Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1407 - Chương 1418: Hành Động Này Không Nữ Thần Một Chút Nào

Chương 1418: Hành động này không nữ thần một chút nào
 

Lý Tư Kỳ đã có quà tặng rồi, Hàn Thanh Thanh đương nhiên cũng có quà tặng.

Món quà tặng của Hàn Thanh Thanh cũng là một trong những chiến lợi phẩm từ lôi đài thi đấu, là một dây chuyền mặt đá cẩm thạch, cũng có lịch sử mấy trăm năm, giá trị xa xỉ. Sở dĩ lựa chọn tặng dây chuyền mặt đá cẩm thạch cho Hàn Thanh Thanh là vì đá cẩm thạch từ xưa đã được làm vật trấn yêu, thánh vật tránh ma quỷ và đem lại cát tường, biểu tượng của hạnh phúc.

Dây chuyền mặt đá cẩm thạch đã được Tần Dương tặng cho Hàn Thanh Thanh ngày hôm qua rồi, chính tay hắn đeo đeo lên cổ cho cô.

Khoảng thời gian cả buổi chiều Tần Dương đều ở trong căn hộ của Lý Tư Kỳ, nằm trên ghế sô pha xem phim, nói chuyện phiếm.

Cho tới khi sắp tới thời gian cuộc hẹn với Văn Vũ Nghiên, Tần Dương mới lặng yên rời khỏi căn hộ của Lý Tư Kỳ, đi tới địa chỉ của quán ăn mà Văn Vũ Nghiên đã gửi từ trước.

Khi Tần Dương đi vào trong phòng bao thì đã thấy Văn Vũ Nghiên tới trước, nhìn thấy Tần Dương đi tới, Văn Vũ Nghiên sửng sốt một chút mới hồi phục lại tinh thần, cười nói:

- Cách ăn mặc của anh hơi quá rồi, còn đeo kính nữa...

Tần Dương bất lực trả lời:

- Đây còn không phải vì để giảm bớt rắc rối sao.

Tần Dương đi tới ngồi đối diện với Văn Vũ Nghiên, tháo mũ và mắt kính xuống:

- Mặc dù tôi đeo mắt kính bình thường, nhưng đeo lên vẫn có phần không thoải mái.

Văn Vũ Nghiên cảm thấy buồn cười:

- Ha ha, chỉ chớp mắt mà anh đã trở thành nhân vật nổi tiếng toàn quốc rồi, đến cả việc ra ngoài cũng phải che che đậy đậy, giống như một ngôi sao lớn vậy, thú vị.

Tần Dương thấy Văn Vũ Nghiên vui vẻ tới mức không ngừng được liền cười mắng:

- Này, cười hai lượt như vậy cũng đủ rồi đấy, còn cười nữa là không xong đâu.

Văn Vũ Nghiên miễn cưỡng thu lại nụ cười:

- Trước kia tôi đã biết anh chắc chắn sẽ không loại người vô danh, nhưng tôi không ngờ được anh sẽ dùng phương thức hoa lệ như vậy trở nên nổi tiếng, điều này quả thật không ngờ tới được mà.

Tần Dương nhếch môi, tầm mắt chuyển hướng tới mặt bàn:

- Đã gọi món chưa, tôi sắp đói chết rồi.

Văn Vũ Nghiên cầm lấy chai rượu vang đỏ đã mở sẵn từ trước, rót đầy một ly cho Tần Dương:

- Đã gọi rồi, uống trước đã.

Tần Dương nhìn một ly đầy mà Văn Vũ Nghiên rót cho mình, cảm thấy kỳ quái hỏi:

- Ngày hôm nay uống rượu hào sảng như vậy có hơi là lạ đấy... Cô gặp phải chuyện gì không vui rồi sao?

Nụ cười trên gương mặt của Văn Vũ Nghiên phai nhạt đi vài phần, xuất hiện thêm sự ưu sầu:

- Ừ... việc nhà.

Việc nhà?

Tần Dương bưng ly rượu lên, trầm ngâm mấy giây rồi hỏi thăm:

- Cha của cô lại giới thiệu bạn trai cho cô rồi?

