Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1440 - Chương 1451: Đào Ba Thước Đất

Chương 1451: Đào ba thước đất
 

Tần Dương ngắt điện thoại, trong mắt đã thể hiện sát ý lạnh lùng.

Đám người Thược Dược quan tâm nhìn Tần Dương:

- Thế nào rồi?

Tần Dương báo lại một lần thông tin mà Nessa Kirby một lần, đám người Thược Dược vừa nghe xong lập tức đều thể hiện sát khí đằng đằng.

Thược Dược nghiến răng nghiến lợi nói:

- Đám khốn kiếp này, muốn chết đúng không! Chúng ta đi xử lý gã thủ lĩnh phản quân kia, rắn không đầu không được, chỉ cần gã chết rồi, như vậy dĩ nhiên không có ai tiếp tục truy xét sự việc của chú, dì, dù sao cha con khổ chủ đã chết hết rồi, những kẻ kia tất sẽ bận rộn tranh quyền đoạt lợi, chú dì liền an toàn rồi.

Tần Dương trầm giọng nói:

- Tôi cũng quyết định như vậy, tôi đã ủy thác cho người bạn giúp tôi tìm hiểu tin tức trong thành phố Jordan, đợi tới khi chúng ta tới nơi rồi chắc hẳn cũng sẽ có tin tức rồi.

- Ừ, chúng ta mau chóng lên đường đi thôi!

- Chúng ta có nên tìm cách làm xong mấy thứ trước chăng?

Tần Dương khoát tay dứt khoát nói:

- Không cần gắng sức đi tìm, quá mất thời gian, đợi chúng ta tới Jordan rồi tùy tiện cướp đoạt một chút là được, dù sao hiện giờ cũng hết cách thiện rồi, chi bằng náo cho sự việc lớn hơn một chút, ngược lại có thể hấp dẫn lực chú ý của bọn họ, như vậy áp lực của cha mẹ tôi đương nhiên cũng sẽ nhỏ đi rất nhiều.

Hắc Báo xoa tay, vẻ mặt hung ác xen lẫn vui sướng:

- Đúng, chúng ta tốt nhất đạo náo một trận lớn, để cho bọn họ biết được kết quả của việc đắc tội với chúng ta là gì!

- Lấy chút tiền dự phòng, rồi tìm một chiếc xe việt dã, đổ đầy xăng, chúng ta xuất phát trong đêm.

Thời gian chính là sinh mệnh, Tần Dương không biết hiện giờ tình huống của cha mẹ như thế nào, nhưng có lẽ hắn chạy tới sớm được một phút đồng hồ, sớm tạo ra chút động tĩnh, thì có lẽ có thể giảm bớt áp lực cho cha, thậm chí có thể cứu được tính mạng của hai người họ.

Cha mẹ hiện giờ chắc chắn còn đang trốn trong thành phố, hiện tại đã hoàn toàn giới nghiêm toàn thành phố, ai cũng không rời khỏi được, cha dẫn theo mẹ chắc chắn không thể âm thầm rời khỏi đó, mà sẽ trốn ở một địa điểm vắng vẻ không có bóng người.

Trong thời điểm như vậy, hơn nữa còn là khi thủ lĩnh phản quân đang nổi giận điên cuồng, vì để tìm được cha mẹ, gã nhất định không tiếc bất cứ giá nào. Các thủ đoạn như treo thưởng, giết người, cưỡng ép... hiển nhiên đều có, nếu như cha mẹ hành động tùy tiện, bị kẻ khác thấy được hành tung, thì e rằng sẽ nhanh chóng bị vây giết.

Cha biết hắn sẽ tới, người khôn khéo như hắn ta tất sẽ trốn ở một địa điểm an toàn đợi hắn tới, mà không phải dẫn theo mẹ mạo hiểm.

Mọi người nhanh chóng rời khỏi sân bay, mua một chiếc xe việt dã, đổ đầy xăng, chở đoàn người đi về hướng thành phố Jordan.

Liệp Ưng lái xe, Hắc Báo ngồi bên ghế lái phụ, Tần Dương ngồi hàng ghế sau chợp mắt, Tư Đồ Hương ngồi bên cạnh Tần Dương, ánh mắt nhìn Liệp Ưng và Hắc Báo ngồi hàng trước mấy lần, sau đó buông thõng tầm mắt.

Mấy người này trông qua dường như cũng không hề tầm thường.

Mặc dù chỉ là người bình thường, nhưng mỗi một người đều có thân thủ nhanh nhẹn, nét mặt rắn giỏi. Đã nói trước muốn tới cái thành phố Jordan bị phản quân chiếm lĩnh và khống chế hoàn toàn kia, những người này lại không hề có bất cứ sự do dự hay khiếp sợ nào, ngược lại ánh mắt cả đám tỏa sáng, giống như hổ đói nhìn thấy con mồi.

Khi nãy mọi người nói đi tới Jordan thì lập tức có người rất tự nhiên đề xuất muốn đi chuẩn bị một ít vũ khí trước, có thể thấy được mọi người dường như rất quen thuộc với loại sách lược này. Nghĩ tới chuyện như vậy, bọn họ hẳn cũng không phải trải qua lần đầu tiên rồi.

Có thể chấp hành hành vi quân sự một cách thuần thục thường chỉ có hai loại người, người nghiêm chỉnh trải qua huấn luyện quân sự, thậm chí là bộ đội đặc chủng, hoặc là đặc công đã được huấn luyện nghiêm túc.

