Chương 1593: Hắn đang ở đâu?
Bùm!
Chiếc ghế Tần Dương từng ngồi vỡ vụn, bao gồm nền xi-măng dưới ghế cũng bị đâm thủng lỗ to.
Uy lực của cú đấm này rất lớn, nhưng Tần Dương đã không ở chỗ đó.
Đột nhiên phát động Huyễn Ảnh bộ, Tần Dương đã né sang một bên.
Ông già tóc bạc mắt lóe tia sáng lạnh, không ngờ Tần Dương còn có thể vận khí, chẳng phải đan điền của hắn đã bị phong lại rồi sao?
Thực lực của ông già tóc bạc cao cường, phản ứng siêu nhanh, đấm hụt một cú thì lật tay vỗ vào Tần Dương đã chạy tới cửa, nhưng hắn sớm đoán được sẽ bị ông già tóc bạc tiếp tục tấn công nên mới lắc người ra ngoài, ngay sau đó lại dùng Huyễn Ảnh bộ xuất hiện ở một góc khác.
Cú vỗ của ông già tóc bạc lại hụt, đánh vào cửa gỗ, chính giữa cánh cửa thủng một lỗ to hình bàn tay.
Trợ lý Hách đeo mặt nạ mắt lóe tia kinh hoàng, gã là người rất khôn khéo, trông thấy Tần Dương khôi phục sức chiến đấu liền hiểu ngay nguyên do trong đó.
Tôn Uy!
Tôn Uy phản bội Dragon Slayer!
Tôn Uy cùng một phe với Tần Dương, nếu không thì Tôn Uy là cao thủ Siêu Phàm sao có thể không phong đan điền của Tần Dương
được?
Nếu hai người không câu kết thì tại sao vừa rồi Tôn Uy lên tiếng đòi ở lại? Lý do không phải vì muốn nhìn Tần Dương chết mà là để bảo hộ hắn, tránh cho hắn bị mình xử lý!
Mắt ông già tóc bạc lóe tia tức giận, thực lực của hắn ta cao hơn Tần Dương rất nhiều, nhưng ra tay liên tiếp hai lần đều bị hắn tránh thoát, rõ là vả mặt.
Một cao thủ đỉnh phong Siêu Phàm mà không xử được thằng nhóc mới vào Thiên Nhân cảnh, quá mất mặt.
Thân hình ông già tóc bạc như hồn ma xông hướng Tân Dương, định dùng tốc độ nhanh nhất xử lý hắn.
Nhưng ông già tóc bạc vừa giơ tay lên định đánh thì cửa kính duy nhất trong phòng bỗng vỡ nát.
Vô số vụn thủy tinh nháy mắt biến thành viên đạn và đao kiếm bị cương khí cực kỳ sắc bén bao bọc đâm về phía ông già tóc bạc như bông tuyết mùa đông ập vào mặt.
Ông già tóc bạc thay đổi sắc mặt, không rảnh lo Tần Dương ở phía trước, nhanh chóng lùi ra sau, giơ tay vỗ cương khí sắc bén đánh tan mớ vụn thủy tinh.
Cương khí này vô cùng hung mãnh, ông già tóc bạc liên tục VỖ vài cái, luồng gió sắc bén không thể quét mớ vụn thủy tinh đi. Bị hai luồng gió nghiền khiến những mảnh vụn thủy tinh càng vỡ thành phần, nhưng chúng nó bị luồng gió hung hãn hất vào mặt ông già tóc
bạc, như mớ bông tuyết tán loạn bao bọc thân hình đối phương.
- A!
Ông già tóc bạc phát ra tiếng hét thảm, thân thể bay ngược về, trên tay, trên người, trên mặt xuất hiện vô số vết thương, những vết thương này không quá lớn nhưng toàn thân đầy vết xước đẫm máu, nhiều mảnh vụn thủy tinh ghim vào da thịt, trông hơi đáng sợ.
Ràm!
Cửa bên hông bật mở, Dương Hạo Nhiên xuất hiện ở cửa, ánh mắt nhìn lướt qua Tần Dương, sắc mặt hơi phức tạp.
Tuy Dương Hạo Nhiên dồn hết tinh thần vào văn vật và tu hành nhưng cũng biết tập đoàn Thiên Bác nổi tiếng, không ngờ Tần Dương thâm nhập hang hổ sẽ dụ ra trùm cuối như vậy.
