Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1569 - Chương 1580: Nếu Đã Đến Thì Đừng Đi!

Chương 1580: Nếu đã đến thì đừng đi!
 

Bóng đêm che đậy chân trời, trong trời đất một mảnh u ám.

Trong biệt thự đã tắt đèn, người trong nhà đều ngủ say, biệt thự một mảnh yên lặng.

Năm bóng người chạy ra từ ngoài rìa núi rừng gần biệt thự. Năm người đều mặc đồ đen, đối mặt nạ đen, ẩn mình trong màn đêm núi rừng tựa như hồn ma, khiến người không thể phân biệt rõ ràng.

- Làm việc theo kế hoạch, nếu đối phương có cao thủ trấn giữ thì ba người chúng tôi chặn đằng trước, hai người thì giết thầy trò Mạc Vũ với tốc độ nhanh nhất, rồi rút đi!

- Rõ!

Người áo đen đeo mặt nạ cầm đầu quét mắt mấy người bên cạnh mình, ánh mắt lạnh bằng:

- Đi!

Năm bóng người như năm luồng khói lao nhanh về phía biệt thự.

Biệt thự có tường vây, nhưng bức tường không ngăn được năm người, bọn họ như không có trọng lượng bật lên, nhẹ nhàng đẹp trên bờ tường rồi búng người nhảy xuống, vọt vào trong biệt thự.

Bọn họ đi đến cửa biệt thự, người đi đầu chặt tay một cái đứt khóa cửa, mấy người lao nhanh vào. Dù sao bọn họ người đồng thế mạnh, thực lực mạnh mẽ, căn bản không cần lén lút.

Bọn họ chỉ cần xông vào với tốc độ nhanh nhất, giết hết mọi người rồi xoay người rời đi là xong.

Nhưng bọn họ vừa lao vào phòng khách biệt thự, đang định lên tầng hai thì bỗng có một ông già đứng ở cầu thang tầng hai.

Ông già này tự nhiên là Dương Hạo Nhiên. Làm cường giả Chí Tôn, Có mấy người tu hành thực lực hơi thở mạnh mẽ đến gần, dù Dương Hạo Nhiên đang ngủ cũng vẫn cảm giác được ngay.

Từ hơi thở toát ra từ mấy người này, Dương Hạo Nhiên đoán được ngay trình độ thực lực của họ.

Năm cao thủ Siêu Phàm.

Khuya khoắt, năm cao thủ Siêu Phàm kéo nhau đến tất nhiên không phải làm khách, suy ra mục đích của họ không cần nói cũng biết.

Nỗi lo của Tần Dương đã trở thành sự thật.

Ánh mắt Dương Hạo Nhiên hơi lạnh lùng, tuy không tham gia hoạt động của giới tu hành nhưng hắn ta dù gì vẫn là một người tu hành, ghét nhất là tiểu nhân tồi tệ chuyên giở trò xấu xa để tiện giống như vậy. Những kẻ đó như con chuột trong ống cống, rắn độc trong bụi CỎ, thường ngày không nhận ra, nhưng vào phút then chốt sẽ chạy ra cắn một phát trí mạng cho mình.

Năm sát thủ xâm nhập biệt thự trông thấy Dương Hạo Nhiên đột ngột xuất hiện trên cầu thang thì lòng chùng xuống, người kia là ai?

Ban ngày đầu thấy người này vào biệt thự? Cũng không thấy người này đi dạo lộ mặt, không lẽ là người giúp việc trong biệt thự?

Tuy trong

lòng hoang mang nhưng năm người không quá lo lắng, bọn họ dù gì là năm cao thủ Siêu Phàm, dù đối phương là cường giả Thông Thần, không đánh lại đối phương nhưng họ đủ sức câu giờ, huống chi bên mình đông người.

Tên sát thủ cầm đầu giơ nắm tay lên, một dấu nắm đấm chớp mắt bay ra, đánh về phía Dương Hạo Nhiên đứng trên cầu thang, hiển nhiên không cần biết đỏ xanh đen trắng, giết trước nói sau!

Vì mệnh lệnh của sếp là không chừa một người, phải giết sạch sẽ, không để lại bất cứ dấu vết gì!

Nhưng phát sinh chuyện khủng bố.

Đối mặt nắm tay bay tới, Dương Hạo Nhiên hờ hững giơ tay chộp, không thấy khí thế khủng bố gì, không có động tác quá lớn, dấu nắm tay nổ tung trong bàn tay Dương Hạo Nhiên, hóa thành vài dòng khí tán loạn trong không khí.

