Chương 1404: Khởi tử hồi sinh!
Biểu lộ của Ishida Makoto có chút khẩn trương, thậm chí ánh mắt có thể nói là có chút hãi hùng.
Ở đây còn có mấy bác sĩ cấp cứu, cộng thêm Ishida Makoto hắn ta, bọn họ dùng hết cách cũng không giữ được tính mạng cho Nakamura Joyama. Hiện giờ hô hấp đã ngừng, tim cũng đã ngừng đập, vậy mà Tần Dương lại nói Nakamura Joyama hẳn còn có thể cứu được?
Tần Dương bình tĩnh nói:
- Mỗi một tính mạng đều đáng giá đối đãi toàn lực, tôi muốn thử một lần.
Ishida Makoto còn chưa lên tiếng, một người đàn ông đứng bên cạnh đột ngột nhảy ra, gấp gáp nói:
- Vị tiên sinh này, nếu như anh có biện pháp, xin anh hãy thử một lần nữa, nếu như có thể cứu được cha tôi, chắc chắn đã cảm tạ hậu hĩnh!
Tần Dương trầm giọng nói:
- Tôi thử xem sao.
Những y tá và bác sĩ đứng trước mặt có biểu tình quỷ dị nhường đường, trong ánh mắt nhìn Tần Dương thể hiện không giống nhau.
Ánh mắt của mấy bác sĩ cấp cứu là kiên quyết không tin, còn ẩn giấu mấy phần châm chọc.
Người cũng đã chết rồi, hắn còn cố gắng cái gì?
Đây là biểu hiện tranh hảo cảm trước mặt người nhà bệnh nhân sao?
Người không cứu lại được, cuối cùng dùng cái lông gì?
Hắn cho rằng hắn là thần tiên, có thể kéo được người chết trở về sao?
Bản thân Ishida Makoto lại không nghĩ như vậy. Ánh mắt của hắn ta ngưng trọng nhìn chằm chằm Tần Dương.
Hắn ta và Tần Dương đã giao thủ mấy hiệp, đã đại khái nắm rõ phẩm tính của đối thủ, chuyện không nắm chắc hắn sẽ không làm, nhưng một khi ra tay thì thông thường rất nắm chắc. Nếu hắn đã ra tay cứu thì dứt khoát không phải chỉ là tranh thủ kiếm hảo cảm trước mặt người nhà của Nakamura Joyama, chỉ có thể nói là hắn thật sự cảm thấy có thể cứu người được.
Trong lòng Ishida Makoto lập tức không thể tin được, đột ngột có chút hối hận lời bản thân nói khi nãy quyết đoán như vậy.
Toàn bộ nhóm người bọn họ đã từ bỏ, cho thấy người này đã hết, đã không còn cách nào cứu được, nhưng nếu như Tần Dương thật sự cứu được, như vậy thế nhân sẽ nhìn thế nào đây?
Người chết sống lại!
Chủ đề này bùng nổ cỡ nào, y thuật cường đại cỡ nào!
Bản thân hắn ta trước đó tỉ mỉ sắp xếp bệnh nhân để khiến chính hắn ta chiếm được ưu thế lại ảm đạm trước sự kiện này, bản thân hắn ta sẽ thất bại thảm hại!
Chữa trị khỏi cho một người ngốc thì tính là gì, cứu sống được người sắp chết mới là bản lĩnh thật sự!
Tần Dương lấy túi châm Quan Âm của mình ra, trái tim của Ishida Makoto đứng bên cạnh đột ngột trở nên âm trầm, hắn ta bỗng nhiên nghĩ tới một câu.
Châm Quan Âm xuất hiện, Diêm Vương phải nhường đường!
Hiện giờ Tần Dương là muốn dùng châm Quan Âm cướp người từ tay Diêm Vương sao?
Vẻ mặt của Tư Đồ Hương cũng lập tức có mấy phần kích động và chờ mong. Chuyện làm người chết sống lại cô đã từng nghe nói, lúc trước khi Mạc Vũ vào Trung Hải đã từng xảy ra một sự kiện như vậy, tất cả mọi người tuyên bố người kia đã chết, nhưng Mạc Vũ vừa ra tay đã cứng rắn kéo người kia khỏi tay của Diêm Vương.
Chẳng lẽ ngày hôm nay Tần Dương sẽ tái diễn lại lịch sử sao?
Tư Đồ Hương đương nhiên vô cùng hi vọng Tần Dương thắng. Trước đó Tần Dương đã rơi vào hoàn cảnh bất lợi, nếu còn tiếp tục như vậy thì Tần Dương nhất định sẽ thua cuộc so tài y thuật này, dù sao người ta sắp xếp quá khéo. Nhưng sự việc xảy ra đột ngột này lại mang tới cơ hội chuyển mình cho Tần Dương.
Còn có điều gì càng khiến người khác rung động hơn là cứu người chết sống lại?
Chỉ cần Tần Dương có thể khiến người mà Ishida Makoto cho rằng đã chết sống lại, như vậy kết quả so y thuật giữa hai người không cần nói cũng đã biết được kết quả rồi.
Giới hạn sống chết đủ để chứng minh tất cả, đủ để đánh phá gạt bỏ tất cả bẫy rập.
