Chương 1417: Tôi chắc chắn sẽ ăn thật ngon
- Người đàn ông thép, đang làm gì đó?
Tần Dương ngủ nướng một giấc rời giường liền nhìn thấy tin nhắn Lý Tư Kỳ gửi tới.
Tần Dương ngồi dậy trên giường, duỗi lưng một cái, tiện tay nhắn trả lời một tin:
- Vừa tỉnh, còn đang trên giường đây.
- Oa, đã mười giờ rồi mà cậu còn trên giường, xem ra đêm qua chơi tới khi rất muộn nhỉ, tiểu biệt thắng tân hôn quả nhiên không tốt!
Cô nàng này...
- Đúng vậy, đúng vậy, chơi đùa suốt một đêm không ngủ, vậy hỏi chị có sợ hay không?
Quan hệ giữa Tần Dương và Lý Tư Kỳ đều là tán gẫu tùy tiện. Quan hệ giữa cả hai ở một mức độ nào đó ngược lại cởi mở hơn so với Tần Dương và Hàn Thanh Thanh, thi thoảng lời nói có xu hướng vô cùng đồi trụy. Bản thân Tần Dương cũng đã quen rồi.
- Sợ, tôi phải sợ à, căng thẳng đến mức toàn thân đều run lên đây, rất muốn giải hết trong một lần... Ngày hôm nay lịch như thế nào?
Tần Dương cắn răng, tiểu yêu tinh này bất cứ lúc nào cũng không quên trêu chọc và mê hoặc hắn, hơn nữa còn tỏ vẻ rất thích thú nữa.
- Ban ngày không có lịch, buổi tối ăn một bữa cơm với Văn Vũ Nghiên, nói chuyện một chút.
Lý Tư Kỳ:
- Ăn cơm với Văn Vũ Nghiên, Hàn Thanh Thanh không ghen sao?
- Việc này tôi đã nói với cô ấy rồi, nói chuyện quang minh chính đại thôi, ghen cái gì, Thanh Thanh không phải loại người như vậy.
Lý Tư Kỳ:
- Thanh Thanh quả nhiên rất có khí độ của chính cung nương nương, like!
- Tôi đi tắm gội đã, lát nữa nói tiếp.
Lý Tư Kỳ:
- Đợi đã, dù sao trưa nay cậu cũng không có chuyện gì, tới nhà tôi ăn cơm nhé?
Tần Dương do dự một chút rồi nói:
- Được!
- Vậy lát nữa gặp lại.
Tần Dương đặt di động xuống, trên gương mặt nở nụ cười khổ.
Bản thân hắn thường hay bôn bê bên ngoài, thi thoảng mới trở về ngây ngốc được hai ngày, thời gian bắt đầu xếp chồng rồi.
Bạn bè muốn tụ tập, công ty thỉnh thoảng có việc phải xử lý, phải ở bên cạnh bạn gái, cũng phải bên cạnh người tình, khoảng thời gian như vậy quả thật có cảm giác không sắp xếp được.
Sau khi tắm rửa, thay quần áo xong, Tần Dương cầm lấy chiếc mũ lưỡi trai đội một cách chuẩn xác lên đầu, sau đó đeo cặp kính mắt thường khung đen, soi gương một cái, hài lòng gật nhẹ đầu.
Đành chịu thôi, hiện giờ người hâm mộ trên weibo của Tần Dương đều đã đạt tới con số hơn ba mươi triệu, cộng thêm hai lượt sự kiện hắn liên tục giằng co ở Hàn Quốc và Nhật Bản, hắn đã trở thành một nhân vật công chúng nổi tiếng đến mức không thể nổi tiếng hơn được nữa, xác suất bị người qua đường nhận ra rất cao.
Nếu như ra ngoài như bình thường, bị người khác nhận ra thì cũng thôi đi, nhưng đây chính là chỗ ở của Lý Tư Kỳ đấy, vẫn nên an phận một chút, dù sao bản thân Lý Tư Kỳ vẫn chưa mua nhà riêng, hiện giờ vẫn đang ở trong căn hộ thuê như trước, cô đang gửi tiền chuẩn bị trực tiếp mua biệt thự đấy.
Trước kia Tần Dương và Lý Tư Kỳ đã từng cùng hỗ trợ lẫn nhau làm ra hoạt động quảng cáo cho hoạt động của công ty, đã thẳng thắn công khai quan hệ bạn bè giữa hai người, nhưng lời đồn trên mạng đều vô cùng nhanh chóng, có thể tránh thì vẫn nên tránh hết sức có thể.
Tần Dương mới bước vào cửa, Lý Tư Kỳ đã trực tiếp nhào tới trong lòng hắn, dáng vẻ hoàn toàn là chim nhỏ níu người.
- Gọi tôi tới dùng cơm, làm gì đó ngon rồi chứ?
Lý Tư Kỳ cười tươi như hoa, ánh mắt quyến rũ:
- Thức ăn trong nồi có ngon hay không tôi không xác định, nhưng tôi chắc chắn được là rất ngon!
Tần Dương ôm Lý Tư Kỳ vào phòng, nói lời hài hước:
- Bữa sáng tôi còn chưa ăn đâu.
Lý Tư Kỳ cắn môi, quyến rũ nói:
- Sắc đẹp thay cơm, chẳng lẽ cậu còn cảm thấy đói sao?
Tần Dương thở dài:
- Xem ra không ăn một bữa lớn là không được rồi.
Lý Tư Kỳ cười hì hì nói:
- Trong nồi tôi đã hầm cách thủy canh vịt cải trắng chua, nhưng còn chưa đủ chín, ít nhất còn cần hầm cách thủy nửa giờ nữa, cơm cũng cắm rồi, cũng vẫn chưa chín...
