Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1581 - Chương 1592: Người Xấu Chết Vì Nói Nhiều

Chương 1592: Người xấu chết vì nói nhiều
 

Tần Dương giật mình trợn to mắt hỏi:

- Tai nạn xe cộ? Lần đó bàn tay đen sau màn mua kẻ ác đụng tôi là chú?

Lần này Tần Dương giật mình không phải giả vờ, hắn thật sự hết hồn, rất bất ngờ.

Những điều đã nói thì Tần Dương biết hết rồi, nhưng hắn không ngờ nghe Văn Ngạn Hậu bật mí một chuyện bí ẩn vẫn chưa được giải

mã.

Ngày đó mình đi Văn gia ăn cơm, khi trở về thì bị xe tải đụng dẫn đến bị hư xe, người suýt bị đụng nát bấy, mãi vẫn không tìm được hung thủ, nay sự thật phơi bày, bàn tay đen sau màn là Văn Ngạn Hậu!

Người này đúng là độc ác!

Văn Ngạn Hậu hừ lạnh một tiếng:

- Đúng vậy, bất ngờ lắm phải không?

Tần Dương cười gượng nói:

- Hai năm nay tôi bị đánh lén nhiều lần, nhưng cho đến bây giờ tôi đều điều tra rõ màn tay đen sau màn của mỗi đợt đánh lén, chỉ có lần đó là tuy tôi tra được có người hại mình nhưng không ngờ thật sự là chú:

- Thật sự là tạo?

Văn Ngạn Hậu nhướng mày hỏi:

- Tức là mày từng hoài nghi tao?

Tần Dương thản nhiên gật đầu:

- Đúng vậy, dù sao lúc ấy đi Văn gia ăn cơm, ít ai biết hành trình, khi đó thái độ của chú đối với tôi cũng không được tốt, tôi biết rõ ân oán giữa chú và sư phụ nên tự nhiên từng hoài nghi chú, nhưng không có chứng cứ gì, không có manh mối sau đó nên không thể khẳng định.

Hơi tạm dừng, Tần Dương ngước đầu hỏi dồn:

- Nếu chú đã xuống tay với tôi một lần thì tại sao sau đó thu tay về? Khi ấy thực lực của tôi chưa cao, nếu chú thật sự muốn xử lý tôi, phái một cao thủ Siêu Phàm đến thì chẳng phải là có thể tùy tiện xử lý tôi?

Văn Ngạn Hậu lạnh lùng nói:

- Tao nói rồi, tao ghét mày vì mày là đồ đệ của Mạc Vũ, tạo hy vọng mày chết vào ngoài ý muốn chứ không phải bị người giết chết. Huống chi sau đó mày và Hàn Thanh Thanh bên nhau, nói rõ với Nghiên Nghiên từ này về sau chỉ là bạn, tạo nghĩ nếu mày không theo đuổi con gái của tao nữa thì chừa cho mày sống cũng được.

Văn Ngạn Hậu bỗng thay đổi sắc mặt, giọng nói trở nên sắc lạnh hơn:

- Ai biết rõ ràng mày và Hàn Thanh Thanh yêu đương nhưng vẫn giữ quan hệ thân thiết với con gái của tao, còn định đào con bé đi công ty của mày làm tổng giám đốc bộ trù hoạch gì đó, rồi còn định lôi con bé đi công ty xe hơi của mày làm CEO. Tạm gác chuyện này sang một bên, lần trước mày cứu Con bé một lần, hộc máu vì nó, tuy Con bé không nói gì nhưng tao biết nó đã động tình với mày, cho nên mày phải chết!

Vẻ mặt của Tần Dương cổ quái nói:

- Cô ấy động tình với tôi? Là tự Cô ấy nói hay chú đoán?

Văn Ngạn Hậu hừ lạnh nói:

- Con bé không nói, nhưng tao là cha của nó, chẳng lẽ không nhìn ra? Vì chuyện Dragon Slayer khiến tạo và mẹ của nó cãi nhau, nó càng tìm mày trút tâm sự, xem mày là người tín nhiệm nhất, cộng thêm sau đó mày cứu nó, bị thương vì nó, vốn đã có ấn tượng tốt với mày, bảo con bé không hề động tình với mày? Tao tuyệt đối không tin!

Tần Dương sửng sốt, chuyện này khiến hắn bất ngờ.

Văn Vũ Nghiên động tình với mình?

Khả năng không lớn.

Văn Vũ Nghiên là loại phụ nữ rất lý trí, hơi hờ hững với chuyện tình cảm, chỉ dồn hết vào sự nghiệp, cộng thêm Cô ấy biết mình và Hàn Thanh Thanh đang yêu nhau thì sao có thể động tình với mình được?

Dù được mình cứu thì cùng lắm là cô ấy cảm kích thôi.

Có lẽ đây là suy đoán của Văn Ngạn Hậu.

