Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1548 - Chương 1559: Một Kéo Ba

Chương 1559: Một kéo ba
 

Tần Dương hơi chột dạ.

Cô gái xinh đẹp khác về mặt sùng bái nhiệt tình chủ động với mình ngay trước mặt bạn gái, trừ phi người đàn ông đó không quan tâm bạn gái, nếu không thì sẽ thấy lo lắng.

Loại chuyện này vốn nên như thế, không liên quan đến chuyện mình có lăng nhăng hay không.

Không cách nào bình tĩnh như không có gì!

Trừ phi dõng dạc giới thiệu với gái rằng đây là bạn gái của tôi.

Tần Dương rất sẵn lòng giới thiệu thân phận bạn gái của Hàn Thanh Thanh, nhưng nhiều người nhiều miệng, nếu bị ai đồn ra ngoài thì e rằng cô sẽ bị người ta tìm tòi lý lịch, nổi tiếng trên mạng. Khi đó bị người trên mạng suốt ngày nói này nói nọ, sẽ có nhiều lời khó nghe.

Hàn Thanh Thanh nghe lời phân bua của Tần Dương, đáy mắt lóe ý cười, bưng ly rượu nhấp một ngụm, khẽ gật đầu.

Tần Dương thở phào nhẹ nhõm, may quá, cười rồi.

Cười là tốt rồi!

Tần Dương không dám nói chuyện riêng với Tần Mạn nữa, không chừng sẽ bị cô hỏi luôn chuyện mặc quần lót màu gì.

- Nào, Hàn Phong, đừng lo nói chuyện với bạn gái mãi chứ, hai người bên nhau suốt ngày chưa chán sao? Hoắc Hiên, đừng ra dáng trai ngầu lạnh lùng nữa, cùng nhau chơi trò chơi, uống rượu!

Tần Dương lôi kéo mọi người cùng nhau uống rượu. Hoắc Hiên nửa cười nửa không liếc Tần Dương một cái, tỏ thái độ anh đây sẽ cứu chú một mạng, bắt đầu uống rượu.

Một đám người uống rượu tự nhiên sẽ chia nhóm, hoặc là chia hai nhóm, hoặc là hai hay ba người một nhóm nhỏ.

Hoắc Hiên không chút do dự lại vứt bỏ Tần Dương:

- Tôi chung nhóm với Hàn Phong và em họ của tôi!

Tần Dương còn chưa nói chuyện Tần Mạn đã liếc qua, không chút do dự xin vào đội của Tần Dương:

- Nhóm mấy người có hai nam, bên chúng tôi chỉ có mình Tân Dương là nam, vậy chúng tôi phải thêm một nữ, bốn người chúng tôi đấu với ba người bên kia, mấy người có thể ra đấm...

Hoắc Hiên mỉm cười nói:

- Đồng ý!

Những người ngồi ở đây đều là người tu hành, tố chất thân thể rất tốt, tửu lượng tự nhiên không kém, ai sợ ai? Huống chi Hoắc Hiên thích thú thấy Tần Dương trầy trật, ai kêu lúc hai người quen biết, hắn vênh váo chọc tức Hoắc Hiên?

Tuy về sau hai người xóa bỏ hiềm khích lúc trước, thậm chí trở thành bạn, nhưng chuyện nào ra chuyện đó, Hoắc Hiên thích thú muốn xem Tần Dương bị mất mặt.

Bạn bè là phải ngáng chân nhau!

Tần Dương rơi vào tình huống khó xử, một mình kéo ba người.

Bạn gái chính thức, tình nhân kiêm trợ thủ kiêm người hầu, cộng thêm đối tượng tình nghi thích mình?

Muốn đùa chết mình sao?

Tần Dương đang nghĩ cách định từ chối đề nghị này, đổi cách chơi khác thì Hàn Thanh Thanh cười híp mắt mở miệng nói:

- Được, tôi đồng ý!

Em đồng ý?

Tần Dương nghiêng đầu nhìn hướng Hàn Thanh Thanh, mắt lóe tia ngạc nhiên, em đồng ý làm cái quái gì?

