Chương 1403: Sự cố đột phá
Ishida Makoto sửng sốt một chút, chuyện này cũng không phải do hắn ta sắp xếp.
Bệnh nhân gặp tình trạng nguy kịch?
Bệnh trạng có thể khiến các bác sĩ phải bất lực sợ rằng căn bệnh đã nguy kịch tới mức cách cái chết không còn xa nữa nhỉ?
Có nên đi hay không đây?
Trước mắt bao nhiêu người, nếu như hắn ta không đi thì sợ rằng sẽ gánh cái danh thấy chết mà không cứu, xem ra vẫn nên đi rồi.
Nếu phải đi, hắn ta đi dường như không có so sánh, chi bằng lôi kéo Tần Dương cùng đi, nói không chừng còn có thể lại đả kích hắn một trận nữa.
Chỉ cần hắn ta thắng hắn thêm một trận nữa thì cuộc so tài ngày hôm nay cơ bản đã có thể kết thúc, hắn ta không cần thấp thỏm chuyện thắng thua nữa.
- Được, nếu bệnh trạng nguy kịch, vậy thì tôi đi xem xem sao...
Ishida Makoto dứt khoát đáp ứng một câu, bỗng nhiên quay đầu nói với Tần Dương:
- Tần tiên sinh, chi bằng cùng đi? Nếu đã có thể cứu người, còn vừa có thể so tài, cơ hội như vậy cũng không nên để lỡ.
Tần Dương thấy được giây phút kinh ngạc trên gương mặt của Ishida Makoto khi đó, nếu như Ishida Makoto không phải cố ý diễn nói lời như vậy, vậy bây giờ chuyện phát sinh đột ngột có lẽ là đột ngột xảy ra, vốn không phải Ishida Makoto sắp xếp sẵn từ trước, dù sao trong bệnh viện lúc nào cũng có người gặp tình trạng nguy kịch, điều này rất bình thường.
- Được!
Tần Dương cũng không từ chối, sảng khoái đáp ứng.
Hiện giờ đã rơi vào thế hạ phong, lời mời của Ishida Makoto hiển nhiên là một đợt so tài mới bắt đầu, nếu như hắn còn từ chối nữa thì e rằng sẽ bị những khán giả truyền thông kia hiểu thành vì hắn sợ, hoặc là hiểu thành những suy nghĩ tiêu cực.
Nếu sự việc đột ngột xảy ra, như vậy chưa chắc đã không phải là cơ hội của hắn, dù sao sự việc xảy ra đột ngột đối với hai người bọn họ mà nói mới thật sự công bằng, mà những bệnh nhân mà Ishida Makoto sắp đặt trước đó hiển nhiên đều có lợi với hắn ta.
Vị y tá kia ghé sát hơn, khẽ nói:
- Tiên sinh Makoto, mời đi lối này... bệnh nhân là nghị viên Nakamura Joyama.
Ánh mắt của Ishida Makoto hơi thay đổi, giọng điệu lập tức nghiêm túc hơn hẳn:
- Mau dẫn đường!
Ishida Makoto nghiêng đầu nhanh chóng giải thích:
- Có bệnh nhân gặp tình trạng nguy kịch, tôi phải đi một chuyến ngay lập tức, chuyện liên quan tới sống chết, xin mọi người chờ trong chốc lát, tôi và Tần tiên sinh sẽ đi cấp cứu rồi tiếp tục cuộc trao đổi, thợ quay có thể cùng đi, những người khác xin hãy dừng bước, chúng tôi sẽ nhanh chóng quay trở lại!
Mấy thợ quay phim nhanh chóng cầm theo camera bước nhanh theo, Tư Đồ Hương và Dương Hạo Nhiên cũng đuổi theo sau. Tư Đồ Hương chịu trách nhiệm ghi hình, Dương Hạo Nhiên thì cảm thấy vô cùng có hứng thú với loại chuyện này, đến độ tuổi và tiêu chuẩn thực lực này của hắn, chuyện có thể khiến hắn cảm thấy hứng thú cũng không có quá nhiều.
Y tá dẫn đường, hai người Tần Dương và Ishida Makoto cùng sóng vai đi về phía trước, đám thợ quay phim cùng với Tư Đồ Hương và Dương Hạo Nhiên đuổi theo phía sau.
Rất nhanh, đám người chạy tới phòng cấp cứu, một người đàn ông mập mạp đang nằm trên giường, hai mắt nhắm chặt, đã hôn mê bất tỉnh, mấy bác sĩ và y tá đang bận rộn tiến hành công tác cấp cứu.
- Tiên sinh Makoto tới rồi!
Bác sĩ trưởng quay đầu, vẻ mặt thấp thỏm chờ mong nhìn Ishida Makoto:
- Tiên sinh Makoto, xin ngài hãy tới xem một chút, người bệnh đã lâm vào trạng thái hôn mê, tính mạng đang dần rút đi...
Ishida Makoto nhanh chóng bước tới, ánh mắt đảo qua đống máy móc theo dõi nối liền bên cạnh, quả nhiên số liệu hiển thị bên trên đang giảm xuống từng chút một.
Ishida Makoto nhanh chóng dùng ngón tay điểm mấy cái trên cơ thể của bệnh nhân, sau đó liếc nhìn đồng tử của bệnh nhân, đồng thời hỏi:
- Nguyên nhân là gì?
- Bệnh tim tái phát, chúng tôi đã sử dụng biện pháp cấp cứu, nhưng vẫn không ngăn chặn được dấu hiệu tệ hơn.