Làm cha, nhìn con gái xinh đẹp như hoa dây dưa với người đàn ông mà mình chán ghét thì chắc chắn sẽ đoán mò lung tung.

Tần Dương không hỏi nhiều việc này, hắn hỏi chuyện khác:

- Chú và dì Thu cãi lộn vì chuyện gì? Tôi nghe Văn Vũ Nghiên nói các người mâu thuẫn rất lớn, hình như đến mức ngủ riêng.

Sắc mặt của Văn Ngạn Hậu thoáng chốc trở nên xấu hổ không chịu nổi, dường như không ngờ con gái kể cả chuyện này cho Tần Dương nghe, vậy mà chối rằng quan hệ không thân mật, không tín nhiệm nhiều?

Văn Ngạn Hậu càng thêm xác định ý tưởng của mình, Tần Dương phải chết!

- Cô ấy phát hiện bí mật tạo sáng tạo Dragon Slayer, muốn tạo giải tán hoặc rút khỏi Dragon Slayer, phân rõ giới hạn với tổ chức!

Trên mặt Văn Ngạn Hậu lộ nét phẫn nộ:

- Tạo tốn tâm huyết bao nhiêu năm, từng chút một xây dựng Dragon Slayer, sao có thể rời khỏi nó được? Năm xưa tao bị coi thường vì chỉ là người thường, giờ tao khống chế lực lượng mạnh mẽ như vậy, sao có thể buông bỏ? !

Nói đến đây thì mọi thắc mắc đã được Cởi bỏ gần hết, Tần Dương nhìn Văn Ngạn Hậu trong webcam di động:

- Dù tôi từng cứu mạng con gái của chú thì hiện giờ chú vẫn muốn giết tôi?

Văn Ngạn Hậu lạnh lùng nói:

- Đúng vậy! Vì mày cứu Con bé nên càng phải chết, mày chết rồi thì con bé mới hoàn toàn quên mày!

Tần Dương cười khẩy nói:

- Chú làm vậy là lấy oán trả ơn, nếu có ngày Cô ấy biết chú giết tôi thì sẽ nghĩ sao? Với tính cách của cô ấy, tôi nghĩ chú sẽ mất đi đứa Con gái này.

Văn Ngạn Hậu hừ lạnh nói:

- Con bé sẽ mãi mãi không biết!

Tần Dương hỏi dồn dập:

- Còn dì Thu thì sao? Dì biết thân phận của chú, tôi chết rồi chẳng lẽ dì ấy sẽ không hoài nghi chú sao?

Văn Ngạn Hậu cười khẩy nói:

- Mày đang đi trên đường bị người bắt cóc, từ nay mất tích, ai biết là người nào bắt cóc mày? Ẩn Môn các người đắc tội với nhiều người.

Tần Dương bỗng nhiên cười cười:

- Những lời này chắc hẳn đã nghẹn trong lòng của chú lâu rồi đúng không? Giờ nói ra hết với tôi thì nhẹ lòng rồi nhỉ?

Văn Ngạn Hậu nhìn nụ cười trên mặt Tần Dương, bỗng cảm thấy là lạ:

- Đến lúc này rồi mà mày còn cười được?

- Đã đến lúc, nên hành động!

Tần Dương nói nhỏ, sau đó ngước đầu lên nhìn Văn Ngạn Hậu, ánh mắt hơi quái dị:

- Chú làm thủ lĩnh của Dragon Slayer nhiều năm nhưng vẫn luôn giữ bí mật thân phận, không để đám sát thủ trong tổ chức biết thân phận của mình, nhưng hôm nay chú đã sơ sẩy.

Văn Ngạn Hậu thay đổi sắc mặt, nét mặt khó coi hỏi:

- Ý của mày là sao?

Tần Dương nhếch mép mỉa mai:

- Trên TV luôn diễn cảnh giống như vậy, người xấu luôn chết vì nói nhiều. Nếu Tôn Uy vừa rời đi mà chú xuống tay giết tôi ngay thì có lẽ còn có xác suất thành công xử lý tôi. Chú vì trút hết nỗi lòng mà bại lộ mình, phá hủy mọi thứ của mình trong phút chốc.

Mặt của Văn Ngạn Hậu bỗng xanh mét, đứng bật dậy từ chiếc ghế, lạnh lùng nói:

- Giết hắn!

Không chỉ mình Văn Ngạn Hậu thay đổi sắc mặt, trợ lý Hách và ông già tóc bạc ở bên cạnh cũng tái mặt. Nghe Văn Ngạn Hậu quát, ông già đứng bật dậy, tung nắm đấm về phía Tần Dương.

Cùng lúc đó, Tần Dương chỉ vào bụng mình, nội khí tuôn trào ra, thoáng chốc dồn đến hai chân, hắn lắc người biến mất tại chỗ.
Bình Luận (0)
Comment