Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1370 - Chương 1381: Tất Cả Các Người Im Miệng Cho Tôi!

Chương 1381: Tất cả các người im miệng cho tôi!
 

Tần Dương chưa bao giờ bị người khác đánh thảm như vậy.

Lúc trước khi Tần Dương vẫn còn ở thực lực khiếu huyệt mười tám so đấu với Tư Đồ Hương, Tư Đồ Hương đã có thực lực khiếu huyệt hai mươi ba, thực lực cách biệt nhau không phải chỉ nửa bậc hay một bậc, hơn nữa Tư Đồ Hương còn kích phát tiềm lực chiến đấu, đánh khiến Tần Dương phải bò dưới đất, thế nhưng chênh lệch giữa hai người khi đó cũng không quá lớn, cho nên Tần Dương có thể thoải mái đối mặt.

Hiện giờ sau khi Watanano bước vào trạng thái cuồng bạo, sức mạnh cả cơ thể tăng lên đến cực hạn, tốc độ cũng tăng vọt vô cùng nhanh, đến cả Huyễn Ảnh Bộ cũng không nhanh được bằng gã, Tần Dương lập tức lâm vào trạng thái hoàn toàn chịu bị đánh.

Mỗi một quyền rơi xuống người Tần Dương đều giống như chùy sắt khổng lồ nặng nề đập mạnh xuống, khiến gân cốt cả người như muốn nứt gãy.

Cũng may mắn Tần Dương biết được Huyễn Ảnh Bộ quỷ dị. mặc dù Huyễn Ảnh Bộ rất dễ bị Watanano với phản ứng nhạy bén nhanh chóng đuổi theo, nhưng vào lúc quan trọng nhất dùng để né tránh công kích trí mạng ngược lại vẫn có thể.

Tần Dương cuộn thân người lại hết mức có thể, hai tay không ngừng đỡ tiến công cuồng bạo của Watanano.

- Cố gắng lên, Watanano!

- Lên đi, đánh chết tên đó đi!

- Đánh chết tên đó!

Có người cất cao giọng hô lên trong đám người, ngày càng có nhiều người bắt đầu hô lên sau đó, hội tụ thành một loạt những âm thanh kêu gọi hô hào khổng lồ.

- Đánh chết tên đó! Đánh chết tên đó! Đánh chết tên đó!

Tư Đồ Hương nhìn Tần Dương bị đánh bay từng quyền từng quyền trên lôi đài giống như hồ lô lăn dưới đất, trong mắt ngập tràn sự lo lắng, nghe thấy những người vây xem xung quanh lớn tiếng cổ vũ, trong cặp mặt lập tức ngập tràn lửa giận.

Cô nắm chặt nắm tay của mình, quay đầu nhìn những người vây xem cuồng nhiệt kia, bỗng nhiên cất cao giọng kêu lên:

- Tất cả các người im miệng lại cho tôi!

Giọng nói của Tư Đồ Hương rót thêm nội khí lập tức vang vọng lên cao, trong nháy mắt đã vang xa khỏi những âm thanh ồn ào xung quanh, vang vọng cả khoảng sân rộng.

Tất cả mọi người nghe thấy được Tư Đồ Hương lớn tiếng kêu lên đều theo bản năng dừng miệng, quay đầu nhìn về phía Tư Đồ Hương, khi thấy được dáng vẻ hầm hầm đầy sát khí của Tư Đồ Hương, sắc mặt đều thể hiện không giống nhau.

- Ơ, tức giận kìa!

- Ha ha, đây không phải ả đàn bà bên cạnh Tần Dương đó sao, như vậy có phải là đang tức muốn khóc phải không.

- Cô bảo câm miệng thì câm miệng, chúng tôi đây thật mất mặt biết bao.

- Chúng tôi kêu của chúng tôi, liên quan cô cái rắm!

Tư Đồ Hương nghe thấy được những giọng cười khinh miệt của đám người xung quanh, quát lớn:

- Tần Dương đánh bại bốn mươi mốt người khiêu chiến, anh ấy làm người thắng có phải nên đánh chết bốn mươi mốt người khiêu chiến kia không?

Những âm thanh ồn ào lập tức lạnh lại, những kẻ vốn còn có ý định mở miệng cãi lại lời ác ý cũng phải ngượng ngùng sờ lên mũi, ngậm miệng lại.

Trong bốn ngày chiến đấu trước đó, Tần Dương đánh bại được bốn mươi mốt người khiêu chiến. Bốn mươi mốt người khiêu chiến này đại đa số đều lựa chọn sử dụng bí thuật tăng sức chiến đấu, sau khi hết công hiệu thì sức chiến đấu ngược lại giảm mạnh, nếu như Tần Dương muốn đánh chết bọn họ quả thật quá dễ dàng.

Nhưng trong tất cả những trận đấu đó, ngoại trừ người đầu tiên Tần Dương bắn thủng hai lỗ trên đùi khiến người đó mất đi khả năng chiến đấu ra, thì cũng không hạ sát chiêu đối với những người khiêu chiến đã bị giảm mạnh đi sức chiến đấu, ngược lại biểu hiện ra rất có phong độ. Bốn mươi mốt trận đấu, không có một ai chết, không một ai bị tàn phế.

Nghĩ lại bốn ngày trước, nghĩ lại khẩu hiệu mà nhóm người đang có mặt ở đây hô hào, cho dù kẻ đó có mặt dày hơn nữa thì cũng không kiềm chế được có chút xấu hổ.

Nhìn thấy đám người vây xem nhiều như vậy chỉ thoáng chốc đều đã yên tĩnh lại, ánh mắt Dương Hạo Nhiên thể hiện sự thưởng thức nhìn Tư Đồ Hương.

