Chương 1579: Không chừa một ai
- Sao bỗng nhiên chấp nhận rồi? Lúc trước Cô còn bảo sẽ suy xét?
Tần Dương tò mò nhìn Văn Vũ Nghiên trước mặt mình:
- Tại sao là hôm nay?
Văn Vũ Nghiên ngẫm nghĩ, đáp:
- Có lẽ vì hành vi của Mạc tiên sinh kích động tôi, khiến tôi ra quyết định.
- Hành vi của sư phụ tôi?
Đối mặt thắc mắc của Tần Dương, Văn Vũ Nghiên sảng khoái giải thích:
- Mạc tiên sinh biết rõ Lục Thiên Sinh đã thăng cấp Thông Thần cảnh nhưng vẫn đồng ý trận khiêu chiến này, hơn nữa tìm được sự sống trong đường cùng, không bao giờ bỏ cuộc, cuối cùng dựa vào nghị lực và cố gắng lật ngược tình thế, vượt khó mà lên trở thành người thắng. Tôi nghĩ trong cuộc đời, con người nên ngược khó mà lên, có như vậy mới lấy được thắng lợi cuối cùng.
Tần Dương cười sang sảng nói:
- Được rồi, xem một trận so tài ngược lại cho cô nhìn ra hiểu được cuộc đời, hay lắm, thật tuyệt!
Bị Tần Dương trêu ghẹo, Văn Vũ Nghiên liếc xéo:
- Sao? Bộ không được hả?
Tần Dương cười lớn:
- Được chứ sao không, Cô đến làm CEO của tôi làm tôi yên tâm nhất, chứ không thì thật khó làm chưởng quầy phủi tay.
Văn Vũ Nghiên hừ mũi:
- Làm công giúp anh để anh làm chưởng quầy phủi tay, còn không biết mời tôi ăn một bữa cơm thịnh soạn?
Tần Dương đang định trả lời thì Văn Vũ Nghiên bỗng nhớ đến cái gì, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn hắn:
- Phải rồi, cứ nhắc mãi chuyện mời anh ăn cơm, khi nào anh rảnh vậy?
Tần Dương cười nói:
- Đợi hai ngày nữa vậy, chờ giải quyết xong việc này chắc tôi sẽ rảnh, ít nhất có thời gian ăn cơm.
- Được rồi, anh là người bận rộn, mời anh ăn cơm còn phải xếp hàng.
Tần Dương nhún vai:
- Cô nghĩ tôi thích bận rộn vậy sao? Tôi ước gì suốt ngày nằm trên sofa xem TV chơi điện thoại, ở lì trong nhà cả ngày.
Văn Vũ Nghiên bật cười nói:
- Anh còn hâm mộ mấy thanh niên ăn không ở rỗi à? Có muốn bưng cơm lên đút tận miệng anh không?
Tần Dương cười nham nhở nói:
- Thế thì tuyệt quá.
Văn Vũ Nghiên lườm Tần Dương một cái, tự mình thấy buồn cười nói:
- Cái tên xấu xa này, không biết người lười như anh sao có thể làm được nhiều chuyện như vậy.
Tần Dương mặt dày trả lời:
- Vì có các người giúp tôi.
Văn Vũ Nghiên chớp chớp mắt, bấm ngón tay đếm:
- Hàn Chân là dì của anh tìm giúp anh, Thị Nhã do dì của anh quản lý, vận chuyển Hoa Thông là cha của Hà Thiên Phong quản, điện ảnh
truyền thông Hoa Long có Tạ Đông, ưm, người này là anh tự đào móc đưa về. Công ty đầu tư Tần Thuẫn hiện giờ có Trang Mộng Điệp
quản giúp anh, tôi sắp quản lý hạng mục xe hơi cho anh.
Tần Dương nhe răng cười:
- Lúc trước Cô từng tính rồi còn gì, cô cũng thấy đấy, tôi có làm việc mà, tự tôi đào móc Tạ Đông về. Vận chuyển Hoa Thông thì tôi đi giải quyết đối thủ, giai đoạn đầu kiểm tra của công ty sản phẩm bảo vệ sức khỏe Thiểm Điện cũng do tôi phụ trách, cô không thể nói tôi không làm chút gì. Chẳng qua tôi dồn thời gian có hạn vào khu vực có giá trị quan trọng nhất.
Văn Vũ Nghiên cười nhạt:
- Thế à, vậy tính ra anh là người cầm lái cực giỏi?
- Bình thường thôi, hạng ba thế giới.
Văn Vũ Nghiên nghe Tần Dương thổi phồng, cho hắn một cú lườm xinh đẹp, đứng lên nói:
- Thôi, thấy anh bận thì tôi đi trước, lần sau hẹn anh ăn cơm.