Tư Đồ Hương vẫn luôn nói chuyện với Hàn Thanh Thanh, tránh cho cô thấy chán. Nghe Hàn Thanh Thanh nói vậy, Tư Đồ Hương cũng

mỉm cười hùa theo:

- Khá tốt, tôi cũng đồng ý. Tần Dương, tửu lượng của ba cô gái không bằng anh, nhớ uống nhiều chút thay tụi tôi nhé.

Tửu lượng của cô kém?

Tin cô mới là lạ!

Tần Dương uống rượu với Tư Đồ Hương không phải một, hai lần. Lần đầu tiên hai người lên giường cũng uống rất nhiều rượu, dù vậy vẫn không ngấm men say, đủ biết tửu lượng của Tư Đồ Hương thế nào rồi, bây giờ Cô bảo là mình tửu lượng kém?

Hàn Thanh Thanh cũng cười híp mắt nói:

- Đúng rồi, Tần Dương, anh sẽ uống giùm tụi em đúng không?

Tần Dương không biết làm sao nhìn hai cô gái cố gắng phá bĩnh, Tần Mạn ở bên cạnh bỗng vỗ ngực nói:

- Tần Dương, đừng sợ, tôi uống với anh, không ngán họ!

Tần Dương suýt bị sặc nước miếng. Bọn họ đang đào hầm chuẩn bị chôn tôi, cô xung phong giành nhảy xuống trước làm gì?

Có Tần Mạn anh dũng tự báo danh uống rượu giùm, Tần Dương không thể ngăn không cho người ta uống, đành ậm ừ nói:

- Không sao, tửu lượng của tôi cũng cao, tôi uống trước, nếu không chịu nổi sẽ đến lượt các cô!

Nhảy đi!

Biết nói sao bây giờ?

Bạn gái đào hố, dù bên dưới cắm dao cũng phải nhảy xuống, chết nhanh gọn chút thì có lẽ Cô sẽ không giận đến thế.

Tần Dương nhìn Hoắc Hiên về mặt hớn hở xem kịch, ngó sang Hàn Phong và Lâm Phỉ buồn cười nhìn, hắn hung hăng xắn tay áo:

- Tới luôn, hãy xem tôi xử mấy người đây!

Hoắc Hiên cười trêu:

- Nhào vô, bàn về đánh nhau thì tôi không đánh lại cậu, nhưng đoán số uống rượu* thì... ha ha. Vậy đi, chúng ta ra luật đã, mỗi lần uống một nửa hai cái ly. Tần Dương, cậu là đàn ông, mỗi lần phải uống nửa ly, còn lại là của ba cô gái, mặc kệ người nào uống, tóm lại có người uống nửa ly kia là được, chịu không?

(*) Đoán số uống rượu có luật chơi như sau: Một người giơ hai tay Co thành nắm đấm, sau đó giơ ngón tay thành các con số, người ra số cũng phải nói con số đó cùng lúc với người chơi khác, nếu người chơi khác đoán trùng khớp thì thắng, còn đoán trật thì bị phạt rượu, hai người cùng đoán sai thì hòa. Trò này cần nhanh tay nhanh mắt và nhanh miệng, vì đôi khi người ra số cũng sẽ tự nói nhầm.

Tần Dương trợn to mắt, mợ nó, bạn gái vừa đào hố cho mình xong, đến lượt thằng bạn đào hầm?

Chơi chiêu hai quả đào giết ba sĩ! *

(* Ý nói dùng mưu kế giết người, lấy từ lịch sử xưa của Trung Quốc. Điển cố ra từ ghi chép Yến Tử Xuân Thu.

Thời Xuân Thu, nước Đại Tề, dưới tay Tề Cảnh công có ba đại tướng gồm Công Tôn Tiếp, Điền Khai Cương, Cổ Dã Tử, đều có chiến công rực rỡ nhưng cũng vì thế mà kiêu ngạo. Yến Tử vì tránh cho tạo thành tai họa trong tương lai nên đề nghị Tề Cảnh Công sớm diệt trừ mối

họa.

