Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1584 - Chương 1595: Không Mặt Mũi Đối Diện

Chương 1595: Không mặt mũi đối diện
 

Văn Vũ Nghiên sắc mặt tái nhợt như giấy, thân thể lung lay suýt ngất xỉu.

Tin tức này đả kích nặng với cô.

Văn Vũ Nghiên không nghi ngờ nhóm người này nói lung tung, bọn họ sự tình rõ ràng ra đó, bên trong còn liên lụy Mạc Vũ và Tần Dương thì việc này chắc chắn không phải giả.

Dragon Slayer?

Tổ chức sát thủ?

Cha là ông chủ của Dragon Slayer?

Cha phái người đi ám sát Mạc Vũ và Tần Dương, còn muốn giết hết người trong biệt thự?

Ám sát thất bại, đổi sang ám sát Tần Dương?

Văn Vũ Nghiên luôn kiên cường, nhưng nghe mấy tin tức này khiến cô cảm giác hơi quá sức chịu đựng.

Văn Vũ Nghiên gần như mờ mịt quay đầu nhìn sang mẹ, thấy mẹ ánh mắt phức tạp, có bị thương, phẫn nộ, nhưng không có tia khó tin và khiếp sợ, chỉ có một loại bình tĩnh nhận mệnh.

Văn Vũ Nghiên thoáng chốc hiểu ngay, việc này chẳng những là sự thật, hơn nữa mẹ cũng biết việc này!

Mẹ biết cha là ông chủ của tập đoàn sát thủ!

Vậy mẹ có biết cho phái người đi ám sát sư đồ Mạc Vũ không?

Ánh mắt Văn Vũ Nghiên thay đổi, nhìn mẹ cô như đang xem một người xa lạ, cô chợt phát hiện mình hiểu biết quá ít về cha mẹ.

Văn Ngạn Hậu là thần tượng trong lòng Văn Vũ Nghiên từ thuở nhỏ, hắn ta cực kỳ giỏi, rất có năng lực, là một nhà kinh doanh xuất sắc. Nhưng hiện giờ sự thật phô bày trước mắt, Văn Ngạn Hậu là ông chủ của một tổ chức sát thủ?

Hắn ta còn phải người ám sát sư đồ Mạc Vũ?

Không chừa một người?

Cực kỳ máu lạnh.

Thu Tứ cảm thụ khó tin và phẫn nộ trong mắt con gái, vươn tay nắm lấy bàn tay Văn Vũ Nghiên, nhẹ giọng nói:

- Mẹ không biết.

Đang ở trước mặt người ngoài, Thu Tứ không cách nào giải thích quá rõ ràng, nhưng cô biết chắc chắn con gái sẽ hiểu mình nói cái gì.

Cô biết Văn Ngạn Hậu là ông chủ của Dragon Slayer, nhưng không biết hắn ta phải người ám sát sư đồ Mạc Vũ.

Nghe Thu Tử nói, trong mắt Văn Vũ Nghiên ánh lên chút tia sáng.

Tiền Hằng quan sát bốn phía:

- Chúng tôi muốn điều tra sơ, được chứ?

Thu Tứ gật đầu, nói:

- Được.

Tiền Hằng vẫy tay, mọi người đứng sau lưng bắt đầu công tác điều tra.

Tiền Hằng không gia nhập vào công việc lục tìm mà ngồi xuống sô pha, hỏi Thu Tứ vài câu cơ bản.

- Bà Thu, lần cuối bà gặp chồng của mình là khi nào?

- Sáng sớm hôm qua.

- Hai ngày này chồng của bà có liên hệ với bà không?

- Không, anh ta nói đi công tác, không về nhà.

Rất nhanh, nhân viên điều tra kết thúc điều tra, không có phát hiện gì ngoài ý muốn. Tiền Hằng cũng hỏi xong điều mình muốn hỏi, đứng dậy.

- Chúng tôi không quấy rầy lâu thêm, nếu chồng của bà liên hệ với gia đình, hoặc các người biết ông ta ở đâu thì xin liên lạc với chúng tôi ngay, đối với ông ta thì tự thú sớm là chuyện tốt.

- Biết.

Tiền Hằng mang nhân viên của mình rời đi, Văn Vũ Nghiên vẫn luôn ngồi thẫn thờ một bên bỗng nghiêng đầu, ánh mắt phức tạp. Trong khoảng thời gian này, Cô đã điều chỉnh tốt tâm trạng của mình, chấp nhận hiện thực khiến người tan vỡ này.

- Mẹ, mẹ cũng không biết gì đúng không?

Thu Tử hít sâu, nói:

- Mấy hôm trước mẹ vô tình biết chuyện này, mẹ đã khuyên hắn rời khỏi, cắt đứt quan hệ với Dragon Slayer, nhưng hắn không nghe, chúng ta cãi vã một trận.

