Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1395 - Chương 1406: Tôi Mới Hai Mươi Hai Tuổi

Chương 1406: Tôi mới hai mươi hai tuổi
 

Ishida Makoto nghe thấy được những tiếng hoan hô dưới đài vang lên, trong lòng đều là bi thương.

Tuy rằng tiếp sau đó còn có bệnh nhân, nhưng có còn cần thiết nữa sao?

Coi như hắn ta chiếm toàn bộ ưu thế, đều thắng, như vậy thì sao?

Còn có lĩnh vực y học nào so sánh được với khởi tử hồi sinh sao?

Trong lòng của Ishida Makoto rất có xúc động muốn vả miệng mình một cái. Nếu như khi đó Ishida Makoto không quyết đoán như vậy thì có lẽ chuyện này bản thân hắn ta còn có thể mặt dày tự bào chữa, nhưng khi đó bản thân hắn ta căn bản không cân nhắc tới Tần Dương có thể có bản lĩnh như vậy, trực tiếp nói ra bản thân không thể làm được gì, tuyên bố bệnh nhân tử vong, trong ngày thường thì chuyện như vậy là rất bình thường, nhưng chuyện xảy ra trong ngày hôm nay, như vậy đồng nghĩa với nói cho người khác biết bản thân bất lực.

Nếu như khi ấy ở hiện trường chỉ có hai người, có lẽ hắn ta còn có thể lẫn lộn hiện trường, nhưng khi đó ở đấy có nhiều camera chụp hình, quay hình lại như vậy, nếu như những thợ quay phim chụp ảnh đều là người Nhật Bản, như vậy hắn ta vẫn có thể nghĩ mọi cách, nhưng người quay phim còn có Tư Đồ Hương, đó là người của Tần Dương.

Bất kể hắn ta tự bào chữa ra sao đều không thay đổi được sự thật hắn ta không thể làm gì việc Tần Dương khởi tử hồi sinh cho bệnh nhân. Một khi đã như vậy thì chi bằng hào phóng một chút, ngược lại có vẻ quang minh hơn một chút.

- Châm Quan Âm xuất hiện, Diêm Vương phải nhường đường! Trước kia tôi nghe câu nói này vẫn chỉ cho là một lời khen, nhưng thông qua sự kiện cấp cứu khi nãy, tôi phát hiện đây chỉ là một loại miêu tả gần sát thực tế nhất. Ở phương diện trình độ châm cứu này, sợ rằng ngoại trừ Mạc tiên sinh ra thì sẽ không có ai sánh được với Tần tiên sinh rồi.

Nếu đã thua thì nâng đối phương lên cao một chút, như vậy dù hắn ta thua thì tất cũng không quá khó coi.

Tần Dương nghe ra được ý tứ trong lời nói của Ishida Makoto, hắn ta chỉ nói là phương diện châm cứu, ngụ ý châm cứu hắn ta không bằng Tần Dương, vì Tần Dương thật sự quá lợi hại, sợ rằng trừ sư phụ của Tần Dương ra thì không ai có thể địch lại, nhưng ở phương diện khác Tần Dương chưa chắc đã tốt. Xem đi, mấy trận so đấu trước không phải Tần Dương đều thua hắn ta sao?

Thật ra Tần Dương cũng không vênh váo đi nói gì đó, mặc kệ tất cả sự sắp xếp trước đó như thế nào, y thuật của Ishida Makoto thật sự rất lợi hại, nếu như không phải xuất hiện sự cố đột ngột xảy ra này, Tần Dương vốn không thể hoàn toàn áp đảo được Ishida Makoto giống như bây giờ.

Nếu đã giành được thắng lợi tới tay, người thắng nên biểu hiện thong dong, rộng lượng một chút.

Hắn đứng ở nơi đây mặc dù mang danh nghĩa là cá nhân, nhưng người khác nhìn hắn hiển nhiên càng có nhiều tầng ý nghĩa đại diện hơn.

Y thuật Trung Quốc, bác sĩ Trung Quốc...

Dù sao trước khi Tần Dương đến Nhật Bản, Mạc Vũ đã từng nói với hắn, chỉ cần không thua mất mặt là đủ rồi, ngày hôm nay có thể dùng mặt rách toàn thắng, như vậy đã là niềm vui bất ngờ ngoài dự liệu rồi.

- Tiên sinh Makoto quá khen, y thuật của tiên sinh Makoto rất lợi hại, tôi vẫn còn quá trẻ, năm nay mới hai mươi hai tuổi, vẫn còn khiếm khuyết rất nhiều kinh nghiệm, còn cần học tập nhiều hơn...

Lời này của Tần Dương rất khách khí, nhưng đồng thời cũng là miệng nam mô, bụng bồ dao găm. Ông rất lợi hại, nhưng ai bảo tôi còn trẻ như vậy, tôi chỉ mới hai mươi hai tuổi thôi đấy!

Hai mươi hai tuổi, người khác còn chưa tốt nghiệp đại học đâu.

Tôi đã có thể so tài y thuật với một cao thủ y đạo bốn mươi, năm mươi tuổi kinh nghiệm phong phú, cho dù thua thì không phải đương nhiên sao, vậy mà thậm chí hiện giờ còn là tôi thắng đấy, ha ha...

Sắc mặt của Ishida Makoto hơi thay đổi, giơ tay nhìn đồng hồ, mỉm cười nói:

- Vốn dĩ theo kế hoạch còn có mấy bệnh nhân nữa, nhưng khi nãy đột ngột xảy ra ca cấp cứu đã hao phí quá nhiều tinh lực của Tần tiên sinh rồi, hội giao lưu này dừng ở đây thôi, mấy bệnh nhân tiếp theo tôi sẽ phụ trách chữa trị!