Chủ tịch tập đoàn Thiên Bác Văn Ngạn Hậu lại là người sáng lập và cầm quyền tổ chức sát thủ Dragon Slayer!
Nếu tin tức này đồn ra ngoài sẽ là tin bom tấn làm cả nước khiếp sợ.
Đương nhiên, tin tức như thế tuyệt đối sẽ không truyền ra!
Ông già tóc bạc cảm thụ thống khổ to lớn trên người, lại nhìn Dương Hạo Nhiên đứng ở cửa, mắt lóe tia sáng hung ác, nhưng không dám xông về phía Dương Hạo Nhiên mà bay lên, như chú chim nhỏ bị hù sợ lao thẳng vào vách tường phía sau lưng, hiển nhiên định đụng bể tường để chạy trốn.
Một bức tường gạch không khác gì tờ giấy đối với cao thủ Siêu Phàm.
Tuy chưa chính thức đánh nhau nhưng đối phương một chiêu đập nát thủy tinh tập kích mình, dù mình dốc hết sức vẫn không ngăn được mở thủy tinh công kích, khiến toàn thân đầy vết thương đẫm máu là đã biết thực lực của đối phương cao hơn mình rất nhiều, nếu muốn liều mạng với đối phương chẳng khác gì ông cụ chán sống treo cổ.
Dương Hạo Nhiên đứng ở cửa, không nhấc chân, tùy tay chỉ một cái.
Một chỉ bâng quơ, như hai người đang nói chuyện, một người tùy tay chỉ vào mặt đối phương vậy, không mang chút khói lửa.
Nhưng một chỉ tùy ý đó khiến ông già tóc bạc đang định đụng vào bờ tường bỗng kêu rên, thân thể như chim nhỏ gãy cánh rớt từ trên cao xuống, tuy vẫn đập người vào tường nhưng không đụng thùng tường, ngược lại ông già bật trở về, rớt cái bịch xuống đất.
Tần Dương từ trong góc bước ra, lần thứ hai nhìn thẳng webcam của di động đặt trên bàn, phía đối diện đã không thấy bóng dáng Văn Ngạn Hậu đâu, nhưng hắn chắc chắn Văn Ngạn Hậu ở góc nào đó ngoài phạm vi camera đang nhìn lén mình.
- Chú Văn, tôi biết chú còn nhìn tôi. Nghĩ tình Vũ Nghiên, hãy tự thú đi, tôi sẽ tìm cách giúp chủ giảm hình phạt!
- Dù tao chết cũng sẽ không cúi đầu hướng mấy người! Thằng kia, mày chờ đó, mày phá hủy mọi thứ của tao thì tao cũng sẽ hủy diệt tất cả của mày!
Giọng nói âm trầm lạnh lùng của Văn Ngạn Hậu phát ra từ màn hình di động, ngay sau đó hình ảnh tối đen.
Tần Dương cau mày, sải bước đến trước mặt trợ lý Hách đeo mặt nạ, giật mặt nạ của gã xuống lộ ra khuôn mặt hơi tái nhợt.
Tần Dương trầm giọng hỏi:
- Văn Ngạn Hậu đang ở đâu?
Trợ lý Hách cắn răng, không lên tiếng.
Tần Dương hít sâu, túm ngực áo của trợ lý Hách, kéo gã đến trước mặt mình, hỏi lần thứ hai:
- Nói! Văn Ngạn Hậu đang ở đâu? Nhìn vào mắt tôi!
Trợ lý Hách bị Tần Dương nạt, tiềm thức nghe lời nhìn thẳng vào mắt của hắn. Trợ lý Hách phát hiện con người của Tần Dương trở nên rất kỳ lạ, tựa như vòng xoáy tối đen, như kéo ánh mắt của người khác vào vòng xoáy đó, rồi thần trí của gã nhanh chóng mờ mịt, ngơ ngẩn.
- Văn Ngạn Hậu đang ở chỗ nào?
Trợ lý Hách đờ đẫn trả lời:
- Hắn ở công ty.
Tần Dương giật nảy mình, công ty?
- Công ty ở đâu?
Trợ lý Hách bị mê hoặc tâm trí, đã không có chút sức chống cự, dù sao gã chỉ là người thường, tuy có giác ngộ thà chết cũng không khai ra, nhưng không cách nào kháng cự đồng thuật của Tần Dương.
- Trong phòng nghỉ ở văn phòng của hắn có một căn phòng tối thiết kế đặc biệt, chỉ có một mình hắn đi vào được, người khác không thể vào.