Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1375 - Chương 1386: Để Chúng Ta Kết Thúc Trận Chiến Này Đi!

Chương 1386: Để chúng ta kết thúc trận chiến này đi!
 

Dương Hạo Nhiên vừa nói dứt lời, xung quanh lập tức vang lên những âm thanh xôn xao.

- Siêu Phàm?

- Người khiêu chiến kia là Siêu Phàm, không thể chứ?

- Nếu là cao thủ Siêu Phàm thì khiếu huyệt thứ hai mươi tám nhất định phải thông, không phải bọn họ đã kiểm tra thực lực của người khiêu chiến rồi sao, sao có thể không phát hiện ra được?

- Thật sự là Siêu Phàm sao, nhưng từ biểu hiện qua thực lực của anh ta thì quả thật rất khả nghi. Cảnh giới Thiên Nhân có thể lợi hại như vậy sao, tôi thấy anh ta ở mức bình thường còn mạnh hơn so với Watanano sau khi đã tiêm thuốc, điều này quả thật không khoa học.

- Có phải là Siêu Phàm hay không không phải chính các người đã kiểm nghiệm rồi sao. Trước đó không nói, hiện giờ không đánh lại được mới nói, các người có còn biết xấu hổ hay không?

Vẻ mặt Dương Hạo Nhiên lạnh lùng, không để ý tới những âm thanh kêu gào xung quanh, ánh mắt nhìn chằm chằm gã trung niên dẫn đầu đoàn người kia.

Gã trung niên bị ánh mắt giống như thanh kiếm sắc bén của Dương Hạo Nhiên nhìn chằm chằm, không hiểu sao trong lòng lại sinh ra cảm giác sợ hãi, giống như ngay sau đó chính gã sẽ bị người này nghiền thành từng mảnh nhỏ vậy.

Ánh mắt những người vây xem xung quanh đều tập trung nhìn gương mặt của gã trung niên, cùng chờ đợi gã đưa ra một đáp án.

Mặc dù mọi người đều hi vọng bên phía Nhật Bản có thể thắng, nhưng nếu quả thật là cao thủ Siêu Phàm, vậy thì thật sự quá không biết xấu hổ rồi.

Người ta chỉ là một thanh niên Thiên Nhân hai mươi lăm thôi đấy.

Sắc mặt của gã trung niên bình tĩnh, khẽ nói:

- Lúc trước quả thật Fujiwara đã bước vào cảnh giới Siêu Phàm.

Dương Hạo Nhiên nhướng mày, ánh mắt giống như hai thanh kiếm lợi hại:

- Trước kia?

Gã đàn ông trung niên thở dài một hơi nói:

- Đúng, lúc trước anh ta quả thật đã đạt tới cảnh giới Siêu Phàm, nhưng trong một lần ngoài ý muốn mà anh ta đã bị thương không nhẹ, khiếu huyệt hai mươi tám bị thương bắt buộc phải phong bế lại, cả đời không có hi vọng được đả thông, mà thực lực cũng rơi từ Siêu Phàm xuống Thiên Nhân hai mươi bảy, đây cũng cảnh giới cao nhất cuộc đời này của anh ta.

- Quy tắc lôi đài thi đấu là Thiên Nhân hai mươi bảy có thể khiêu chiến, khiếu huyệt hai mươi tám của anh ta bị phong bế rồi, thực lực hạ xuống cảnh giới Thiên Nhân, vậy thì đương nhiên anh ta có thực lực là Thiên Nhân hai mươi bảy rồi, phù hợp với yêu cầu khiêu chiến lôi đài thi đấu.

Dương Hạo Nhiên lạnh lùng nhìn chằm chằm gã trung niên:

- Bị thương không nhẹ? Ta thấy thương thế của tên đó chỉ e là ngày hôm nay mới bị thôi nhỉ?

Gã trung niên cũng không trực tiếp phủ nhận, gương mặt lạnh lùng, bình tĩnh trả lời:

- Mặc kệ anh ta bị thương từ bao giờ, hiện giờ anh ta chính là Thiên Nhân hai mươi bảy, điểm này đúng rồi chứ?

Trong mắt Dương Hạo Nhiên bùng lửa giận. Hắn đã hiểu rõ, đối phương căn bản chính là cố ý!

Dùng thủ đoạn đặc biệt phong kín hoặc hoàn toàn hủy một cao thủ Siêu Phàm vốn đã đả thông khiếu huyệt thứ hai mươi tám, khiến thực lực cảnh giới của kẻ đó rơi xuống khiếu huyệt hai mươi bảy. Nhưng gã dù sao cũng đã leo lên nền tảng của Siêu Phàm, dù đã mất đẳng cấp, trong khoảng thời gian ngắn, mức độ tinh thuần của cương khí, tố chất cơ thể... của gã đều ở mức mà một Thiên Nhân hai mươi bảy thực sự có thể so sánh được.

Đối phương chính vì đã nắm rõ được quy tắc thi đấu lôi đài của Tần Dương, cưỡng chế phá hủy một cao thủ Siêu Phàm, tạo ra một cao thủ Siêu Phàm ngụy Thiên Nhân hai mươi bảy, dùng thực lực Siêu Phàm để đối phó với một người mới bước chân vào cảnh giới Thiên Nhân, đương nhiên như vậy phần thắng sẽ rất lớn, khó trách bọn họ hào phóng đặt cược Tiêu Tương Ngọa Du Đồ như vậy!

Đám người xung quanh trầm mặc một lúc, ánh mắt một số người nhìn gã trung niên trở nên kỳ quái, nhưng vẫn có rất nhiều người lại mồm năm miệng mười đánh trống reo hò.