Cô gái này có chút cá tinh, có hơi nóng nảy.

Ánh mắt của Dương Hạo Nhiên một lần nữa nhìn tới trận đấu trên lôi đài, hàng mày hơi nhíu lại, nhưng sắc mặt vẫn không có sự lo lắng gì như trước.

Watanano công kích mãnh liệt kéo dài một lúc lâu, mặc dù Tần Dương bị gã đánh trở nên vô cùng chật vật, nhưng hắn vẫn không hề sử dụng bí kỹ kích phát tiền lực của bản thân, cũng không sử dụng chiêu số của hắn, điều này nói rõ một vấn đề.

Hắn còn chịu được!

Trong lòng Tần Dương đánh giá tràng cảnh này còn chưa tới mức thảm nhất.

Yamaguchi Rika nhìn thấy khóe miệng Tần Dương trào ra máu, ánh mắt trở nên bàng hoàng.

Hắn vẫn còn là người sao?

Mỗi một quyền Watanano công kích đều có uy lực thực sự khổng lồ, đến cả lôi đài bằng thép tinh chế cũng phải biến dạng vì không chịu được một quyền đánh mạnh của gã, nhưng Tần Dương chọi cứng chống đỡ nhiều đòn công kích như vậy mà vẫn chịu đựng được sao?

Nếu như là người tu hành bình thường, với mức độ đòn công kích có uy lực khổng lồ liên tiếp giáng xuống như vậy thì e rằng không tới ba, năm đòn quyền thì cả cơ thể đã tan nát rồi.

- Cơ thể của anh ta chẳng lẽ làm bằng sắt sao?

Yamaguchi Rika theo bản năng nhỏ giọng thì thào trong tai Tư Đồ Hương đứng bên cạnh, Tư Đồ Hương cắn môi, trong ánh mắt xuất hiện tia kì lạ.

Cơ thể của hắn không phải làm bằng sắt, nhưng hắn thật sự có xương sắt thép.

Trên lôi đài, trong hai mắt của Watanano xuất hiện sự sợ hãi. Mặc dù gã liên tục đánh Tần Dương tơi bời, nhưng gã cảm giác được Tần Dương căn bản không phải chịu bị thương quá nặng.

Hắn trông có vẻ bị gã đánh vô cùng thảm, nhưng trên thực tế mỗi lần hắn đều né tránh sang một bên được công kích trí mạng nhất, hơn nữa Watanano cũng phát hiện, xương cốt của tên này vô hạn cường hãn, nếu là một người tu hành Thiên Nhân hai mươi lăm bị gã giáng đòn công kích bạo lực như vậy, chỉ sợ đã sớm gãy tay gãy chân rồi, nhưng hắn thì không hề như vậy!

Hắn đánh rắm không có!

Chật vật thì chật vật, nhưng động tác của hắn không hề chậm đi chút nào. Hắn giống như một con báo linh hoạt không ngừng tránh né công kích của gã, dần giảm bớt sức mạnh cuồng bạo của chính gã, trì hoãn thời gian.

Điều trước không đáng sợ, đáng sợ chính là Tần Dương luôn trì hoãn thời gian ở mức độ lớn nhất.

Gã biết Tần Dương đang làm gì, hắn đang chờ dược hiệu trong cơ thể của gã hết, mà đây cũng là điều khủng hoảng nhất trong lòng Watanano, bởi vì gã cảm giác được thể lực của gã đang bắt đầu suy giảm.

Mặc dù tạm thời dấu hiệu suy giảm còn chưa rõ ràng, nhưng gã biết một khi đã bắt đầu suy giảm thì cơ thể gã sẽ sụp đổ rất nhanh thôi.

Vốn cho là dựa vào tốc độ và sức mạnh thuần túy đủ để khiến đối phương mất đi năng lực chiến đấu, nhưng hiện giờ xem ra dù gã đã tiêm thuốc bạo phát thực lực thì cũng vẫn phải liều mạng.

- Chết!

Khi Watanano hét to lên một tiếng này, đồng thời cơ thể của gã một lần nữa biến mất tại chỗ, một lần nữa thi triển tuyệt chiêu đã từng thi triển một lần.

Lúc này đây, thực lực một lần nữa tăng vọt, uy lực của tuyệt chiêu càng lớn hơn so với khi nãy.

Từng dấu quyền mạnh mẽ không ngừng giáng xuống người hắn, hơn mười dấu quyền xuất hiện ở mỗi vị trí Tần Dương né tránh, hoàn toàn phong tỏa con đường chạy trốn của hắn.

Ngoại trừ đỡ đòn ra thì không còn đường nào khác!

Trước đó Tần Dương đã chứng kiến tuyệt kỹ này một lần, hiện giờ vừa thấy gã thi triển, Tần Dương đã giành thế chủ động trước, đồng thời dồn khí đan điền, trong nháy mắt xuất quyền, đồng thời dùng tốc độ cực nhanh đánh ra từng quyền cương khí, bay vọt về phía trước.

Rầm, rầm, rầm!

Cương khí va chạm vang lên những âm thanh nổ lớn, nhưng tốc độ của Tần Dương chung quy cũng không sánh được với tốc độ đã bộc phát tiềm lực của Watanano. Mặc dù đã đỡ được phần lớn công kích, nhưng vẫn có mấy quyền mạnh mẽ giáng xuống người hắn.

Thân thể của Tần Dương giống như bị xe lửa chạy với tốc độ nhanh đụng trúng, trực tiếp bay lên, người còn trên không trung, một ngụm máu tươi đã phun ra ngoài...
Bình Luận (0)
Comment