Xem ra e rằng Tần Dương còn có một mặt mà bản thân cô còn chưa biết đây.

Trong lòng Tư Đồ Hương xoay chuyển suy nghĩ, nhưng chẳng qua cô cũng chỉ là suy đoán nhàm chán trên đường đi, bất kể Tần Dương đã từng là bộ đội đặc chủng, hoặc là đặc công, thì cũng chẳng có bất cứ ảnh hưởng nào với Tư Đồ Hương cả.

Cô có bối phận là một người hầu, đã là người phụ nữ của hắn, chính là có thể sống chết không rời với hắn rồi!

...

Thành phố Jordan.

Chiến tranh phản loạn khiến cả thành phố đều ngập tràn bầu không khí khẩn trương, rất nhiều đội binh sĩ cầm súng điều tra từng nhà một.

Trên con đường trải rộng, bên trong một chiếc xe việt dã, một gã to lớn da đen đang đỏ mắt nhìn đội ngũ điều tra bên ngoài, tay phải của gã cầm chơi một thanh chủy thủ răng cưa sắc bén.

Phía sau chiếc xe việt dã có không ít vệ binh vác súng. Bọn họ cảnh giác nhìn ngó xung quanh, bảo vệ cho chiếc xe việt dã này, vì ngồi bên trong chiếc xe việt dã chính là kẻ nắm giữ thành phố Jordan hiện nay.

Serva hiện giờ giống như một con sư tử nổi giận muốn xé nát tất cả những thứ trước mặt gã. Vì con trai của gã đã chết, bị người khác bắn nát đầu ở khoảng cách gần nhất.

Nếu như kẻ bị người Trung Quốc giết là kẻ khác, cho dù là sĩ quan dưới trướng của mình, thì sẽ không có vấn đề gì, gã chỉ cần đối phương nguyện ý đưa đủ tiền, như vậy gã có thể bỏ qua chuyện cũ. Dù sao chỉ cần có tiền, còn sợ không có nhiều người hơn đi theo gã hay sao?

Trong khu vực châu Phi nghèo khó này, chỉ cần anh có tiền, có súng, muốn bao nhiêu kẻ ủng hộ anh đều có thể.

Nơi này vốn đều là những kẻ có cuộc sống bị vây khốn trong cảnh nghèo khổ.

Rất nhiều kẻ vì một miếng anh còn có thể đầu rơi máu chảy, chứ đừng nói chỉ cầm lấy súng tham gia quân ngũ, ăn hương uống lạt.

Nhưng đây lại là con trai của gã!

Con trai độc nhất!

Bất kể là ai, chuyện này đều không thể thương lượng, gã nhất định phải tìm ra cặp vợ chồng người Trung Quốc kia, hành hạ bọn họ thật tốt, khiến bọn họ chết cũng không yên.

Còn về hậu quả?

Vốn chính là kẻ đã đeo cái danh phản bội, thì còn quan tâm hậu quả gì nữa sao?

Một gã trung niên bước nhanh tới, cúi đầu kính cẩn với kẻ trong xe.

- Tướng quân, khu vực này chúng tôi đã cẩn thận tra xét một lượt, không phát hiện được mục tiêu.

Serva đỏ mắt quay sang, nhìn chằm chằm gã trung niên kia, ánh mắt hung ác âm hiểm giống như rắn độc.

- Phế vật! Nhiều người như vậy, đối phương chỉ có hai người, trong đó còn có một ả đàn bà!

Trên trán gã trung niên ứa mồ hôi, nhanh chóng đáp lời:

- Khi chúng tôi nhận được tin tức cũng đã phong tỏa một khoảng khu vực lớn, tên đó trốn không thoát, xin Tướng quân hãy yên tâm!

Serva lạnh lùng nói:

- Cho mấy người thêm nửa ngày, nếu còn không đào được tên đó ra, thì đào hố cho mình đi, chuẩn bị chôn cả đám người của cậu cùng đi!

Trên trán gã trung niên vẫn chảy mồ hôi, nhưng gã cũng không dám lau, chỉ ngẩng đầu đáp:

- Rõ, thưa Tướng quân!

Serva thu lại tầm mắt, vỗ cửa xe, hừ lạnh nói:

- Về đi!

Chiếc xe Jeep nổ máy rời đi, lúc này gã trung niên mới lau đi mồ hôi trên mặt, quay sang kêu lên với mấy gã sau lưng mình:

- Điều thêm hai trăm người nữa tới đây, cho dù phải đào ba thước đất cũng phải tìm ra bọn họ cho tôi!

Ngay khi gã trung niên đang điên cuồng gào thét, trong một căn nhà bị vứt bỏ cách gã không xa, Tần Hoa nghiêng người liếc mắt nhìn qua cửa sổ đằng xa, nhanh chóng thu hồi tầm mắt.

Hắn xoay người bước nhanh vào trong phòng, mặt đất bất ngờ có một cái cửa hang, La Thi Hoa đang đứng trước cửa hang, khẩn trương nhìn hắn.

Tần Hoa chạy về hướng cửa hang, nhẹ nhàng ôm lấy La Thi Hoa:

- Không phải sợ, bất kể xảy ra chuyện gì, anh cũng sẽ bảo vệ em! Tính toán thời gian, Tiểu Dương hẳn đã sắp tới rồi, đợi nó tới, thì đám người kia mới là kẻ gặp xui xẻo!
Bình Luận (0)
Comment