Chương 1483: Thăng cấp đại tá
Buổi sáng ngày hôm sau, Tần Dương kích động đến nhà của Long Vương Diệp Tây Đông.
- Sếp, giữa trưa cho tôi ăn ké bữa cơm, tôi muốn ăn cá xào cay!
Tần Dương không khách khí với Diệp Tây Đông, vừa vào nhà ra quyết định việc ăn chực Cơm trưa.
Diệp Tây Đông cười tủm tỉm nói:
- Trước kia giữ cậu ở lại ăn cơm thì đùn đẩy, sao hôm nay sảng khoái vậy?
Tần Dương bĩu môi nói:
- Cha mẹ của tôi dẫn theo Tư Đồ Hương đi dạo phố, bảo là mua hàng Tết gì đó, cơm trưa cũng ăn ở bên ngoài, kêu tôi tự lo.
Diệp Tây Đông cười phá lên:
- Nên cậu đến ăn ké nhà của tôi chứ gì? Hèn gì tích cực như vậy.
Tần Dương cười gian:
- Năm mới rồi, sếp cũng thấy là tôi còn chạy ở bên ngoài làm nhiệm vụ, mang về thu hoạch, đãi một bữa cơm thì có gì lớn lao.
Diệp Tây Đông sảng khoái đáp ứng:
- Được rồi, cá xào cay phải không? Tôi kêu Tiểu Chu làm cho cậu. Nào, đi chơi cờ với tôi!
Tần Dương bĩu môi:
- Ngài đánh cờ dở ẹc, hành hạ người bình thường còn được chứ chơi với tôi là tự ngược bản thân rồi.
Diệp Tây Đông không phục phản bác:
- Thằng nhóc này, chưa chơi mà đã khoác lác. Gần đây tôi học được mấy chiêu rất lợi hại, nào, chơi thử đi!
Tần Dương cười tủm tỉm nói:
- Chơi thì chơi, nhưng tôi sẽ không nương tay, lát nữa thua đừng tức giận đến mức ăn không ngon nhé!
Diệp Tây Đông bị lời nói của Tần Dương chọc cười, mắng:
- Ai kêu cậu nương tay? Chơi cờ mà được nhường thì chẳng bằng nghỉ chơi!
Tần Dương đi theo Diệp Tây Đông vào phòng đọc sách, hai người bày bàn cờ, vừa chơi cờ vừa trò chuyện.
- Sếp này, chuyện kia có kết quả thế nào rồi? Thăng quân hàm hay trao huân chương vinh dự? Tôi nghĩ chắc không phải chỉ phát một số tiền thưởng đấy chứ?
Diệp Tây Đông đặt một quân cờ xuống, nói:
- Chẳng lẽ cậu thiếu chút tiền thưởng đó sao? Nếu phát tiền thưởng là có thể giải quyết thì cũng tốt.
Tần Dương cười tươi nói:
- Đương nhiên là chuyện tốt, bởi vì dễ hiểu thôi, tôi quyên những văn vật này ít nhất trị giá mấy tỷ, thưởng mức mười triệu là công bằng.
- Quả thật, tiền thường không có ý nghĩa gì với cậu, hiện giờ cậu có nhiều nhất chính là tiền.
Diệp Tây Đông cười nói:
- Cậu đoán đúng rồi, thưởng cho cậu đơn giản là quân hàm và huân chương, quân hàm là vinh dự quốc gia cho quân nhân, là sự khen ngợi và sự đền đáp lại quân nhân đã cống hiến cho quốc gia. Tôi đã tranh thủ cho cậu, lần này quân hàm thẳng lên một cấp, trước đó cậu đã là thượng tá, giờ được quân hàm đại tá.
Hai mắt Tần Dương sáng rực. Thông quân hàm, đặc biệt là giai đoạn sau không phải là chuyện đơn giản. Phải biết rằng cấp thượng tá đã là vị trí chính thức cấp trung đoàn, phó sư đoàn, chính thức cấp lữ đoàn, cũng là một cấp vượt ba chức" truyền thuyết trong quân doanh,
mà cấp đại tá là quân hàm là vị trí cấp phó trong quân, chính thức cấp phó sự đoàn, chính thức cấp lữ đoàn, quân hàm chính là chính thức cấp sư đoàn, một bước không thể không nói là thăng cấp vừa phải được.
Đây đúng là phần thưởng rất lớn, vì Tần Dương mới có hai mươi hai tuổi.
Đại tá hai mươi hai tuổi!
Hoàn toàn là phá cách thăng cấp, có lẽ cũng nhờ vào Long Vương tranh thủ cho.
Tuy Tần Dương vui vẻ nhưng không quá kích động, bởi vì hắn biết chức đại tá này khác biệt lớn với quan quân cấp chính sự thật sự.