Văn Vũ Nghiên lắc đầu:

- Không phải, trong khoảng thời gian ngắn tôi không có quyết định này.

Trong lúc nhất thời Tần Dương cũng không biết nên đoán là cái gì, trực tiếp hỏi:

- Vậy chuyện gì đã xảy ra, chuyện có thể khiến vị nữ cường nhân này ưu sầu cũng không nhiều đâu.

Văn Vũ Nghiên bưng ly rượu đỏ lên, rất tự nhiên uống một hớp hết nửa ly:

- Cha mẹ tôi cãi nhau.

Tần Dương trợn to hai mắt, bất chợt không biết nên nói gì:

- Vợ chồng cãi nhau không phải rất bình thường sao, đầu giường cãi nhau cuối giường hòa...

Văn Vũ Nghiên lắc đầu:

- Lần này không như vậy, mẹ của tôi tức giận tới mức đã lập tức trở về nhà ông bà ngoại rồi.

Hả?

Náo xong liền về nhà mẹ đẻ?

Tần Dương sờ lên mũi, người phụ nữ giống như nữ thần như Thu Tư cãi nhau là chạy về nhà ngoại, chuyện như vậy chẳng khác biệt gì với những người phụ nữ bình thường khác cả.

Hành động này không nữ thần một chút nào nha.

Văn Vũ Nghiên nghiêm túc nói, nhưng Tần Dương vẫn không để trong lòng như cũ. Cặp đôi cãi nhau không phải rất bình thường sao, ngày thường Văn Ngạn Hậu hết sức ngoan ngoãn, phục tùng Thu Tần Dương, vừa mạnh mẽ công kích Thu Tư một lần, trong lúc nhất thời Thu Tư không chịu được kích thích, cảm xúc nhất thời kích động chạy về nhà mẹ đẻ, như vậy không phải là chuyện rất bình thường sao?

- Có lẽ cãi nhau dẫn tới kích động chăng, tỉnh táo lại một chút là được, đến lúc đó thái độ của cha cô đã mềm mỏng hơn, đến thăm đón đi, dì Thu giữ được mặt mũi, như vậy thì không phải là mọi sự đại cát rồi sao?

Văn Vũ Nghiên thấy được Tần Dương nói ra lời với vẻ mặt thoải mái, nhẹ nhàng, có chút tức giận nói:

- Tôi đã nói rồi, lần này không giống như vậy, tôi chưa bao giờ thấy mẹ của tôi tức giận như vậy. Vậy mà bà ấy lại nói với cha tôi...

Giọng nói của Văn Vũ Nghiên ngừng lại, giống như có chút do dự có nên nói ra hay không.

Sắc mặt của Tần Dương lộ ra vẻ nghi hoặc, nhưng cũng không thúc giục hỏi, chỉ nhìn Văn Vũ Nghiên.

Văn Vũ Nghiên liếc mắt nhìn Tần Dương, nghiến răng nói tiếp:

- Mẹ của tôi dám nói đến đã bao năm qua mà bà ấy cũng không nhìn rõ được cha của tôi, nói cha của tôi làm bà ấy quá thất vọng... Anh cũng đã gặp mẹ của tôi rồi, bà ấy có tấm lòng bao la, chỉ e cho dù tức giận cũng sẽ không nói lời hung dữ. Từ nhỏ tới lớn tôi chưa từng thấy bà ấy nói như vậy, hơn nữa khi đó vẻ mặt của bà ấy đau lòng xen lẫn tuyệt vọng, đây là lần đầu tiên tôi thấy được thần sắc như vậy của bà ấy.

Không nhìn rõ?

Quá thất vọng?

Tần Dương nhíu mày, trong đầu nhanh chóng xuất hiện rất nhiều hình ảnh và khả năng:

- Vậy rốt cuộc giữa hai người họ đã xảy ra xung đột gì cô có biết không, cãi nhau dù sao cũng phải có xung đột chứ?

