Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1540 - Chương 1551: Đa Tình Tổn Thương Nhất Chính Là Biệt Ly

Chương 1551: Đa tình tổn thương nhất chính là biệt ly
 

- Tần tiên sinh, nếu cậu đồng ý thì tôi liên lạc với bên bà ấy.

Tần Dương mỉm cười gật đầu:

- Được, dì có thể trực tiếp cho họ đi Trung Hải, bệnh của bà cần chữa trị lâu dài, tôi không có nhiều thời gian chạy tới chạy lui. Dì nói cho họ nếu muốn chữa khỏi bệnh này thì phải chuẩn bị tinh thần ở lại Trung Quốc một năm.

- Vâng, tôi nghĩ chỉ cần có thể chữa khỏi bà ấy thì phải ở bao lâu bọn họ cũng sẵn lòng. Thế thì tôi liên hệ với họ đây.

Tần Dương buông bệnh lịch xuống, mỉm cười nói:

- Cảm ơn.

Claire mỉm cười nói:

- Nên là tôi nói cảm ơn, nếu không nhờ Tần tiên sinh thì bây giờ tôi còn chìm trong hôn mê chờ cái chết đến.

Tần Dương cười khẽ nói:

- Con và Nessa gặp nhau ở nhà hát Warsaw tại Ba Lan thì chính là duyên phận, dì đừng khách khí với Con.

Ánh mắt Claire hơi sâu thẳm:

- Đúng là duyên phận, nếu hai đứa đã là bạn thì sau này nhớ thường xuyên liên lạc, thường xuyên qua đây, nơi này vĩnh viễn hoan nghênh cậu đến.

- Tốt!

Claire liếc Nessa ở bên cạnh, cười khẽ nói:

- Nessa, Con hãy thay mẹ đưa Tần tiên sinh đi sân bay.

- Vâng ạ!

Sau khi Claire rời đi, Nessa mỉm cười nói:

- Đi thôi.

Hai người ngồi hàng ghế sau, Nessa ôm cánh tay Tần Dương, dựa đầu vào vai hắn, cứ thế yên lặng dựa vào, không nói chuyện.

Trong lòng Tần Dương dâng lên nỗi buồn chia ly, nhưng hắn không cách nào ở lại mãi.

Nơi này không phải đất nước của hắn, không phải nhà của hắn, cuộc đời hắn không nằm ở đây.

Dọc đường bình yên, xe tới sân bay, Nessa ngồi thẳng người, nhẹ giọng nói:

- Tôi không tiễn anh vào, đi đường bình an.

Tần Dương nhìn đôi mắt phức tạp của Nessa, lòng thầm thở dài, đa tình tổn thương sâu nhất là biệt ly, có lẽ lúc này trong lòng khó chịu

nhất.

Tình yêu của Nessa dành cho mình có lẽ không thuần khiết trăm phần trăm, nó hỗn tạp các tình cảm phức tạp như thưởng thức, thích, cảm ơn. Nhưng mình dù sao là người đàn ông đầu tiên của cô, giữa hai người không thể nào chỉ có thân thể va chạm, không mang theo chút tình cảm.

- Giữ sức khỏe, lần sau gặp lại!

- Giữ sức khỏe!

Nessa nhỏ giọng nói một câu, bỗng nhiên thò đầu lại, ôm sau gáy Tần Dương, cùng hắn nồng nhiệt nụ hôn phi trường biệt ly.

Tần Dương chợt nhớ lần trước mình đi Nessa cũng làm như vậy một lần, chẳng qua lần này quan hệ giữa hai người đã thay đổi lớn.

Tần Dương xuống xe, nhận vali Delphi đưa qua, mỉm cười nói:

- Delphi tiên sinh, cảm tạ mấy ngày nay đã chăm sóc cho tôi, hoan nghênh đến Trung Quốc chơi.

Delphi mỉm cười nói:

- Tần tiên sinh giữ sức khỏe, đi bình an!

Tần Dương gật đầu, kéo vali đi hướng lối vào, hắn tạm dừng ở chỗ đó, nhưng không quay đầu lại, bước qua cửa.

Nessa nhìn bóng Tần Dương biến mất, thu về ánh mắt, hít một hơi thật sâu, nét mặt dịu dàng dần phai nhạt, phức tạp trong đáy mắt quay về bình tĩnh, cuối cùng gương mặt trở lại lạnh lùng như mọi khi.

- Trở về đi!

Xe chạy vào biệt thự, đi vào phòng, trông thấy Claire đang ở phòng khách cầm cuốn sách lật xem.

- Me!

Claire khép sách lại, mỉm cười hỏi:

- Về rồi?

Nessa gật đầu, đi tới bên cạnh Claire, khẽ hỏi:

- Mẹ đang xem sách gì vậy?

