Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1382 - Chương 1393: Cuộc Chiến Xuất Phát Từ Một Thanh Đao

Chương 1393: Cuộc chiến xuất phát từ một thanh đao
 

Tần Dương vốn còn nghĩ có lẽ vào chiều ngày thứ bảy có thể có một đối thủ cường hãn tới khiêu chiến hắn hay không, dù sao ở trên tivi thì cao thủ chung quy không phải tới thời khắc cuối cùng mới xuất hiện giải cứu thế giới đó sao.

Chỉ có điều Tần Dương không phải là một nhân vật phản diện lớn nào đó, đương nhiên nhân vật anh hùng cứu Nhật Bản rất tự nhiên không xuất hiện rồi.

Hai mươi đến ba mươi người tu hành vây xem kiên quyết ở lại đến cuối cùng đều mang vẻ mặt thất vọng và uể oải rời đi. Bọn họ chung quy cũng không đợi được kỳ tích thuộc về bọn họ.

Tần Dương đứng dậy khỏi ghế ngồi, mỉm cười nói với Ueno Tokie:

- Tiên sinh Ueno, mấy ngày nay đã làm phiền ông rồi, cảm tạ ông đã cung cấp lôi đài và sân bãi.

Sắc mặt của Ueno Tokie có chút cứng ngắc, mặc dù gã đã hoàn toàn từ bỏ sau khi Watanano thua triệt để, nhưng gã vẫn hi vọng có người đủ khả năng đứng ra đánh ngã Tần Dương, thắng lại được thanh đao Waka Nagamitsu kia.

Đành chịu thôi, ai bảo cuộc chiến này do một thanh đao Waka Nagamitsu mà gây ra chứ.

Yagyuu Chisaka thua mất thanh đao Waka Nagamitsu, vì để thắng lại được mà Ueno Tokie đã đưa ra lời khiêu chiến mới, tạo ra chủ đề văn vật này, từ đó hoàn toàn khiến Tần Dương tức giận, định ra lôi đài thi đấu này, cuối cùng quét ngang cảnh giới Thiên Nhân cả Nhật Bản, điên cuồng quét sạch hơn bốn trăm món văn vật từ tinh phẩm trở lên.

Hơn bốn trăm món văn vật này không chỉ bao hàm hai món văn vật Trung Quốc cấp bậc quốc bảo, mà còn bao hàm rất nhiều món văn vật tinh phẩm của Nhật Bản, dù sao không phải môn phái nào cũng đều có thể lấy ra món văn vật tinh phẩm Trung Quốc đủ phân lượng. Vì cá cược, vì để thắng, bọn họ đã đặt rất nhiều văn vật của Nhật Bản.

Ngày hôm nay không chỉ có những món văn vật tinh phẩm mà tiền nhân đã phải nghĩ đủ mọi cách cướp từ Trung Quốc về, mà càng có nhiều món văn vật của Nhật Bản cũng rơi vào trong tay Tần Dương, những thứ này đều sẽ bị mang về Trung Quốc, trở thành chiến lợi phẩm, mà mấy món văn vật của Nhật Bản bị lưu lạc đối với Nhật Bản mà nói cũng là một sự sỉ nhục nào đó.

Nguồn gốc của tất cả những sự kiện này đơn giản là từ việc Yagyuu Chisaka đấu thua trong trận tranh tài âm nhạc với Tần Dương mà ra. Yagyuu Chisaka, Ueno Tokie, Thanh Mộc lưu tất sẽ bị người người nhớ kỹ, bị người người khinh bỉ.

- Nếu lôi đài thi đấu bảy ngày đã xong xuôi thì xin các vị hãy rời đi đi!

Ueno Tokie lạnh lùng đuổi khách, dù sao gã và Tần Dương đã không còn gì để nói với nhau, gã cũng không phải chưa từng nghĩ tới có nên dùng vũ lực rửa sạch nhục nhã hay không, nhưng có người của cục điều tra đặc biệt ở bên cạnh Tần Dương, điều này khiến Ueno Tokie phải kiêng kị, huống chi Tần Dương cũng không phải người bình thường, sau lưng hắn còn có người.

Tần Dương bật cười, thu dọn một chút cùng với những người khác rồi rời khỏi khu biệt thự của Thanh Mộc lưu, vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy Ishida Makoto.

Ishida Makoto chậm rãi đi tới, ánh mắt nhìn thẳng gương mặt của Tần Dương:

- Tần tiên sinh, cậu quả thật đã khiến tôi phải giật mình, vốn dĩ cho là cậu chỉ vì vớt vát một vài món văn vật, nhưng không ngờ trong lòng cậu đã sớm nắm chắc, dưới Thiên Nhân không có địch thủ, hậu sinh khả úy nha!

Tần Dương mỉm cười nói:

- Ông chờ tôi ở đây chắc hẳn không phải đặc biệt vì để nói một câu chúc mừng tôi đâu nhỉ?

Sắc mặt của Ishida Makoto trở nên nghiêm túc hơn:

- Đúng, nếu lôi đài thi đấu đã xong xuôi, hai ngày này cũng không có ai khiêu chiến, chắc hẳn Tần tiên sinh cũng khôi phục kha khá rồi, tôi cũng nghĩ thời điểm cử hành trao đổi y thuật giữa chúng ta rồi, cậu cảm thấy thế nào?

Tần Dương gật đầu sảng khoái:

- Chắc hẳn ông đã sắp xếp mọi việc xong xuôi rồi nhỉ?