- Đúng vậy, quy tắc lôi đài thi đấu là do các người định ra, chỉ cần là Thiên Nhân hai mươi bảy thì đương nhiên phù hợp với quy tắc khiêu chiến rồi, nếu như các người cảm thấy đánh không lại có thể nhận thua thôi, giao tiền đặt cược ra, các người có thể rời đi rồi!

- Sao, sợ sao, muốn trốn nợ này là điều không thể!

- Tiếp tục đánh! Hoặc là tiếp tục đánh, hoặc là đám các người bồi thường tiền đặt cọc cho bọn này!

Trong hai mắt bình tĩnh của Dương Hạo Nhiên giống như đang bùng cháy lửa giận. Ánh mắt của hắn ta ngập tràn sự lạnh lẽo, giống như có một ngọn lửa giận dữ muốn phun trào thẳng lên trời.

- Lão Dương, người đi xuống trước đi! Con không sao, con còn có thể đánh, con muốn thử lại một lần nữa!

Giọng nói của Tần Dương bỗng nhiên vang lên, trong giọng nói ngập tràn sự thong dong và bình thản.

Dương Hạo Nhiên quay đầu, nhìn dáng vẻ chật vật của Tần Dương, trầm giọng nói:

- Mặc dù gã đã phá hủy khiếu huyệt hai mươi tám của mình, khiến thực lực của gã giảm xuống, nhưng chung quy trước kia gã đã là cao thủ Siêu Phàm, trong khoảng thời gian ngắn, lực chiến đấu của gã hầu như có thể so sánh với thực lực khi còn là Siêu Phàm rồi.

Tần Dương nhếch miệng cười:

- Con biết việc này, không sao, con thử lại lần nữa.

Dương Hạo Nhiên nhìn vào hai mắt bình tĩnh của Tần Dương, trầm mặc mấy giây, sau đó vẫn quyết lui về sau hai bước:

- Được rồi, con cẩn thận một chút!

Trong ánh mắt của Tần Dương có mấy phần kiên định chớp động:

- Sẽ nhanh chóng phân ra thắng bại thôi!

Dương Hạo Nhiên thấy được sự kiên quyết trong ánh mắt của Tần Dương, trong mắt có phần lo âu, nói khẽ:

- Núi xanh còn đấy, không lo không có củi đốt!

Tần Dương mỉm cười gật đầu tỏ vẻ bản thân đã biết, không nhiều lời thêm nữa, hiển nhiên trong lòng của hắn cũng đã sớm đưa ra quyết định rồi.

Dương Hạo Nhiên lách mình rời khỏi lôi đài, Tần Dương nhìn gã khiêu chiến đứng đối diện, mỉm cười:

- Cao thủ Siêu Phàm sao, ha ha, các người quả thật đã hạ đủ vốn máu rồi đấy... Đến đây đi, để chúng ta kết thúc trận chiến đấu này đi!

Gã khiêu chiến Fujiwara nhìn thấy được vẻ mặt trấn định của Tần Dương, trong ánh mắt xuất hiện nhiều thêm sự ngưng trọng, một lần nữa cất bước xông về phía Tần Dương.

Thân người của Tần Dương giống như cá bơi lội vòng quanh, hai tay vừa lật, trong tay hắn đã xuất hiện thêm mấy cây châm thật dài, nhân khoảnh khắc né tránh, hắn liền đâm mấy cây kim vào trong cơ thể của mình.

Tất cả mọi người thấy được một màn này, đám người vốn dĩ còn đang đánh trống reo hò ầm ĩ, hỗn loạn đều lập tức yên tĩnh trở lại, mở to hai mắt nhìn Tần Dương.

Mặc dù không biết rõ, nhưng mọi người đại khái đã thực sự hiểu được, Tần Dương nhất định đã kích phát tiềm lực của bản thân, một lần nữa nâng cao lực chiến đấu của chính mình.

Trong năm ngày chiến đấu, đây vẫn là lần đầu tiên Tần Dương sử dụng chiêu thức như vậy.

Đối thủ của hắn là một Siêu Phàm, hắn kích phát tiềm lực có tác dụng không?

Ánh mắt của Fujiwara trở nên nghiêm trọng. Gã quát một tiếng âm trầm, tiếp tục nhào tới hướng Tần Dương, nhưng Tần Dương lại biến mất trước quả đấm của gã.

Đồng tử của Fujiwara đột ngột co rụt lại. Tần Dương đã từng thi triển Huyễn Ảnh Bộ nhiều lần, nhưng lại chưa bao giờ có một lần nhanh như vậy, nhanh tới mức Fujiwara căn bản không theo kịp được.

Sau lưng!

Bên sườn!

Phía sau bên trái!

Cả người Tần Dương giống như đã biến mất khỏi lôi đài, những người vây xem chỉ có thể nhìn thấy ảnh của cơ thể của hắn, lập tức khiến một Fujiwara với tốc độ cực nhanh, sức mạnh kinh người trở nên chậm chạp trước mặt Tần Dương, giống như một con gấu xám lớn đuổi theo đàn ong mật bay lượn.

Tần Dương liên tục phát động Huyễn Ánh Bộ nhanh như chớp khiến cả người Fujiwara trở nên hỗn loạn, chật vật, trọng tâm nghiêng lệch, quyền thế tán loạn.

Khi Tần Dương một lần nữa xuất hiện sau một góc chết bên cạnh Fujiwara thì hắn đã nghiêm túc bắn ra một chỉ toàn lực.

Một đạo chỉ pháp được bắn ra, sắc mặt của Tần Dương đột ngột trở nên trắng như tờ giấy, nhưng ánh sáng trong mắt vẫn tỏa sáng ngời.

- Đã xong!
Bình Luận (0)
Comment