Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1474 - Chương 1485: Việc Vui Đến Gần

Chương 1485: Việc vui đến gần
 

Diệp Thiên Duy hành động nhanh lẹ, nói làm liền làm. Tần Dương thấy Diệp Thiên Duy nói vậy thì móc điện thoại ra gọi cho Long Nguyệt

và Lôi Kiến Quân.

Rất nhanh, Long lão gia và Lôi Kiến Quân gặp trực tuyến, Tần Dương kể lại lần nữa.

Long lão gia và Lôi lão gia nghe xong lập tức đồng ý tham gia, đương nhiên, mọi thứ chỉ làm được với điều kiện là Tần Dương đưa ra hệ thống kỹ thuật điều khiển thông minh có phẩm chất tốt và đã chín muồi.

Đúng như Tần Dương dự đoán, không ai sẽ từ chối lời mời này, người được mời chỉ cảm thấy vui vẻ.

Còn về phân phối cổ phần thì Long lão gia và Lôi Kiến Quân không có ý kiến gì, Lôi Kiến Quân còn chủ động tỏ vẻ cổ phần của Lôi gia có thể thấp hơn nữa, dứt khoát nhường thêm 4%, ông chỉ cần 9% thôi, cho Long gia và Diệp gia 20%. nói theo lời của Lôi Kiến Quân là với hạng mục lớn như vậy, tôi gia không giúp được bao nhiêu, được kéo lên chung thuyền là đã vô cùng vừa lòng rồi.

Lôi Kiến Quân chủ động nhân nhượng, Diệp Thiên Duy và Long lão gia đều không khách khí, mỗi người nhận 2% khiến cổ phần mỗi bên lên đến 20%.

Đừng xem thường 4% kia, nếu sản nghiệp này làm lớn thì không biết 4% Cổ phần sẽ giá trị bao nhiêu tiền.

Họp bàn lần này tự nhiên chỉ bàn bạc ý đồ, chờ Tần Dương đưa ra kỹ thuật đáng tin cậy thật sự, trải qua luận chứng quyền uy thì mọi thứ mới thật sự bắt đầu hành động, người của bốn nhà mới chính thức ký hợp đồng rồi bắt tay vào làm. Quá trình sẽ không xong ngay trong vòng nửa năm, một năm, đây sẽ là nghề nghiệp mới, vùng trời mới cần khai thác lâu dài và phát triển liên tục.

Kết thúc họp trực tuyến, ánh mắt Diệp Thiên Duy nhìn hướng Tần Dương hơi khác lạ:

- Tần Dương, mới qua bao lâu mà Con đã làm ra động tĩnh lớn như vậy, thật là hậu sinh khả úy.

Tần Dương cười nói:

- Lúc trước chỉ muốn giúp bạn giải quyết khó khăn, về sau biết tình huống cụ thể thì nghĩ rằng chẳng bằng đánh cuộc một phen, kết quả thật sự nghiên cứu ra, chỉ có thể nói vận may của con không tệ.

Diệp Thiên Duy cười nói:

- Nhưng cũng cần người đầu tư như con gan lớn mới được, nếu không thì dù đổi lại người khác, với tiền đề không có gì thì chưa chắc dám ném mấy tỷ vào, dù sao không biết có bao nhiêu quốc gia và đoàn đội trên thế giới sở hữu môn kỹ thuật này, muốn hoàn toàn thành công thật không dễ.

Tần Dương khiêm tốn nói:

- Chú Diệp quá khen, con cũng chỉ muốn làm thử một lần, cho dù thất bại thì cùng lắm mất ít tiền, nhưng nếu thành công, thú nhận về không chỉ là tiền.

Diệp Thiên Duy nhìn chằm chằm Tần Dương:

- Đúng vậy, chuyện này làm thành công sẽ không chỉ nhận được tiền.

Diệp Tây Đông gõ nhẹ mặt bàn, trầm giọng nói:

- Thiên Duy, trong kế hoạch này vốn không có vị trí của Diệp gia, là cha mặt dày giành lấy từ tay Tần Dương, nếu gia nhập thì phải làm cho tốt, cổ phần của Diệp gia chỉ gói gọn trong 20% này, đừng suy nghĩ thứ khác, biết chưa?

Diệp Thiên Duy hiểu ngụ ý lời dặn của cha, bắt hắn ta giữ tinh thần hợp đồng, không thể vì lợi nhuận to lớn mà dùng một số thủ đoạn thương trường hòng cướp càng nhiều cổ phần để cuối cùng đạt tới mục đích gom đủ cổ phần nắm quyền.

- Cha yên tâm, Tần Dương là người mình, chúng ta hợp tác tự nhiên đặt ngay thẳng lên hàng đầu, chung sức đồng lòng.

Khuôn mặt nghiêm túc của Diệp Tây Đông dịu bớt, quay mặt qua nhìn Tần Dương:

- Có lẽ cậu nên tìm ngay một tổng giám đốc đáng tin.

Tần Dương bật cười:

- Chờ bên Hurricane tổng kết mọi thứ, mọi người xác định thành lập công ty thì mới tính tới việc này.