Claire quan sát gương mặt hơi lạnh lùng của Nessa, khẽ thở dài:

- Ài, Nessa độc lập tự chủ, lạnh lùng quả cảm đã trở lại rồi sao?

Giọng Nessa bình tĩnh nói:

- Chuyện đã qua thì không cần suy nghĩ nhiều, Con người nên luôn nhìn về phía trước, làm người phụ nữ yếu đuối núp sau lưng đàn ông trải qua sinh hoạt bình thường, tuy ngẫm lại điều này sẽ rất hạnh phúc, nhưng đó không phải cuộc đời của con.

Mắt Claire lộ tia thương tiếc, tay vuốt nhẹ mặt Nessa:

- Giờ mẹ đã dần khỏe lại, có mẹ ở thì con có thể sống bất cứ cuộc đời nào Con muốn.

Nessa lắc đầu, nói:

- Con đã nghĩ kỹ rồi, con sẽ mang người đi châu Á, mở mang thị trường châu Á, đây là chuyện trước kia mẹ muốn làm, chỉ vì bị bệnh mà làm lỡ. Hiện giờ mẹ đã khỏe mạnh, có mẹ trấn giữ, anh trai giúp đỡ mẹ, con ở lại đây không quá cần thiết.

Claire nhíu mày hỏi:

- Bởi vì Tần Dương?

Nessa thản nhiên trả lời:

- Có một chút nhân tố này, nhưng không phải chủ yếu, chuyện này vốn là kế hoạch của chúng ta, không phải sao?

Claire lo lắng nhìn Nessa:

- Là kế hoạch vốn có, nhưng không cần gấp gáp như thế, cho dù bỏ qua thị trường châu Á cũng không ảnh hưởng gì lớn.

Nessa lắc đầu, đứng lên:

- Mẹ, Con đã quyết định rồi, con sẽ phải người đi chuẩn bị công tác giai đoạn đầu, ba tháng sau chờ sức khỏe của mẹ ổn định thì con sẽ đi qua đó.

Tần Dương vừa trở lại Trung Hải đã nghe được một tin bom tấn.

Lục Thiên Sinh khiêu chiến Mạc Vũ!

Ôi trời, Lục Thiên Sinh tính tay không ra trận liều mạng sao?

Từ khi Tần Dương đánh bại Tư Đồ Hương khiến Lục Thiên Sinh mất hết mặt mũi, từ đó không còn thấy mặt. Dù lúc Lục Phong Niên, Lục Đào xảy ra chuyện thì Lục Thiên Sinh cũng không hó hé một tiếng, sao bây giờ bỗng nhiên tung đòn lớn thế này? Đã xảy ra chuyện gì?

- Sư phụ, chuyện này là sao? Tại sao Lục Thiên Sinh bỗng nhiên chơi chiêu này? Sư phụ có định nhận khiêu chiến không?

Giọng nói của Mạc Vũ luôn bình tĩnh:

- Nếu hắn đã khiêu chiến thì đương nhiên ta sẽ nhận, chứ không thì sẽ bị người ta nói là Ẩn Môn chúng ta không có ai, sợ đánh.

Tần Dương lo lắng hỏi:

- Vậy sư phụ có thể thắng không?

Mạc Vũ cười nói:

- Có thể đánh thắng hay không thì chờ đánh rồi mới biết.

Tần Dương mất bình tĩnh:

- Đừng, sư phụ, người nói vậy làm con sợ. À phải rồi, sư phụ đã đột phá chưa?

Năm ngoái lúc Tần Dương tham gia đại hội liên minh có giúp Mạc Vũ chuẩn bị nhiều dược vật, thậm chí còn được trái Thất Sinh có thể trợ giúp hiểu rõ đột phá. Mạc Vũ luôn tích cực chuẩn bị đột phá, nhưng Tần Dương không hỏi ông đã đột phá hay chưa.

- Ta đã nửa chân bước vào Thông Thần, nhưng còn kém một bước mới thật sự đạp chân vào, ta định nhận khiêu chiến của Lục Thiên Sinh cũng vì hy vọng sẽ tìm được hiểu rõ trong chiến đấu.

Tần Dương lo lắng hỏi:

- Lục Thiên Sinh thì sao? Hắn đã vào Thông Thần cảnh chưa?

- Có lẽ vào rồi, hoặc chưa vào. Trước đó hắn luôn bế quan tu hành, kết quả bế quan như thế nào chỉ có bản thân hắn biết rõ, nhưng lên chiến trường thì đáp án này tự nhiên vén màn.

Tần Dương nghe Mạc Vũ nói vậy thì thầm cảm thấy không ổn thỏa:

- Thông Thần cảnh hơn xa Siêu Phàm, hắn có thù hận sâu đậm với sự phụ, lên lôi đài chắc sẽ tìm cơ hội đánh chết sư phụ hoặc đánh cho

tàn phế.
Bình Luận (0)
Comment