Yến Tử đặt một cái bẫy: Khiến Tề Cảnh công mời ba vị dũng sĩ đến, ban thưởng hai quả đào quý giá cho họ. Nhưng ba người làm sao chia đều hai quả đào? Thế là họ so xem công lao của ai lớn thì được lấy một quả đào. Công Tôn Tiếp, Điền Khai Cương trước tiên báo Công tích của mình, lấy quả đào. Cổ Dã Tử tự nhận công lao của mình lớn hơn, tức giận rút kiếm chỉ trích hai người kia. Công Tôn Tiếp, Điền Khai Cương nghe Cổ Dã Tử báo công lao của mình ra cũng tự giác không bằng người ta, xấu hổ nhường lại quả đào rồi tự sát. Cổ Dã Tử cảm thấy tự tâng bốc mình, nhục nhã người khác rồi khiến người ta hy sinh vì mình, rất xấu hổ vì trò hề này nên cũng rút kiếm tự sát. Thế là chỉ cần hai quả đào đã không đánh mà thắng trừ bỏ ba mối họa.

Tần Dương đang định phản đối thì Tần Mạn chẳng chút tỏ ra yếu thế nói:

- Được, cứ chơi vậy đi!

Chiến đấu nhanh chóng bắt đầu, rồi nhóm của Tần Dương nhanh chóng tiến vào... trạng thái ném mũ bỏ giáp, quân lính tan tác.

- Ha ha ha!

Hoắc Hiên thắng một đợt, đắc ý cười to:

- Tôi nói rồi mà, đánh nhau không bằng cậu chứ trò đoán số uống rượu thì cậu còn non xanh lắm!

Tần Dương câm nín, xui xẻo đến vô lý!

Mình không thắng Hoắc Hiên được, ba cô gái khác giống như buồn ngủ, thua nhiều lần. Tần Dương thậm chí nghi ngờ phải chăng bọn họ cố ý đào hố vừa to vừa sâu đây mình xuống? Không có lý nào.

- Chơi tiếp!

Hàn Thanh Thanh vừa duỗi tay ra Tần Mạn đã cầm ly rượu uống cạn, hào khí ngút trời đặt ly xuống cái cạch:

- Rượu tây này số ghi độ cồn cao, dễ say, tửu lượng của hai cô không cao thì ít uống, để tôi!

Tình hình chiến đấu tiếp tục, tuy ngẫu nhiên đánh trả nhưng khó kéo lại bàn thua trông thấy.

Hàn Thanh Thanh và Tư Đồ Hương cũng uống rượu nhưng đa số đã bị Tần Dương, Tần Mạn uống hết. Tần Mạn uống rượu là giật ly về mình, Tân Dương kêu CÔ uống ít lại nhưng cô dõng dạc nói đã là thành viên trong nhóm thì người giỏi phải làm nhiều, có rượu thì mọi người cùng nhau uống. Tần Dương không thể vạch trần sự thật rằng tửu lượng của Tư Đồ Hương cực cao, hắn lườm cô một cái, Tư Đồ Hương giả vờ như không thấy.

Tửu lượng của Tần Mạn đúng là cao, nhưng mọi người không phải uống bia mà là rượu tây, số ghi độ cồn không thấp, tuy pha với nước nhưng rót nửa ly lại nửa ly vào bụng, ai mà chịu nổi?

Khuôn mặt Tần Mạn đỏ bừng, mắt mơ hồ, hiển nhiên đã ngấm men say, sắp xỉn rồi. Dù vậy thì Tần Mạn vẫn không ngừng uống rượu, vẫn giành ly rượu, không để Tần Dương uống một mình, tư thế che chở cho con đó thể hiện lộ liễu.

Dù không thể uống thay anh nhưng tôi có thể uống cùng anh!

Dù anh uống say thì tôi cũng sẽ say cùng anh!

Khi Tần Mạn lại cầm ly rượu thì Hàn Thanh Thanh bỗng vươn tay đè lại tay Tần Mạn, lấy ly rượu từ tay Tần Mạn:

- Ly này để tôi uống.

Tần Mạn quay đầu nhìn ánh mắt của Hàn Thanh Thanh, đây là lần đầu tiên hai người nhìn thẳng vào mắt nhau.

Mắt Tần Mạn mê ly, nhoẻn miệng cười nói:

- Tửu lượng của cô không tốt thì ít uống, tôi không sao, tôi uống!

Hàn Thanh Thanh mỉm cười dịu dàng, vẻ mặt bình tĩnh nói:

- Có rượu thì mọi người cùng uống, CÔ mới nói như vậy mà. Tôi không sao, còn có thể uống một ít.
Bình Luận (0)
Comment