Ishida Makoto mỉm cười nói:

- Đúng vậy, đây là Nhật Bản, tôi là chủ, đương nhiên phải sắp xếp xong xuôi tất cả, đâu thể khiến Tần tiên sinh thân là khách quan tâm được.

Tần Dương cười nói:

- Được, thời gian, địa điểm.

Cuộc so tài y học này giữa Tần Dương và Ishida Makoto do Mạc Vũ đáp ứng, cho nên nói là không cách nào tránh được thì Tần Dương sẽ không dây dưa, kéo dài nữa.

- Nếu như Tần tiên sinh không phản đối thì một giờ ba mươi phút chiều nay gặp mặt ở bệnh viện Hara, địa chỉ cụ thể tôi sẽ gửi thông tin cho cậu sau.

Tần Dương gật đầu:

- Được!

Ishida Makoto lui về sau một bước, hơi khom người:

- Vậy tôi cáo từ trước, ngày mai chúng ta gặp.

- Đợi đã.

Ishida Makoto dừng bước lại, tầm mắt nhìn tới gương mặt của Tần Dương, có phần nghi hoặc hỏi:

- Tần tiên sinh còn có chuyện gì sao?

Hai mắt Tần Dương hơi híp lại, chậm rãi nói:

- Tôi đã đánh bại tất cả những người khiêu chiến trên lôi đài thi đấu, lần trao đổi y học này được cử hành sát sau lôi đài thi đấu, tiên sinh Ishida lại tổ chức công khai lớn như vậy, còn có truyền thông công bố, chỉ e là tình thế bắt buộc phải thắng tôi nhỉ?

Ishida Makoto suy nghĩ một chút, rồi thản nhiên trả lời:

- Mặc dù so tài là việc chính, nhưng dựa theo tình thế hiện giờ tôi quả thật phải đánh bại cậu về phương diện y thuật, như vậy ít nhất tôi có thể xoay chuyển chút mặt mũi cho Nhật Bản.

Tần Dương không hỏi nhiều:

- Được, vậy ngày mai chúng ta gặp!

Sau khi Ishida Makoto rời đi, Dương Hạo Nhiên mỉm cười nói:

- Từng nghe nói Mạc tiên sinh của Ẩn Môn Y Vũ Song Tuyệt, nhất là y thuật càng kiệt xuất hơn, hiện giờ không ngờ còn có thể mở mang tầm mắt, chuyến hành trình tới Nhật Bản này thật đáng giá mà.

Tần Dương cười khổ nói:

- Lão Dương, đánh nhau con còn có chút tự tin, dù sao đó là quy tắc do con định ra, hơn nữa cách biệt thực lực cũng được khống chế trong phạm vi nhất định, nhưng phương diện chữa bệnh này con thật sự không có nhiều phần thắng, nghe nói Ishida Makoto này là một cao thủ y đạo đấy...

Ánh mắt Dương Hạo Nhiên bình tĩnh trả lời:

- Sư phụ của con đã tin tưởng con như vậy, cho con tới đây thì đã nói rõ con có đủ thực lực, thỏa sức thể hiện là được rồi, nếu thật sự thua thì cũng không quan trọng.

Tần Dương cười khà khà nói:

- Hiện giờ con chính là đại sứ tuyên truyền cho sản phẩm của công ty sản xuất sản phẩm bảo vệ sức khỏe dưới cờ của con, nếu con thua bởi người Nhật Bản thì e rằng mức tiêu thụ sản phẩm của công ty sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều mất!

Dương Hạo Nhiên cười ha ha nói:

- Thằng nhóc này, làm chuyện gì cũng rất thú vị, văn vật giá trị mấy tỉ mà hai mắt của con cũng không chóp một lần nào, cam nguyện quyên hết đi, vậy mà còn quan tâm chút lượng tiêu thụ sản phẩm nhỏ này sao?

Tần Dương biết mặc dù Dương Hạo Nhiên là cao thủ Chí Tôn, nhưng không hề kiêu ngạo, cũng biết vui đùa, lập tức cười nói:

- Tuổi của con còn nhỏ, sức lực yếu, thêm chút tư sản phòng thân chung quy tốt hơn, con đâu thể so sánh với lão Dương người, một pho tượng chân thần, ai dám chọc giận người chứ?

- Chân thần?

Dương Hạo Nhiên nói lời hài hước:

- Cảnh giới Chí Tôn thì cũng là người, ăn cơm cũng phải trả tiền, nếu không bị người khác chỉ thẳng mũi mà mắng, đến mở miệng cũng không trả lời được, không có gì khác biệt cả... Con đâu thể để cho ta ăn cơm chùa chứ.

Tần Dương không biết nên nói gì, so sánh này có phần kỳ lạ, hơn nữa còn khiến cho người ta không cách nào phản bác lại được.

- Người nói rất hay, rất có lý... Chung quy là công ty của mình, con làm ông chủ vung tiền đâu thể kéo sụt công ty của mình được, nếu không sẽ thật mất mặt.

Tần Dương giải thích một câu, sau đó bỗng nghiêng đầu nhìn Tư Đồ Hương, cười nói:

- Đợi lát nữa tôi sẽ tuyên bố quyên những món văn vật này, đây nhất định là một tin tức lớn nhỉ, cô nói tôi có nên nhân dịp đánh một lượt quảng cáo mới cho sản phẩm của công ty mình hay không?

Tư Đồ Hương không nói gì nhìn Tần Dương, trả lời một câu khẳng định:

- Hiệu quả nhất định rất tốt... Tôi chắc chắn đấy!
Bình Luận (0)
Comment