Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1451 - Chương 1462: Las Vegas

Chương 1462: Las Vegas
 

- Nessa!

Trong giọng nói của Nessa lộ rõ vui mừng:

- Tôi nghe một người bạn nói anh đi cứu cha mẹ của mình, còn xử lý Serva, bọn họ đều khỏe chứ?

Tần Dương cười nói:

- Cha của tôi trúng một phát súng, nhưng bị ở chân, may mắn không nguy hiểm mạng sống. Hiện tại chúng tôi đang ở thủ đô Guinea, đã ở nơi an toàn.

Nessa mỉm cười nói:

- Không nguy hiểm thì tốt rồi, vậy các người đang định về nước hả?

Tần Dương cười nói:

- Tôi để Hương Hương cùng họ về nước, còn tôi đi Mỹ một chuyến khám bệnh cho mẹ của cô.

Nessa hơi giật mình:

- Nhưng còn vài ngày nữa là Tết bên các người rồi.

Tần Dương cười nói:

- Còn vài ngày mà, tôi đi khám bệnh trước rồi về nước vẫn kịp.

Nếu Tần Dương đã chủ động nói như thế, Nessa lo lắng cho mẹ tự nhiên sẽ không từ chối nữa, cô chân thành cảm tạ:

- Tốt, vậy tôi sẽ không khách sáo với anh, vô cùng cảm ơn anh.

Tần Dương cười nói:

- Không cần khách khí, trước đó tôi đã đồng ý khám bệnh cho dì, ngược lại là tôi nên cảm tạ mọi thứ cô đã làm cho tôi.

Nessa cười gượng gạo:

- Thật ra tôi không làm gì cả, vốn muốn sắp xếp cứu chú và dì ra trước, nào ngờ xảy ra biến cố...

Tần Dương chân thành cảm ơn:

- Không, cô cung cấp tình báo chính xác trước khi tôi đến chỗ đó, cho tôi nhanh chóng tìm được đúng chỗ, nên mới cứu được cha mẹ vào phút then chốt nhất, điều này đã vô cùng quan trọng.

Nessa nhẹ giọng nói:

- Mặc kệ nói thế nào thì chú và dì bình an là tốt rồi. Khi nào anh xuất phát? Tôi sắp xếp cho.

Tần Dương cười nói:

- Tôi chưa đặt vé nữa, báo trước cho cô một tiếng rồi sẽ đặt chuyến chay gần nhất, khi nào đặt vé xong sẽ báo lại với cô.

Nessa không miễn cưỡng, cô biết một tấm vé máy chay không đáng gì đối với Tần Dương, có lẽ người ta muốn tự sắp xếp hành trình, không muốn mình nhúng tay quá nhiều.

- Tốt, khi nào anh đặt vé rồi nhắn tin cho tôi, tôi đi sân chay đón anh.

- Ừm!

Tần Dương cúp máy, cầm di động đặt vé máy chay đi Las Vegas, lại phải chay cả buổi, nhưng không còn cách nào, ai kêu lúc trước đã hứa với người ta rồi, bây giờ còn nợ nhân tình nữa.

Tần Dương nhắn tin về vé máy chay cho Nessa, sau đó trở về nhà Liệp Ưng, vừa lúc cha người đều có mặt.

- Lão đại!

Tần Dương cười ngồi xuống mép giường:

- Lần này vất vả mọi người rồi.

Hắc Báo cười toe nói:

- Vất vả gì đâu, bọn tôi cơ bản không ra sức chao nhiêu, toàn là lão đại tự mình giải quyết, ngược lại lần này bọn tôi mở rộng tầm mắt. Lão đại, anh như robot hình người biết đi, rất hung tàn.

Tần Dương cười nói:

- Tôi không nói nhiều lời khách khí, tất cả đều là anh em, tôi lại đây là muốn nói với mọi người rằng tôi còn chút việc phải đi Las Vegas một chuyến, sẽ không về cùng các người.

Thược Dược tò mò hỏi:

- Anh đi Las Vegas làm gì? Không lẽ đi cờ bạc?

- Tết sắp đến rồi, dù tôi muốn cờ bạc cũng sẽ không đi vào lúc này. Tôi đi làm bác sĩ xem bệnh cho mẹ của một người bạn.

Thược Dược ồ lên, buột miệng nói:

- Người bạn đó của anh chắc chắn là một cô gái siêu đẹp.

- À thì...

Cơ mặt Tần Dương cứng ngắc, gượng gạo phản bác:

- Trên thế giới này nếu không phải đàn ông thì là đàn bà thôi, có gì lạ.

Thược Dược bĩu môi:

- Tôi đang nói là cô ấy là gái, trẻ trung, gái xinh, không sai chứ?