Năm sát thủ khựng lại bước chân, ánh mắt hoảng sợ nhìn Dương Hạo Nhiên trên cầu thang.

Dương Hạo Nhiên như làm một chuyện cỏn con, chậm rãi bước xuống bậc thang, đứng trước mặt năm sát thủ, lạnh nhạt nói:

- Tất cả đi ra ngoài, đừng đánh nát gia cụ trong nhà!

Năm sát thủ nhìn nhau một cái, thấy sợ hãi trong mắt nhau.

Một kích vừa rồi tuy không phải dốc hết sức nhưng dù gì là cao thủ Siêu Phàm đánh ra, đối phương ung dung chộp một phát đã bóp nát một kích kia, chênh lệch thực lực giữa hai bên lớn cỡ nào?

Tuy gặp chướng ngại vật nhưng mấy người không bỏ cuộc, tên sát thủ cầm đầu hừ lạnh nói:

- Hành động theo kế hoạch, lên!

Ba người đứng đằng trước nhất cùng xông lên, lao về phía Dương Hạo Nhiên, hai người khác thì né sang bên cạnh, định vòng qua Dương Hạo Nhiên xông lên lầu giết chóc.

Dương Hạo Nhiên hừ lạnh một tiếng, một bàn tay từ trước mặt đẩy ra, giây sau giang đôi tay chộp không khí sau lưng hai sát thủ leo lên làu.

Dương Hạo Nhiên đây không khí trước mặt như sóng gió đụng vào ba người xông lên, dù là tên cầm đầu đỉnh phong Siêu Phàm cũng cảm giác như đụng vào cơn sóng lớn, người mất kiểm soát bay bổng lên, văng ngược ra sau.

Ràm!

Ba người đụng nát cửa kính, ngã cái rầm xuống đất.

Hai tên sát thủ đang lao nhanh lên lầu thì mới dợm bước chân đã cảm giác không khí trước mặt và sau lưng như trở thành xi-măng hữu hình đóng khuôn bọn họ tại chỗ, không thể nhúc nhích một centimet. Hai tên sát thủ còn chưa kịp làm ra phản ứng thì đã bay lên, bay ngược ra sau, cùng ba tên sát thủ bị đẩy ra rớt xuống đất phát ra tiếng bốp chát chúa.

Năm tên sát thủ trong mắt tràn ngập kinh khủng, đây là ai?

Năm cao thủ thực lực Siêu Phàm vậy mà không cản nổi một chiêu nhẹ nhàng của đối phương?

Dù là cường giả Thông Thần cũng tuyệt đối không thể làm nhẹ nhàng như thế được, tuyệt đối không thể ghê gớm như vậy!

Nếu đối phương không phải thực lực Thông Thần thì là gì?

Chỉ có một đáp án.

Chí Tôn!

Ông già bỗng nhiên xuất hiện này là cường giả Chí Tôn!

Không ngờ trong nhà của Mạc Vũ ẩn giấu một cường giả Chí Tôn, còn giấu kỹ không lộ mặt, tại sao?

Vì đang chờ bọn họ đến, hoặc nên nói là chờ những người có ý xấu với Mạc Vũ định thừa dịp cháy nhà cướp của giống như bọn họ!

- Đi!

Tên sát thủ cầm đầu khẽ quát, chạy ra ngoài trước. Bốn sát thủ khác phản ứng cực nhanh, biết hôm nay đã đạp phải cửa sắt, còn ở lại đây e rằng sẽ bị bắt. Bốn người lần lượt nhảy dựng lên, mỗi người chạy một hướng.

Việc đến hiện giờ, không dám mơ tập thể trốn thoát, nhưng chạy được người nào hay người đó.

Dương Hạo Nhiên hừ lạnh một tiếng:

- Nếu đã đến thì đừng đi nữa!

Dương Hạo Nhiên vỗ bàn tay như tạo gió, thân hình như bóng ma, từng luồng gió mạnh vụt qua không trung, chớp mắt, đám sát thủ nhảy vọt lên tựa như bị trúng đạn lại rớt xuống đất.

Cửa sổ tầng hai mở ra, Tần Dương từ trên lầu nhảy xuống, nhìn mấy người đàn ông đeo mặt nạ nằm song soài dưới đất, trong mắt hắn không có tia sợ hãi ngược lại lộ vẻ hưng phấn.

Thật sự đến!

Thật sự bắt được mấy con cá lớn!

Nhưng không biết là người nào phái mấy con cá lớn này tới?

Lát nữa phải tra hỏi thật kỹ mới được.
Bình Luận (0)
Comment