Văn Vũ Nghiên lắc đầu:

- Tôi đã hỏi mẹ rồi, mẹ không nói, còn bảo tôi đừng hỏi nhiều, nói là chuyện của vợ chồng họ không liên quan gì tới tôi cả, tôi cũng đã hỏi cha của tôi, cha cũng nói lời không khác biệt lắm, đều bảo tôi đừng quan tâm, để tôi yên tâm làm việc của mình, nói bọn họ sẽ tự giải quyết việc này...

Văn Ngạn Hậu!

Trong đầu Tần Dương bất giác nghĩ tới chuyện của cha con Lục Phong Niên và Lục Đào trước kia, Lục Phong Niên từng nói Văn Ngạn Hậu không đơn giản. Trước khi chết, Lục Đào nói tới kẻ nào đó ở bên cạnh hắn, hơn nữa chuyện Miêu Toa bị bắt cóc còn liên quan tới một người của tổ chức sát thủ Dragon Slayer, khi ấy Tần Dương cũng suy đoán kẻ theo lời Lục Đào nói có phải chính là Văn Ngạn Hậu hay không.

Tư duy của Tần Dương phát triển cực rộng. Vì sao Thu Tư nói cho tới bây giờ bà không nhìn thấu rõ Văn Ngạn Hậu chứ, còn nói rất vọng với Văn Ngạn Hậu, kẻ này đã làm chuyện gì khiến một Thu Tư ung dung, độ lượng, trước sau như một phải nói ra lời nói quyết tuyệt, thương tâm như vậy?

Giống như lời Văn Vũ Nghiên nói, Tần Dương và Thu Tư đã từng gặp mặt, đại khái cũng biết được tính cách của người phụ nữ này, những chuyện nhỏ bình thường tuyệt đối sẽ không khiến người ta nói ra lời như vậy, chỉ có thể là chuyện cực lớn đã vượt quá điểm cuối mới khiến Thu Tư làm như vậy.

Vậy thì rốt cuộc Văn Ngạn Hậu đã làm chuyện gì đây?

Trong lòng Tần Dương nhanh chóng suy tư, lời nói ngoài miệng lại rất tùy ý:

- Cha của cô cũng không nói vì sao cãi nhau ư, khiến một người vợ đau lòng và thất vọng với chồng của mình như vậy, chẳng lẽ cha của cô không chung thủy, hoặc là nói đã luôn có người bên ngoài rồi? Ách, tôi không phải vu khống hãm hại cha của cô đâu, tôi chỉ suy đoán, thảo luận một chút...

Văn Vũ Nghiên ngược lại không tức giận, mày nhíu chặt lại nói:

- Ban đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng sau đó khi cẩn thận suy ngẫm lại, dường như khả năng không lớn.

Tần Dương nhíu mày:

- Khả năng không lớn?

Văn Vũ Nghiên gật đầu:

- Đúng vậy, tôi không phải đã nói cha của tôi chính trực thế nào, nhất định sẽ không làm xằng làm bậy, dù sao ông ấy vừa có tiền, có thế, còn có năng lực, đừng nói là hơn bốn mươi tuổi, cho dù là năm mươi, sáu mươi tuổi thì đều sẽ có đủ loại phụ nữ bò lên, níu không chặt sẽ xảy ra chuyện. Chỉ là tôi hiểu rất rõ mẹ của mình, cho dù bà ấy thật sự phát hiện cha của tôi có nhân tình bên ngoài, thì bà ấy cũng sẽ không nói ra lời nói như vậy, bà ấy sẽ chỉ thong dong thoải mái xử lý chuyện này, với bản lĩnh của mẹ tôi, đây quả thực không phải việc gì khó, đúng ra là không đến mức sẽ tức giận mà nói ra lời như vậy, còn một mực về nhà mẹ đẻ.

Tần Dương ngẫm nghĩ lại, dường như lời Văn Vũ Nghiên nói cũng có lý.

Thu Tần Dương, người phụ nữ thông minh như vậy, nếu thật sự xử lý một tiểu tam thì còn không phải chuyện dễ như trở bàn tay sao?

So easy!

Vậy thì rốt cuộc là chuyện gì đây?
Bình Luận (0)
Comment