Tần Dương đứng bên cạnh nhìn Ishida Makoto đích thân kiểm tra, cũng không sốt ruột, cũng không ra tay tranh đoạt cơ hội với hắn ta, suy cho cùng thì nơi đây vẫn là Nhật Bản, người nơi này biết Ishida Makoto, cũng càng tin tưởng hắn ta hơn, trong tình huống như vậy hiển nhiên không có ai sẽ đồng ý để cho Tần Dương ra tay.
Hắn ta muốn ra tay thì ra tay, Tần Dương không nhúng tay vào là được, dù sao cũng là cấp cứu, khi quay lại hắn ta cũng không thể vì Tần Dương không lên tiếng mà công kích Tần Dương được, dù sao bản thân Tần Dương còn chẳng có cơ hội nào ra tay nữa.
Hai tay của Ishida Makoto đan xen đấm trên cơ thể của Nakamura Joyama, một dòng nội khí thông qua bàn tay của hắn ta xâm nhập vào trong cơ thể của Nakamura Joyama. Thông qua dòng nội khí được thúc đẩy vào trong của Ishida Makoto, nhịp tim và huyết áp của Nakamura Joyama dường như lập tức vững vàng hơn mấy phần.
- Ổn định rồi!
- Không giảm nữa!
- Lợi hại!
Mấy y tá cùng bất ngờ nhỏ giọng thét hai tiếng kinh hãi, bỗng chốc nhanh chóng cúi đầu trợ giúp công việc cấp cứu.
Trên gương mặt của Ishida Makoto lại không hề có một chút vẻ vui mừng nào, thậm chí còn ngưng trọng hơn mấy phần.
Tần Dương đại khái đã hiểu vì sao Ishida Makoto lại có vẻ mặt đó, bởi vì dựa theo phương thức trị liệu của Ishida Makoto kia, nếu như thuận lợi thì những số liệu này hẳn đã phải nhanh chóng trở lại bình thường, nhưng bây giờ chỉ khó khăn ổn định lại, không giảm xuống, điều này nói rõ tình huống đã có chút không ổn rồi.
Quả nhiên, điều Tần Dương lo lắng đã nhanh chóng trở thành sự thật.
Khoảng bảy, tám phút sau, các số liệu vốn ổn định bắt đầu giảm xuống một lần nữa, mặc dù tốc độ không nhanh như lúc ban đầu, nhưng con số giảm xuống chậm rãi mà dứt khoát.
Gương mặt của Ishida Makoto bắt đầu nóng bừng. Hắn ta thay đổi phương pháp, đẩy lượng nội khí vào trong nhanh hơn, nhưng vẫn không cách nào ngăn được số liệu thể hiện tính mạng đang mất dần đi kia.
Mấy phút đồng hồ sau, máy theo dõi điện tâm đồ của Nakamura Joyama từ kêu từng tiếng biến thành kêu một khoảng dài.
Trái tim của Nakamura Joyama đã ngừng đập!
Sắc mặt của Ishida Makoto có chút lúng túng, hắn ta không ngờ bản thân đã toàn lực cấp cứu nhưng vẫn không cứu được Nakamura Joyama.
Đây chính là nghị viên Nakamura Joyama danh tiếng lẫy lừng đấy!
Quyền lợi của người này vô cùng lớn, nếu hắn ta cứu được người này thì chính là một nhân tình rất lớn, một mối quan hệ móc nối rất lớn đấy!
Đáng tiếc!
Sau khi xác nhận tim Nakamura Joyama đã ngừng đập, ngừng hô hấp, Ishida Makoto thở dài, lui về phía sau một bước, nói với mấy bác sĩ và y tá đứng bên cạnh:
- Tôi đã tận lực, căn bệnh này của ông ấy tới quá đột ngột, tính mạng giảm xuống quá nhanh, không kịp cứu... Thật xin lỗi!
Sắc mặt của những người xung quanh đều rất không tốt, nói cho cùng thì cũng vì một con người chết trước mặt bọn họ như vậy kia mà.
Đám thợ quay phim yên lặng ghi hình, Tư Đồ Hương cũng quay phim lại không nói một lời nào.
- Tiên sinh Makoto, điều này cũng không thể trách ngài, khi nãy chúng tôi cũng bất lực mới đi mời ngài, chúng tôi cũng đã tận lực...
Khi mọi người ở đây đều tỏ vẻ đã từ bỏ, Tần Dương lại tiến lên phía trước một bước, vươn tay sờ gáy của Nakamura Joyama một chút, sau đó điểm một cái lên vị trí tim của Nakamura Joyama, rót nội khí vào bên trong, lẳng lặng cảm nhận tình huống trong cơ thể của Nakamura Joyama.
Ishida Makoto nhìn thấy động tác này của Tần Dương, khóe miệng giật giật:
- Tần tiên sinh, ông ấy đã chết...
Tần Dương quay đầu nhìn Ishida Makoto:
- Tôi cảm nhận được ông ấy hẳn còn cứu được.
Ishida Makoto cười khổ nói:
- Phương pháp có thể sử dụng đều đã sử dụng rồi, tôi đã không thể làm gì được...
Ishida Makoto nói tới đây bỗng nhiên ngừng lại, như cảm thấy được điều gì đó mà nhìn Tần Dương, trong ánh mắt có mấy phần cảnh giác:
- Chẳng lẽ cậu còn có biện pháp?