Diệp Tây Đông biết đôi chút về chuyện của Tần Dương, hắn có mấy công ty dưới quyền, nhưng làm gì có thời gian quản lý cho hết? Hoặc nên nói là hắn lấy đâu ra năng lực làm tổng giám đốc hoặc là chủ tịch hội đồng quản trị lo việc quản lý công ty, nên toàn bộ giao cho người khác quản lý.

Đầu tiên sáng lập công ty sản xuất sản phẩm bảo vệ sức khỏe Thiểm Điện do Hàn Chân quản lý, tập đoàn Thi Nhã có dì La Thị Nhã lo, sở nghiên cứu Hurricane có Mạnh Thu quản lý, Hoàng Đào thì quản lý công ty đầu tư Tần Qua, Công ty trách nhiệm hữu hạn vận chuyển Hoa Thông do ông Hà Kiến Sơn, cha của Hà Thiên Phong quản lý, Tạ Đông quản lý công ty điện ảnh truyền thông Hoa Long, tóm lại thì Tần Dương là chưởng quầy phủi tay điển hình.

Tần Dương ăn ké một bữa cơm ở nhà Diệp gia, sau khi rời đi hắn lại gọi điện thoại cho Lôi Kiến Quân, một là nói tiếng chúc mừng năm mới với người lớn, thứ hai là giải thích sơ chuyện lúc nãy. Trước đó hắn chưa nói gì với Lôi Kiến Quân, bỗng nhiên trực tiếp kéo vào bàn bạc Cổ phần gì đó, cảm giác như đột nhiên đánh lén, không trâu bắt chó đi cày, hơi không ổn.

- Lão gia, không lên tiếng trước về chuyện này cho người biết, thật là có lỗi.

Lôi Kiến Quân cười sang sảng nói:

- Tiểu Tần, chuyện như vậy mà con còn nhớ đến chúng tôi là chúng tôi đã nhận ân tình lớn lắm rồi, nói xin lỗi làm gì. Con yên tâm, Lôi gia chúng tôi sẽ hết sức trong chuyện này, tuyệt đối không cản trở.

Tần Dương cười nói:

- Lão gia không cần khách khí, một mình con không làm chuyện này được, lão gia cũng biết mà, con là chưởng quầy phủi tay, mù tịt chuyện thương nghiệp, có nhiều chuyện cần nhờ vào lão gia chỉ bảo.

Lôi Kiến Quân cười nói:

- Chỉ cần con không chê ông già này dài dòng, khi nào hai ta rảnh rỗi có thể tùy thời tâm sự.

Tần Dương cười nói:

- Được, vậy khi nào rảnh rỗi con sẽ nhiều lần chạy tới chỗ của người để lấy bí kíp.

Lôi Kiến Quân hỏi:

- Phải rồi, năm nay khi nào con về Trung Hải?

Tần Dương cười trả lời:

- Mùng ba hoặc bốn, sư phụ của con cũng ở Trung Hải, cần sớm trở về chúc Tết nữa.

Lôi Kiến Quân ngẫm nghĩ, nói:

- Vậy chờ lúc Con quay về hãy mời sư phụ của con và cô Long cùng về nhà tụ hợp, Con thấy sao?

Tần Dương thuận miệng đồng ý:

- Để Con hỏi sự phụ rồi sẽ trả lời lại cho người sau.

- Được rồi, con cứ hỏi, vậy đi, tạm quyết định chúng ta tụ hợp vào mùng năm đi.

- Được!

Tần Dương cúp máy, lại gọi điện cho Long Nguyệt, xin lỗi chuyện lúc nãy, sau cùng là điện thoại cho Mạc Vũ.

- Sư phụ, con mới ra từ nhà lão Diệp, quân hàm của con lại lên một cấp.

Mạc Vũ cười nói:

- Ha ha, vậy là đại tá à? Đây là chuyện tốt, cố gắng thêm chút nữa, tranh thủ lấy chức thiếu tướng chơi.

Tần Dương cười tủm tỉm nói:

- Được rồi, con sẽ CỐ. Sự phụ ơi, năm nay đi Long gia ăn Tết không?

Mạc Vũ cười đáp:

- Năm mới đoàn tụ đương nhiên phải đi.

Tần Dương cười nghịch ngợm nói:

- Sư phụ, nếu việc đã ổn định rồi thì mình chọn ngày tốt, chờ Con trở về tổ chức cho sự phụ được không? Sư phụ yên tâm, đồ đệ nhất định sẽ tổ chức thật náo nhiệt cho sự phụ.

Lần này Mạc Vũ không cười mắng Tần Dương mà cười to bảo:

- Có lẽ sang năm, náo nhiệt ầm ĩ gì thì miễn đi, mời mấy bàn người quen ăn một bữa cơm, thông báo một tiếng là được.

Tần Dương xoe tròn mắt, reo lên:

- Đã quyết định rồi ạ? Tốt quá, việc vui lớn!
Bình Luận (0)
Comment