Tần Dương không giữ lại, đứng dậy đưa Văn Vũ Nghiên tới cửa:
- Phải rồi, quan hệ của cha mẹ CÔ sao rồi? Hôm nay tôi thấy hai người cùng đến cùng về, thoạt trông khá tốt?
Văn Vũ Nghiên vốn mỉm cười thoáng chốc lộ vẻ mặt bất đắc dĩ nói:
- Giả bộ đấy, vẫn như cũ, ngày thường không nói chuyện với nhau, không biết khi nào mới chấm dứt.
Tần Dương không biết nên nói cái gì, chỉ biết an ủi:
- Họ tự biết giải quyết, cô đừng nghĩ nhiều, cô lo cho bản thân mình tốt thì hai người sẽ yên lòng.
- Ừ, về đây, tạm biệt!
Sau khi Văn Vũ Nghiên rời đi, Tần Dương ngồi lại chỗ cũ, nhìn một vòng, trong phòng ăn không còn bao nhiêu người. Tần Dương đứng lên, đi hướng Tư Đồ Hương đang sửa sang lại tư liệu.
Tiếp đãi nhiều người như vậy, hơn nữa mỗi người đều là trùm lớn có lai lịch, đây là công việc khó khăn, nhìn nhẹ nhàng nhưng rất mệt mỏi, vì không thể sơ sẩy bất cứ ai, tiếp đãi tốt từng người.
Tần Dương bận rộn mãi đến ăn xong cơm chiều, mọi người rời đi thì hắn mới thở phào một hơi, uống một hớp nước, trở lại trước cái bàn, đẩy Mạc Vũ ngồi xe lăn đi ra ngoài, cười gượng nói:
- Sư phụ, thân thể của người còn yếu ớt mà sao không ở nhà nghỉ dưỡng? Chỗ này có con tiếp đãi là đủ rồi.
Mạc Vũ cười cười:
- Mọi người từ xa xôi đến cổ vũ cho ta, dù gì cũng phải gặp mặt, nói chuyện vài câu, cảm tạ mọi người, chứ không thì rất thất lễ.
Tần Dương cũng biết nên làm vậy, hắn bỏ qua đề tài này, quan tâm hỏi:
- Sư phụ thấy thân thể mình thế nào?
Mạc Vũ cười đáp:
- Ngâm nước thuốc, uống thuốc, ngủ mấy tiếng đã khỏe hơn nhiều, tuy còn uể oải nhưng đó là di chứng bình thường, phòng chừng qua hai ngày sẽ hết.
Tần Dương thở phào một hơi:
- Vây tốt rồi, con thấy sư phụ cũng mệt mỏi, mọi chuyện đã xong xuôi, còn lại có chú Tiêu và Hương Hương sắp xếp giải quyết, chúng ta về thôi!
- Được!
Tần Dương đẩy Mạc Vũ ra nhà hàng, lên xe, lái về biệt thự của Mạc Vũ. Vì Mạc Vũ bị thương nên hai ngày này Tần Dương sẽ ở lại biệt thự, để tiện chăm sóc và chữa cho sự phụ, dù sao thầy thuốc không tự chữa cho mình được, Quan Âm châm kỳ diệu cỡ nào, Mạc Vũ ghê gớm tới đâu cũng khó áp dụng lên người mình.
- Tần Dương hộ tống Mạc Vũ về biệt thự, có hai nam nữ Khang Huy và Hà Tủ đi theo bên cạnh, bề ngoài ba mươi mấy tuổi, ngoài ra
không có ai khác.
Văn Ngạn Hậu chờ tin tức cả buổi nghe vậy mắt lóe tia sáng sắc lạnh, trầm giọng nói:
- Còn những cao thủ thực lực mạnh mẽ thì sao?
- Người của chúng ta luôn giám thị chặt chẽ, bọn họ tốp năm tốp ba rời đi, không đi cùng Mạc Vũ. Hơn nữa từ giữa trưa đến hiện tại, người của chúng ta luôn giám thị nhà Mạc Vũ, trong khoảng thời gian đó không có ai bước vào nhà của Mạc Vũ.
Văn Ngạn Hậu hơi ngửa người ra sau, mười ngón tay đan xen, giọng trầm ổn:
- Nói vậy là trong nhà Mạc Vũ bây giờ chỉ có thầy trò Mạc Vũ và hai người Khang Huy, Hà Tú?
- Còn có Long Nguyệt và hai phụ nữ đi theo bên Long Nguyệt, người giúp việc trong biệt thự.
Văn Ngạn Hậu hơi nheo mắt nói:
- Tốt, Khang Huy, Hà Tủ chỉ là Thiên Nhân cảnh. Truyền lệnh cho tiểu tổ K, kêu bọn họ tập hợp, đêm nay hành động, đánh bất ngờ biệt thự của Mạc Vũ, giết Mạc Vũ, Tần Dương và tất cả người trong biệt thự, không chừa một ai!