Dương Hạo Nhiên cũng tập trung tinh thần nhìn nhất cử nhất động của Tần Dương. Mặc dù hắn ta là cường giả Chí Tôn, hơn nữa còn là chuyên gia văn vật, nhưng không có tạo nghệ gì mặt y thuật, ngày hôm nay được thấy một màn khiến hắn ta vô cùng có hứng thú.
Tần Dương cũng không chú ý tới thần thái của mọi người, sự chú ý của hắn đều tập trung trên người bệnh trước mặt.
Hắn lấy châm Quan Âm, mấy cây châm dài nhất trong nháy mắt chui vào trong cơ thể của bệnh nhân, năm cây châm bạc chia ra cắm ở năm vị trí xung quanh trái tim.
Tần Dương nín thở, dùng mỗi ngón tay của một bàn tay điểm ở vị trí tim của bệnh nhân, nội khí rót vào bên trong, sau đó Tần Dương một lần nữa nâng đầu ngón tay lên, vạch như gió, nhanh chóng bắn ra trên năm cây châm kia.
Năm cây châm bạc rung động kịch liệt giống như những cánh bướm bay múa.
Tần Dương lặng lẽ chờ mấy giây, lại một lần nữa điểm lên vị trí ngực của bệnh nhân.
Khi Tần Dương điểm lên ngực, máy đo điện tâm đồ của người bệnh đột ngột vang lên tiếng vang rất nhỏ, đường tâm đồ vốn thẳng tắp đột ngột dậy sóng.
Ánh mắt mọi người bỗng nhiên đều bị hấp dẫn tới máy điện tâm đồ, nhìn thấy tim đột ngột có phản ứng, cả đám người mở to hai mắt khó có thể tin được.
Có nhịp tim rồi?
Điều này sao có thể?
Sắc mặt của con trai bệnh nhân thể hiện sự kích động, hai tay nắm chặt, nhìn chằm chằm máy điện tâm đồ. Trái ngược với người con trai, sắc mặt của Ishida Makoto đột ngột thay đổi, mặc dù rất nhanh, hắn ta đã nỗ lực che dấu đi, nhưng cho dù là ai cũng đều có thể nhìn ra được tâm tình biến hóa của hắn ta, đều có thể nhìn ra được sự lúng túng của hắn ta, mà tất cả cũng đều đã bị camera quay hết lại.
Đương nhiên Tần Dương cũng chú ý tới nhịp tim đột ngột này, ánh mắt thể hiện sự hưng phấn.
Liệu pháp châm cứu đặc biệt nhắm vào bệnh nhân sắp chết, đây cũng là lần đầu tiên hắn sử dụng, nào ngờ hiệu quả lại thật sự mạnh mẽ như vậy.
Tần Dương không ngừng tay, vừa duy trì rung cây châm, vừa một lần nữa điểm lên vị trí tim rót nội khí vào bên trong cơ thể bệnh nhân.
Ngón tay của Tần Dương giống như có phép sinh mạng, khi đầu ngón tay của hắn điểm xuống liền rót dòng sinh mệnh lực vào trong cơ thể của người mất, khiến sinh mệnh của người kia dần phấn chấn một lần nữa.
Khi ngón tay của Tần Dương ấn xuống, trên đường thẳng trên máy điện tâm đồ đột ngột nổi lên, nhanh chóng phập phồng, chẳng qua khoảng cách khá dài. Khi thời gian dần trôi qua từng chút từng chút, khoảng cách nhịp tim đập ngày càng gần nhau hơn, trái tim của bệnh nhân dần đập nhanh hơn, dần đập như người bình thường. Mà khi nhịp tim của bệnh nhân hồi phục, cơ năng cơ thể cũng dần hoạt động trở lại.
Cả căn phòng cấp cứu trở nên yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, ánh mắt thể hiện vẻ khó có thể tin được.
Sống rồi!
Một Nakamura Joyama mà bị bọn họ đoán là đã chết vậy mà thật sự được Tần Dương cứu sống rồi.
Khi mà rốt cuộc nhịp tim đã khôi phục lại gần như tiêu chuẩn của người bình thường thì Tần Dương lúc này với sắc mặt tái nhợt cuối cùng đã ngừng tay, nghiêng người bật cười nói với mấy bác sĩ cấp cứu đứng bên cạnh:
- Tiếp tục cấp cứu đi, làm theo quy trình cấp cứu bình thường là được, châm trên ngực của ông ấy không cần phải nhổ ra, nửa giờ sau hẵng nhổ, tôi nghĩ như vậy đã đủ để mọi người hoàn thành nốt những việc còn lại rồi.
- Rõ!
Mấy bác sĩ cấp cứu trợn mắt há hốc mồm cuối cùng đã bình tĩnh lại, vội vàng tiến lên bận rộn xoay quanh Nakamura Joyama.
Ishida Makoto nhìn điện tâm đồ nhấp nhô lên xuống, vẻ mặt thể hiện vô cùng phức tạp, rồi khi quay sang nhìn Tần Dương thì ánh mắt thậm chí còn có phần thẫn thờ.
Thua rồi!
Thua một cách thảm hại!
Tất cả công sức vất vả khổ sở thắng được trước đó đều đã thua sạch trong khoảnh khắc trái tim của Nakamura Joyama đập lại rồi...