Tần Dương có thể hưởng thụ đãi ngộ quan quân cấp chính sự, nhưng quân hàm này đa phần mang nghĩa vinh dự, là một loại khen ngợi cho Cống hiến của hắn. Theo quy định giữ bí mật thân phận của Long Tổ, dù Tần Dương là đại tá cũng không thể mặc quân phục mang quân hàm đại tá đi khoe khoang, trừ phi chuyện khẩn cấp, nếu không thì hắn không thể bị lộ thân phận đại tá của mình.
Đơn giản nhất là dùng phần thưởng vinh dự thân phận đại tá cho Tần Dương ngắm đã ghiền, đương nhiên, nhiều năm sau Tần Dương rời khỏi công việc thân phận đặc Công tuyến đầu, trong điều kiện nhất định, có lẽ hắn có thể ngang nhiên mặc quân trang đại tá đi dưới
ánh mặt trời.
- Được rồi, thăng một cấp, có thể vui vẻ một chút xíu.
Diệp Tây Đông hiểu ý câu nói của Tần Dương, cười bảo:
- Địa vị thân phận xã hội của cậu hiện giờ không cần quân hàm đại tá giúp tăng lên sĩ diện, lúc cần dùng thì chắc chắn sẽ giúp ích lớn.
Tần Dương gật đầu, Diệp Tây Đông nói thật sự, đúng là hắn không cần ỷ vào quân hàm khoe khoang ra oai làm chi. Nhưng trong một số lĩnh vực mà người thường không thể tiếp xúc, quân hàm của hắn có thể phát huy khả năng của nó.
- Trừ thăng cấp quân hàm ra còn có một chiếc huân quang bồ câu trắng, nhưng tôi nghĩ chắc cậu không quá để bụng. Tôi đã tranh thủ một thứ đáng tin cho cậu rồi, cậu có công ty tập đoàn đúng không? Chỉ cần thứ cấu kinh doanh là hợp pháp không trái pháp luật thì có thể cho cậu chính sách ủng hộ về mọi mặt.
Mắt Tần Dương sáng rực, chính sách ủng hộ!
Cái này hay đây!
Tần Dương có ý định chuyển công ty dưới tay mình thành hàng mẫu thương nghiệp bê lên nặng hạ xuống nhẹ, nếu có chính sách ủng hộ thì tự nhiên là vô cùng hữu dụng.
Tần Dương chợt nhớ hiện giờ sở nghiên cứu Hurricane đã nghiên cứu thành công kỹ thuật điều khiển thông minh, mình sắp chuẩn bị thăng cấp sản nghiệp xe hơi, vừa lúc cần chính sách ủng hộ.
Trong lòng Tần Dương ngang nhiên không SỢ, chuyện hắn làm là việc tốt lợi nước lợi dân, là tiến bộ của thời đại khoa học kỹ thuật chứ không phải chỉ vì gom tiền.
Tần Dương nghĩ đến việc này, mở miệng hỏi:
- Phải rồi, nói đến chính sách ủng hộ thì vừa lúc tôi có một chuyện, tôi muốn hỏi là...
Diệp Tây Đông cười tủm tỉm nói:
- Cậu nói đi.
Tần Dương nói về kỹ thuật điều khiển thông minh, Diệp Tây Đông trợn to mắt hỏi:
- Nghiên cứu thành công? Xác định hoàn thiện đầy đủ không có lỗ hổng?
Tần Dương bật cười:
- Tôi không phải nhân viên nghiên cứu khoa học, không dám bảo đảm cái gì, cụ thể còn cần ứng dụng và trắc nghiệm thử. Đâu thể nào hôm nay nói lắp ráp, ngày mai đã bán xe hơi đúng không nào?
Tần Dương đặt quân cờ trong tay xuống, nhíu mày nói:
- Nếu hạng mục kỹ thuật này đã hoàn thiện thì sẽ tạo thành biến cách lớn, dính líu đến cơ hội kinh doanh to lớn con số thiên văn, cậu
định làm thế nào?
Tần Dương nói ra tính toán của mình, Diệp Tây Đông tán đồng:
- Ý tưởng của cậu không tệ, nhưng chỉ dựa vào một mình cậu thì mối làm ăn này e rằng sẽ vời đến nhiều phiền phức cho cậu, dù sao lợi nhuận quá cao, chọc người đỏ mắt. Có Long gia ở, ai muốn nhằm vào cậu sẽ phải suy nghĩ cho kỹ. Cậu định buôn bán cái này ở Trung
Hải?
Tần Dương gật đầu, nói:
- Tạm thời chỉ là tính toán của riêng tôi, ngài cảm thấy như thế nào?
Ngón tay Diệp Tây Đông gõ nhẹ mặt bàn, qua một lúc mới nói:
- Tuy năng lực của Long gia to lớn những miếng bánh ngọt này quá lớn, chắc chắn sẽ khiến vô số người tình ngó, trong đó không thiếu nhà giàu, tôi đề nghị cậu chọn thêm một gia tộc lớn có quyền lên tiếng trong Kinh Thành gia nhập.
Tần Dương chớp chớp mắt hỏi:
- Ví dụ?
Diệp Tây Đông bật cười:
- Ví dụ như Tô gia, hoặc... Diệp gia.