Tần Dương bật cười, cũng không nhiều lời, sảng khoái đáp ứng:

- Được!

Ishida Makoto đứng dậy, vươn tay về phía Tần Dương:

- Ngày hôm nay Tần tiên sinh đã thể hiện ra tuyệt kỹ châm cứu hai lần, khiến tôi được mở rộng tầm mắt, đáng tiếc đây còn là tuyệt học sư môn của Tần tiên sinh, nếu không tôi rất muốn cùng ngồi trao đổi với Tần tiên sinh, tham khảo một chút sự kỳ diệu trong đó đấy!

Tần Dương vươn tay bắt tay lại:

- Khách khí!

Ishida Makoto thu tay về, níu kéo:

- Đợi lát nữa còn có một bữa tiệc tối, mời Tần tiên sinh và các vị khách mời tới tham gia...

Tần Dương từ chối nhã nhặn:

- Khi nãy châm cứu quá hao tâm tổn sức, hiện giờ tôi có phần mệt mỏi rồi, muốn trở về nghỉ ngơi một chút, tiệc tối không tham gia nữa!

Ishida Makoto là bên thua cuộc, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ tỏ vẻ giả vờ ân cần:

- Như vậy à, vậy cũng được, chúng ta ngày nào đó trao đổi tiếp, có cơ hội tôi nhất định sẽ tới Trung Quốc thỉnh giáo Tần tiên sinh và Mạc tiên sinh lần nữa!

Tần Dương mỉm cười nói:

- Được!

Tần Dương bước xuống dưới đài, trở lại bên cạnh đám người Dương Hạo Nhiên, Tư Đồ Hương rời đi một lát cũng đã trở lại, cô giao túi châm Quan Âm cho Tần Dương, cũng đã thu lại toàn bộ năm cây châm châm lên người bệnh nhân cấp cứu trước đó về rồi.

Tư Đồ Hương cũng không trở về một mình, con trai của bệnh nhân Nakamura Joyama được cấp cứu đi theo phía sau, hắn ta đi tới trước mặt Tần Dương, không nói không rằng cúi đầu cung kính với Tần Dương một góc vuông chín mươi độ trước mắt bao người.

- Tần tiên sinh, vô cùng cảm ơn ân cứu chữa của anh với cha của tôi!

Tần Dương mỉm cười nói:

- Đúng lúc gặp được, tiên sinh Nakamura không cần khách khí.

Người đàn ông cung kính nói:

- Ngày hôm nay Tần tiên sinh đã mệt nhọc rồi, tôi cũng không quấy rầy nhiều, đợi tới khi cha xuất viện, chúng tôi lại tới cảm ơn Tần tiên sinh.

Tần Dương cười ha ha nói:

- Không cần khách khí, tôi là bác sĩ, cứu sống là thiên chức!

Hoàn cảnh đặc biệt, người đàn ông không nói thêm gì nữa, một lần nữa cúi chào cung kính.

Đám người Tần Dương thu dọn đồ đạc rời đi, đi về phía lối đi phía sau, trước cửa đi đã có một đám khán giả Trung Quốc nhiệt tình đứng chờ rồi.

Tần Dương mới bước ra khỏi cửa, một loạt những tiếng hoan hô vang lên náo nhiệt bên ngoài.

- Tần Dương!

- Đại thần, anh thật lợi hại!

- Tần Dương, kể lại mấy câu cho chúng tôi đi!

Tần Dương cười dừng bước, nhìn ánh mắt mãnh liệt của đám người, giơ hai tay lên, chắp tay hướng phía mọi người.

- Cảm ơn các vị đã tới cổ vũ cho tôi, rất may mắn chính là tôi cũng không khiến sư môn mất mặt, cũng không làm mất mặt nền y thuật Trung Quốc, chắc hẳn cũng không khiến mọi người thất vọng...

Có người lớn tiếng kêu lên:

- Tần Dương, khởi tử hồi sinh, anh làm được như thế nào vậy?

Tần Dương mỉm cười nói:

- Người bệnh kia thật ra chỉ là ngất đi ở một mức độ nào đó, nếu như lựa chọn cách thức chính xác thì có thể khiến các cơ quan trong cơ thể của ông ấy hoạt động lần nữa, điều đó giống như tim ngừng đập dùng điện kích vậy, tôi cũng không phải thần tiên, không thể làm được chuyện khởi tử hồi sinh đâu.

Một cô gái hơn hai mươi tuổi cười nói:

- Có lẽ ông ấy đã ngất, nhưng nếu như không có anh cứu ông ấy, ông ấy có thể phải chết thật rồi, nói là khởi tử hồi sinh cũng không đủ ấy.

Tần Dương cười ha ha nói:

- Được rồi, nói như vậy cũng xác thực có chuyện như vậy.

Một người đàn ông trẻ tuổi thể hiện vẻ mặt sùng bái hỏi:

- Tần Dương, lần này anh ở Nhật Bản đã làm hai chuyện, dù là lôi đài thi đấu hay là so tài y thuật thì anh đều giành được toàn thắng, kiếm được vẻ vang rất lớn cho Trung Quốc chúng ta. Trước khi anh đến Nhật Bản là đã chuẩn bị trước rồi sao?

Tần Dương lắc đầu phủ nhận:

- Không có, tôi tới Nhật Bản là tham gia tranh tài dương cầm, hai việc xảy ra về sau kia tôi cũng bị ép mà bất lực... Thật ra tôi là người vô cùng lười, căn bản cũng không muốn đi đánh nhau tỉ võ gì đó...
Bình Luận (0)
Comment