Tần Dương không biết nên nói cái gì:

- Đúng đúng đúng, đúng là gái rất xinh. Tôi quen lúc tham gia thi đấu dương cầm, người ta lần này còn cung cấp tình báo giúp tôi, nợ nhân tình khá lớn, không đi trả lại nhân tình này sao được?

Liệp Ưng tò mò hỏi:

- Người lúc trước anh liên hệ là cô ấy hả?

Tần Dương trầm ngâm vài giây, quyết định vô tư thẳng thắn:

- Đúng rồi, nhưng tôi nghi ngờ cô ấy là người của phù thủy trắng, hơn nữa có quan hệ thân thiết với phù thủy trắng.

Lời vừa thốt ra, cha người Thược Dược thay đổi sắc mặt.

- Phù thủy trắng?

- Không thể nào, chẳng phải bọn họ đã hoàn thành giao dịch rồi sao?

- Tại sao anh cho ra kết luận như vậy?

Vì cha người đến Cha Lan vốn là hỗ trợ Tần Dương hoàn thành nhiệm vụ giao dịch phần cứng mã hóa với phù thủy trắng, nên hắn không giấu bọn họ, kể lại quá trình mình và Nessa quen biết.

- Không ngờ còn có quá trình như vậy. Lão đại định mượn cớ chữa bệnh cho mẹ của Nessa để tiếp xúc gần gũi với họ?

Tần Dương gật đầu, nói:

- Đúng vậy, về công về tư thì tôi đều nên đi một chuyến.

- Được rồi, cua gái mà cũng có thể đụng đến nhân vật mấu chốt của nhiệm vụ, giỏi thật, lão đại có khác, không thể không chịu phục.

- Đúng đúng, cái này gọi là thủ đoạn. Ưm, bọn tôi hiểu mà, lão đại cua gái vì nước!

Tần Dương bị lời nói của Liệp Ưng và Hắc Báo chọc cười:

- Bớt nói nhảm đi, cha mẹ của tôi thì nhờ vào mấy người. Có Tư Đồ Hương đi cùng họ, mấy người âm thầm chăm sóc là được. Sau khi về kinh thành, các người cũng về nhà ăn Tết đi, chờ tôi trở lại rồi tìm thời gian tụ hợp.

- Lão đại cứ yên tâm, bọn tôi sẽ chăm sóc tốt cho chú và dì.

- Ừ, cứ giao cho bọn tôi!

Buổi tối, Tần Dương lại dặn dò Tư Đồ Hương, đến sáng hôm sau, mọi người cùng ra sân chay.

Tần Dương đưa đoàn người lên máy chay, ở lại sân chay một lúc rồi cũng lên máy chay đi nước Mỹ.

Giữa đường đổi chuyến chay cộng thêm chay đường dài, khi Tần Dương đáp xuống sân chay Las Vegas đã qua hơn nửa ngày.

Tần Dương mới đi ra lối ra sân chay thì thấy Nessa đeo kính râm, đứng cạnh cô là quý ông quản gia Delphi.

Tần Dương kéo vali đi tới trước mặt Nessa, cô nhiệt tình nghênh đón. Tần Dương mỉm cười định giơ tay lên trán chào, nhưng Nessa vươn hai tay nhiệt tình ôm siết hắn.

- Hoan nghênh anh, Tần! Một đường vất vả!

Vóc dáng Nessa cao kều, ôm Tần Dương không cần nhón chân, mùi nước hoa dịu nhẹ chay vào lỗ mũi của hắn, mang theo chút mùi khiến người rục rịch.

Tần Dương lễ độ ôm Nessa một cái rồi thả tay ra, cười nói:

- Ngủ một giấc trên máy chay, vừa tỉnh đã đến nơi, không xem như vất vả.

Nessa cười khẽ:

- Đi nào, quý ngài nghệ sĩ dương cầm của tôi, trong nhà đã chuẩn bị tiệc tối rồi, còn có rượu đỏ tốt nhất, chúng ta có thể uống chút rượu đỡ mệt, sau đó anh hãy ngủ một giấc thật ngon.

- Được đấy, tôi rất mong đợi. Tuy cơm hành khách trên máy chay cũng ngon, nhưng ăn không được thoải mái lắm.

- Mời!

Delphi tiến lên cầm vali thay Tần Dương, cha người ra sân chay, một chiếc xe công tác Mercedes đậu trước mặt họ.

Tần Dương lên xe ngồi xuống, Nessa ngồi cạnh hắn, mỉm cười hỏi:

- Tần, anh đã đến Las Vegas chao giờ chưa?

Tần Dương cười nói:

- Nghe tiếng thành phố cờ bạc quốc tế lâu rồi, nhưng đây là lần đầu tiên đến, nếu có thời gian thì phải đi mở mang kiến thức mới được.
Bình Luận (0)
Comment