Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1364 - Chương 1375: Kẻ Chủ Mưu Sau Màn

Chương 1375: Kẻ chủ mưu sau màn
 

Thật xin lỗi... cảm ơn?

Tần Dương bĩu môi, ánh mắt dò xét nhìn Ono Akita đang gọi điện thoại cách đó không xa, hừ lạnh một tiếng:

- Sao, cô không oán giận khi lão Dương lập tức phế bọn họ đi như Ono Akita kia sao?

Yamaguchi Rika cúi thấp đầu, trên gương mặt có thần sắc có chút nóng lên:

- Tôi không có... nếu như không phải ông ấy thì bây giờ e rằng chúng tôi đã chết rồi, còn nói gì tới chuyện khác chứ?

Tần Dương cười ha ha:

- Cô ngược lại rất hiểu chuyện... Vậy cô nói thử với tôi một chút xem Huyết Ma kia là ai, lúc đầu tôi thấy sắc mặt của cô phải trắng bệch tới mức không còn máu đấy...

Yamaguchi Rika cắn môi, nhỏ giọng nhanh chóng trả lời:

- Huyết Ma là tên hiệu của ông ta, ông ta là sát thủ, chỉ cần ra cái giá đủ lớn, ai ông ta cũng dám giết. Căn cứ theo tin tức nhận được trước kia, Huyết Ma là một sát thủ chủ chốt của tổ chức sát thủ Hắc Ảnh, vẫn luôn là tội phạm bị cấp S bị chúng tôi truy nã, nào ngờ lại xuất hiện ở đây, còn tụ tập một đám người lớn như vậy cùng đi cướp những văn vật này.

Hắc Ảnh?

Ánh mắt mang ý cười của Tần Dương lập tức co rút lại, không trùng hợp như vậy chứ?

Bọn họ thực sự chỉ tới vì nhóm văn vật này thôi sao?

Tư Đồ Hương đứng bên cạnh Tần Dương, vẻ mặt cũng hơi biến sắc khi nghe thấy lời nói của Yamaguchi Rika.

Thân phận thành viên trong Hắc Ảnh đều rất bí mật, cho dù là tổ chức Hắc Ảnh cũng không biết rõ ràng thân phận của rất nhiều sát thủ, dù sao đám sát thủ làm nhiệm vụ lấy tiền, còn thân phận của chính mình thì có ai lại đi tiết lộ chứ?

Cũng vì như vậy, Tư Đồ Hương cũng không biết Huyết Ma trước mặt này chính là sát thủ chủ chốt của Hắc Ảnh. Nhưng vừa nghe được tin tức như vậy, Tư Đồ Hương không kiềm chế được thay đổi sắc mặt, cùng liếc nhìn Tần Dương một cái, đều thấy được sự lo lắng trong mắt đối phương.

Tần Dương trầm ngâm mấy giây:

- Sát thủ biến thành tội phạm cướp của rồi sao? Tôi muốn hỏi một chút xem xem bọn họ còn có đồng lõa nữa hay không.

Yamaguchi Rika khẽ nói:

- Việc này có thể giao cho chúng tôi, đợi chúng tôi hỏi ra được tin tức rồi, tôi sẽ nói cho anh biết là được.

Tần Dương lắc đầu, trên gương mặt giả vờ thể hiện sự lo lắng:

- Vẫn nên hỏi bây giờ luôn thì tốt hơn, lỡ như bọn họ còn có đồng lõa ẩn nấp âm thầm ở đâu đó hoặc là bọn họ còn có thủ đoạn khác thì sao đây?

Tần Dương đi tới trước mặt Huyết Ma đã bị phế đi đan điền toàn thân máu tươi đầm đìa. Lão giả đã bị phế đan điền, còn bị thương nặng trông qua vô cùng chán nản, mặc dù ánh mắt vẫn hung ác lăng lệ như cũ, nhưng chẳng qua đã là con hổ sắp chết, cũng không có cách nào làm con người bị thương được nữa.

Tần Dương trầm giọng hỏi:

- Ông tên hiệu là Huyết Ma, vậy ông tên thật là gì?

Huyết Ma nằm trên mặt đất, ánh mắt hung ác nhìn Tần Dương, không lên tiếng, hiển nhiên làm một nhân vật trí dũng kiệt xuất có thực lực siêu mạnh, dù đã mất đi thực lực, nhưng gã thật sự không muốn mất đi khí thế và thể diện trước mặt Tần Dương.

Tần Dương thấy đối phương không lên tiếng liền cười lạnh, vươn tay ra, trực tiếp mạnh mẽ bóp véo miệng vết thương của gã.

- A! Thằng nhóc khốn kiếp... A!

Tần Dương không thèm để ý tới tiếng kêu thảm thiết của đối phương, lạnh lùng nói:

- Có lẽ ông đã từng là cường giả Thông Thần, xem tôi là con kiến hôi, nhưng ông phải hiểu rõ, ông bây giờ chỉ là một phế nhân, tôi muốn tra tấn ông ra sao thì tra tấn ông như vậy, muốn nhục nhã ông thế nào thì nhục nhã ông thế đó, sự kiên quyết của ông sẽ chỉ khiến ông phải chịu tội vô ích mà thôi!

Huyết Ma bị đau đớn kích thích mỗi một sợi dây thần kinh, lời nói lạnh lùng của Tần Dương càng giống như một thanh đao sắc bén trực tiếp đâm vào trong trái tim gã.

- Tôi tên là Takuo Nakamura... Buông tay ra, chết tiệt!

Tần Dương hơi buông lỏng tay ra, tiếp tục hỏi:

- Ai bảo các người đến đây, còn đồng lõa hay không?

