại chỗ, trong nháy mắt đã xuất hiện trên bức tường vây căn biệt thự, tiện tay điểm mấy cái.

Khi ngón tay của Dương Hạo Nhiên điểm ra mấy cái, nhưng kẻ trốn chạy kia lập tức đều ngã xuống đất, hoặc trực tiếp ôm bụng mình ngã xuống mặt đất, kêu rú thảm thiết.

Bóng dáng của Dương Hạo Nhiên chớp động, những gã chạy trốn kia lập tức đều bay lên, trong nháy mắt rơi xuống khắp mặt sân biệt thự.

Bóng dáng của Dương Hạo Nhiên cuối cùng xuất hiện trước mặt Huyết Ma, tiện tay chém ra một chưởng đánh trúng vị trí bụng của Huyết Ma.

Cả người Huyết Ma giống như bị một đao đâm đột ngột, ánh mắt oán độc nhìn Dương Hạo Nhiên:

- Gã ma quỷ! Ông dứt khoát đánh chết tôi đi là được!

Dương Hạo Nhiên vốn không phản ứng lại Huyết Ma đã bị phế sạch đan điền, ánh mắt nhìn tới đám Tần Dương đang trợn mắt há hốc mồm đứng bên cạnh:

- Đan điền của bọn họ đã bị ta phế đi rồi, chuyện còn lại giao cho con xử lý!

Tần Dương nuốt từng ngụm nước bọt, một đám cao thủ Thông Thần, Siêu Phàm và Thiên Nhân như vậy mà chỉ trong nháy mắt đã không còn nữa?

Những gã này cùng tụ tập một chỗ, nếu như đánh lén thì hủy diệt một đội quân mô hình nhỏ hoàn toàn không có vấn đề gì, nhưng đã bị Dương Hạo Nhiên chỉ lật tay một cái là xử lý rồi?

Lúc này Ono Akita đã lấy lại tinh thần, nhìn Dương Hạo Nhiên vẫy tay đã hủy đan điền của những gã này lập tức hét lớn:

- Ông không thể làm như vậy! Ông không có quyền xử lý bọn họ!

Dương Hạo Nhiên nhíu mày, hỏi Tần Dương:

- Tên đó nói gì vậy?

Tần Dương phiên dịch lại một lần lời của Ono Akita, Dương Hạo Nhiên lạnh lùng liếc qua Ono Akita, không phản ứng lại hắn ta, vỗ bả vai Tần Dương:

- Ngày mai con còn phải ác chiến nữa đấy, nhanh chóng đi ngủ đi, nơi này giao cho A Siêu và A Phượng là được rồi.

Tần Dương ừ một tiếng:

- Được! Lão Dương... à, tiền bối...

Dương Hạo Nhiên cười ha hả nói:

- Cứ gọi lão Dương đi, rất tốt.

Tần Dương nhìn bóng lưng Dương Hạo Nhiên biến mất trong phòng khách, tâm trạng nhất thời vô cùng phức tạp.

Cường giả Chí Tôn đấy, vậy mà lại ở bên cạnh hắn, vậy mà không hề kiêu ngạo một chút nào.

Ono Akita thấy Dương Hạo Nhiên hoàn toàn không phản ứng lại mình, sắc mặt của hắn ta tức giận đi tới bên cạnh Tần Dương, trầm giọng nói:

- Tần Dương, nếu bọn họ đã mất đi lực công kích rồi thì nên giao cho người của cục điều tra đặc biệt chúng tôi xử lý, các người không có quyền tự ý xử lý...

Tần Dương bĩu môi, lạnh lùng nói:

- Nếu không có tiền bối Dương ra tay, anh bây giờ đã là một cỗ thi thể rồi. Da mặt của anh rốt cuộc dày bao nhiêu, được người ta cứu mạng còn có thể nói chuyện như vậy với ân nhân cứu mạng của mình sao?

Sắc mặt của Ono Akita trở nên có chút khó xử, cắn răng nói:

- Đây là hai việc khác nhau.

Tần Dương lạnh lùng nói:

- Đừng cho là tôi không biết trong lòng anh đang nghĩ gì, đơn giản là muốn bắt đám người kia về, dùng phương thức đặc thù khống chế tốt, sau đó biến bọn họ trở thành đám du côn bán mạng cho cục điều tra các anh mà thôi. Anh đừng kêu la với toi, có bản lĩnh anh đi tìm tiền bối Dương nói đi, thật sự không được thì cục điều tra đặc biệt các người phái người tới bắt bọn tôi đi?

Ono Akita bị Tần Dương nói như vậy không tài nào leo thang xuống được, bởi vì Tần Dương nói đúng sự thật. Những kẻ bỏ đi như thế này quốc gia bắt về sau này không phải dự định trực tiếp xử lý, mà là sẽ lựa chọn phương thức đặc biệt khống chế bọn họ, để bọn họ bán mạng cho quốc gia, điểm này cũng giống như người phạm tội thời cổ đại sung nhập đội cảm tử bán mạng giành công lao chuộc tội vậy.

Ở Trung Quốc, nhà tù Lộc Sơn cũng tồn tại chế độ như vậy, dù sao đám người tu hành cũng có thực lực cường đại, lợi hại không biết bao nhiêu lần so với đám binh vương gì đó đã trải qua huấn luyện kia, dùng chấp hành một số loại nhiệm vụ chém đầu thì bọn họ là sự lựa chọn tốt nhất.

Huống chi loại như Huyết Ma không chỉ gánh trên lưng nhiều vụ án chưa giải quyết, hơn nữa thực lực siêu mạnh, nếu như có thể do mấy người Ono Akita bắt về, thì chắc chắn là một công lớn. Nhưng hiện giờ toàn bộ đám người kia đều đã bị phế đi, giá trị đã giảm xuống lớn, đây mới là điều thực sự khiến Ono Akita tức giận.

Ono Akita nhíu mày căm tức nhìn Tần Dương, lời của hắn đã hoàn toàn đồng nghĩa với khiêu khích trắng trợn rồi.

Tần Dương lạnh lùng nói:

- Là bọn họ xâm nhập cướp bóc chúng tôi, các người không bảo vệ được chúng tôi, chúng tôi tự vệ bảo vệ mình, còn cứu mạng của các người, anh còn không biết xấu hổ tỏ thái độ ác liệt với chúng tôi như vậy, ha ha, đây chính là thái độ người Nhật Bản các anh đối đãi với ân nhân cứu mạng của mình sao?

Ono Akita hít một hơi thật sâu, tái mặt lấy điện thoại ra, phát hiện điện thoại căn bản không kết nối được.

- Tín hiệu bị nhiễu rồi, tìm xem có máy chặn tín hiệu không đi!

Yamaguchi Rika nhanh chóng tìm thấy máy chặn tín hiệu ở trong cái hòm kia, cũng xác nhận nguồn điện đã bị kẻ khác phá hoại.

Tắt máy chặn tín hiệu đi, Ono Akita gọi điện thoại cho cục điều tra đặc biệt báo cáo lại chuyện này.

Tần Dương đứng bên cạnh Yamaguchi Rika, thản nhiên nhìn cô một cái.

Yamaguchi Rika thấy được ánh mắt của Tần Dương, trên gương mặt thể hiện thần sắc có chút xấu hổ, do dự một chút, rồi cúi người một cái với Tần Dương:

- Thật xin lỗi... cảm ơn!
Bình Luận (0)
Comment