Tần Dương trực tiếp ôm Lý Tư Kỳ đi về hướng phòng ngủ:
- Đã như vậy thì ăn chị trước đi, rồi ăn canh vịt sau!
Lý Tư Kỳ vươn tay vòng ôm lấy cổ của Tần Dương:
- Muốn ăn cơm ít nhất còn nửa giờ nữa đấy.
- Nửa giờ?
Tần Dương hừ lạnh nói:
- Như vậy cũng đủ xử lý tiểu yêu tinh chị rồi!
Nói là nửa giờ, nhưng khi cả hai thật sự ngồi vào bàn cơm thì cũng đã là một giờ đồng hồ sau đó rồi, ai bảo nửa đường Lý Tư Kỳ lấy ra một bộ đồng phục nỉ tiếp viên hàng không, là đàn ông có ai chịu được đây?
- Tổ quay phim của mọi người đã xác định đủ chưa?
Tần Dương mặc dù là ông chủ, nhưng hắn căn bản sẽ không quan tâm tới những vấn đề này, ném toàn quyền cho Tạ Đông xử lý, chuyện như tiền vốn quay phim Dư Quang Thành đã đầu tư năm mươi triệu, còn lại Tư Đồ Hương đã bao toàn bộ rồi.
- Ừ, tất cả diễn viên đều đã được lựa chọn xong, vì sắp tới lễ mừng năm mới rồi, nếu như quay thì sẽ phải gián đoạn giữa chừng, có thể sẽ rắc rối hơn một chút, cho nên dứt khoát chờ tới sau năm mới thì quay, dự tính quay trong hai tháng rưỡi, sẽ không quay quá ba tháng, cộng thêm xử lý hậu kỳ, vừa vặn tới kỳ nghỉ hè.
Tần Dương cười nói:
- Ba tháng, vậy vất vả cho chị rồi!
Lý Tư Kỳ gắp một miếng đùi vịt vào trong bát của Tần Dương, cười khà khà nói:
- Tôi là diễn viên mà, diễn xuất chính là công việc của tôi, hơn nữa tôi rất mong chờ vai cần diễn lần này, thú vị hơn nhiều so với một số bộ phim tình yêu cổ trang gì đó... Hai ngày này cậu mới cực khổ, bổ sung một chút đi...
Tần Dương không từ chối ý tốt của Lý Tư Kỳ, gắp lấy miếng đùi vịt ăn liên tục. Hắn không ăn bữa sáng, còn làm hai lần vận động, bụng đã sớm kêu đói rột rột rồi.
- Khi nào thì chị trở về ăn tết?
Lý Tư Kỳ khẽ nói:
- Cậu thì sao?
Tần Dương nói qua một lần về sắp xếp của bản thân, Lý Tư Kỳ cười nói:
- Cậu đã về thẳng Kinh Thành rồi, vậy thì tôi sẽ không chờ cậu nữa, chờ cậu đi Ba Lan rồi thì tôi liền về nhà, đến sang năm mới sẽ sớm trở lại.
Tần Dương ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Lý Tư Kỳ:
- Chị vẫn đang đợi tôi sao?
Lý Tư Kỳ mỉm cười nói:
- Xem như vậy đi, nhưng chủ yếu là vì trở về cũng rất nhàm chán, hơn nữa hiện giờ tôi coi như nổi danh rồi, lần này trở về quê, hàng xóm láng giềng đều muốn đi tới đi lui trước cửa xem chút náo nhiệt, tôi tính thấy rắc rối cho nên vẫn nên đợi tới tới gần hết năm mới trở về.
Tần Dương thuận miệng hỏi:
- Quan hệ giữa chị và người trong nhà thế nào?
Ánh mắt của Lý Tư Kỳ có phần mất tự nhiên:
- Dù sao cũng đã như vậy rồi.
Tần Dương ừ một tiếng, cũng không hỏi tiếp, chỉ nói:
- Nếu có chuyện gì cần tôi giúp thì cứ mở miệng... bất cứ chuyện gì.
Lý Tư Kỳ cười nói:
- Cậu là người đàn ông của tôi, nếu thật sự có việc thì tôi sẽ không khách khí với cậu đâu.
Khoảng thời gian của Tần Dương gấp gáp như vậy cũng vẫn vội vàng tới đây, cũng là vì nghĩ tới trước năm mới có thể không có thời gian, như vậy cũng tương đương với lần gặp mặt cuối cùng trước khi sang năm mới rồi.
Tần Dương móc từ trong quần áo của mình ra một cái hộp có dáng vẻ cổ xưa đưa cho Lý Tư Kỳ.
- Tặng chị, xem có thích không.
Lý Tư Kỳ vui mừng bất ngờ mở hộp ra, nhìn thấy được cây trâm cổ xưa bên trong chiếc hộp đó. Lý Tư Kỳ lấy cây trâm ra, dáng vẻ bên ngoài giống như bươm bướm, trông qua rất xinh đẹp, được làm công phu tinh tế, hơn nữa liếc nhìn có thể cảm giác được đã rất lâu đời.
- Đẹp quá, đây... là đồ cổ?
Tần Dương gật đầu:
- Đồ cổ Nhật Bản thời chiến quốc, là một trong những chiến lợi phẩm của tôi trong chuyến hành trình tới Nhật Bản lần này. Chị không thường búi tóc, ngược lại chưa chắc đã cần dùng tới...
Lý Tư Kỳ mừng rỡ nói:
- Rất đẹp, sau này sẽ có lúc dùng đến... Tôi rất thích!