Takuo Nakamura thở hổn hển trả lời:

- Có người ban bố nhiệm vụ để cho tôi tới cướp văn vật ở đây, trả ba trăm triệu yên Nhật làm tiền thù lao...

Hai mắt Tần Dương sáng lên:

- Giá trị của số văn vật ở nơi này ít nhất là một tỉ nhân dân tệ, nhiệm vụ mới chỉ cho có ba trăm triệu yên thôi sao?

Takuo Nakamura hiển nhiên đã từ bỏ việc chống cự, vì gã nhìn ra được thằng nhóc trước mặt này chắc chắn là một tên quỷ tâm ngoan thủ lạt. Giống như lời hắn đã nói, sự kiên quyết của gã sẽ chỉ càng khiến gã phải chịu tội hơn mà thôi.

- Người ra nhiệm vụ đã nói những món văn vật này họ không cần, họ chỉ bảo tôi sau khi hoàn toàn cướp văn vật thì bắt cậu và cô gái tên Tư Đồ Hương kia trở về...

Trong lòng Tần Dương chấn động, bắt hắn và Tư Đồ Hương về?

Con ngươi của Yamaguchi Rika đứng bên cạnh cũng đột ngột mở to, ngồi xổm xuống, trầm giọng hỏi:

- Là ai ban bố nhiệm vụ?

Takuo Nakamura lắc đầu nói:

- Tôi không xác định, nhưng tôi hoài nghi là ông chủ của Hắc Ảnh, vì ông ta dùng phương thức đặc biệt liên lạc với tôi.

Ông chủ của Hắc Ảnh?

Đối phó với hắn và Tư Đồ Hương?

Số văn vật giá trị một tỉ còn không cần tới, vậy mà lại muốn bắt sống hắn và Tư Đồ Hương?

Tại sao?

Trong đầu Tần Dương nhanh chóng suy tư, người ban bố nhiệm vụ kia hiển nhiên không thiếu tiền, cho nên gã có thể cho Takuo Nakamura khoản thù lao ba trăm triệu yên, thậm chí còn không cần những món văn vật kia, vậy thì vì sao gã phải đối phó với hai người họ đây?

Có phải liên quan tới cái gã mà hắn đã từng âm thầm xử lý trước kia không?

Cái gã tên là Shin Kikugawa đã bị hắn biến thành kẻ ngốc, người của Hắc Ảnh báo thù cho gã sao?

Ông chủ của Hắc Ảnh?

Căn cứ theo lời Tư Đồ Hương từng nói, Shin Kikugawa là một người đứng đầu của tổ chức Hắc Ảnh, cũng bởi vậy mà gã mới có tư liệu của Tư Đồ Hương, từ đó nhìn trúng Tư Đồ Hương. Có phải gã Shin Kikugawa này có quan hệ gì đó với ông chủ của Hắc Ảnh hay không?

- Ông chủ của Hắc Ảnh là ai?

Takuo Nakamura lắc đầu:

- Tôi không biết... người liên lạc với tôi cũng không phải ông chủ của Hắc Ảnh, tôi chỉ hoài nghi là ông ta mà thôi. Tôi nói chuyện điện thoại với người đo, từng trao đổi nhiệm vụ mấy lần mà thôi...

Tần Dương chớp mắt, nhanh chóng hỏi:

- Vậy ngày hôm nay nếu như ông hoàn thành nhiệm vụ rồi thì đối phương liên lạc thế nào?

Takuo Nakamura lắc đầu nói:

- Bọn họ sẽ chủ động liên lạc với tôi.

Tần Dương suy tính xem có thể thông qua nhánh Takuo Nakamura này mà móc ra kẻ chủ mưu sau màn hay không, thì Yamaguchi Rika đứng bên cạnh đã lại mở miệng hỏi:

- Vì sao bọn họ muốn bắt Tần Dương và Tư Đồ Hương đi, những người khác thì sao?

Takuo Nakamura lạnh lùng nói:

- Tôi chỉ là một sát thủ, người khác trả tiền, tôi làm việc, còn về nguyên nhân, tôi đâu có biết được... Còn về những người khác đương nhiên phải giết chết toàn bộ rồi, vốn dự định đánh ngất xỉu các người thôi, nhưng các người đã nhận ra tôi, đương nhiên không thể để các người sống được rồi...

Trong lòng của Yamaguchi Rika mơ hồ có phần sợ hãi, nếu như không phải có Dương Hạo Nhiên thì sợ rằng bây giờ cô đã trở thành một cỗ thi thể rồi.

Takuo Nakamura thấy Tần Dương trầm tư, cười lạnh nói:

- Sao, chẳng lẽ cậu còn dự định dùng tôi để dụ người chủ mưu sau màn ra sao?

Tần Dương bị nhìn thấu suy nghĩ trong lòng, hai mắt híp lại nói:

- Có gì không được sao?

Takuo Nakamura cười lạnh nói:

- Nếu như đối phương thật sự là ông chủ của Hắc Ảnh, cậu cảm thấy ông ta không phái người chú ý tình huống nơi này sao, cậu cảm thấy hiện giờ chuyện đã xảy ra rồi, người khác chẳng lẽ hoàn toàn không biết được hay sao?

Tần Dương nhíu mày, Takuo Nakamura nói quả thật rất đúng, nếu như đối phương thật sự có năng lực lớn như vậy, thì e rằng khi đám người Takuo Nakamura hành động, thì đã có người âm thầm quan sát nơi này rồi.

Shin Kikugawa?

Có lẽ có thể thử tra xét một chút cái tên Shin Kikugawa này, nếu thật sự là từ gã mà ra, không chừng có thể tìm hiểu được nguồn gốc đây...
Bình Luận (0)
Comment