Trong mắt Văn Vũ Nghiên lộ tia hiểu ra:

- Đây là nguyên nhân hai người cãi lộn, ngủ riêng?

Thu Tứ gật đầu, nói:

- Đúng vậy, mẹ không thể ngờ hắn bước lên con đường như vậy, càng không ngờ ban ngày hắn cùng chúng ta đi cổ vũ cho Mạc Vũ mà buổi tối đã cử người đi giết người.

Văn Vũ Nghiên cắn chặt khớp hàm, hỏi:

- Cha... đi đâu?

Thu Tứ lắc đầu, nói:

- Mẹ cũng không biết, chuyện này đã bị lộ thì chắc chắn hắn chạy trốn rồi, chắc chắn trốn ra nước ngoài. Con người của hắn làm việc chu mật, hắn làm chuyện mạo hiểm như vậy, không thể nào không chuẩn bị đường lui cho mình, không thể nào không có bố cục gì.

Văn Vũ Nghiên ngơ ngác hỏi:

- Vậy còn chúng ta thì sao? Cha bỏ mặc chúng ta rồi sao?

Thu Tứ khe khẽ thở dài:

- Con cũng biết tính cách của cha con rồi, thường ngày cười tủm tỉm, thật ra tính cách cực kỳ kiêu hùng. Vào lúc thế này thì hắn sẽ ra đi dứt khoát, rồi hắn sẽ liên hệ với chúng ta, nhưng chắc chắn không phải hiện tại, có lẽ chờ sau khi dàn xếp ổn định rồi hắn mới liên lạc với chúng ta!

Văn Vũ Nghiên ôm lấy cánh tay Thu Tứ, mệt mỏi dựa vào vai mẹ:

- Tại sao cha làm như vậy? Cha có tập đoàn Thiên Bác, có nhiều tiền, thành đạt như thế rồi mà tại sao còn phải thành lập tổ chức sát thủ? Nhiều năm trôi qua, chú Mạc và dì Long đã bên nhau, xem như hoàn toàn buông xuống tình cảm giữa chủ và mẹ, tại sao cha vẫn không bỏ qua chuyện này được, còn muốn phái người đi giết chú ấy? Huống chi việc này thì liên quan gì đến Tần Dương?

Thu Tử vươn tay ôm Văn Vũ Nghiên vào ngực mình, thở dài thườn thượt.

Thu Tứ làm vợ của Văn Ngạn Hậu, Sống cùng hắn ta hơn hai mươi năm, sao có thể không biết rõ tính cách của người đàn ông?

Kiêu hùng!

Kiêu hùng vô cùng!

Tại sao muốn giết Mạc Vũ?

Bởi vì hắn ta luôn muốn giết Mạc Vũ, vốn chưa từng bỏ qua.

Tại sao muốn giết Tần Dương?

Thu Tử nhìn thoáng qua Văn Vũ Nghiên, mắt đượm ưu tư.

Có một phần là vì nhổ cỏ tận gốc, nhưng nguyên nhân lớn nhất e rằng là vì con.

Hắn không thể chấp nhận cho đệ tử của Mạc Vũ và con thân thiết, dù chỉ có chút xíu khả năng cũng không được. Lúc trước hắn giới thiệu người Lý gia cho con quen vì muốn hoàn toàn chặt đứt khả năng này, có lẽ ở trong lòng hắn, ai đều có thể thấy con, chỉ một mình Tần Dương là không được phép.

Lần trước Tần Dương cứu con, nhưng con không thấy sắc mặt của hắn lúc đó.

Vẻ mặt ấy không phải cảm kích mà là hoài nghi, căm tức!

Ở khía cạnh khác có lẽ hắn là người khôn khéo tài giỏi bình tĩnh hơn người, nhưng với sự đồ Mạc Vũ thì hắn không bình tĩnh được, tựa

như Tiền Hằng đã nói, nếu hắn bình tĩnh hơn một chút, không tự mình lộ mặt thì đã không bị phanh phui thân phận.

Hắn đã nhập ma!

Hắn hoàn toàn không thể buông xuống!

Hắn muốn sự đồ Mạc Vũ đều chết thì mới thật sự yên tâm.

Qua một lúc lâu Văn Vũ Nghiên mới nhỏ giọng nói:

- Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây?

Thu Tử vươn tay vuốt mái tóc của con gái, khẽ nói:

- Nên sống như thế nào thì cứ sống thế ấy, chuyện của ba của con thì không ai giúp được gì, hoặc là hắn ở nước ngoài cả đời ẩn danh, hoặc là bị bắt vào ngục giam, nếu may mắn sẽ ngồi tù suốt đời.

Văn Vũ Nghiên bỗng đứng bật dậy, chộp lấy di động, ngón tay đặt lên nút ấn thì bỗng khựng lại.

Thu Tử nhìn động tác của con gái, khẽ hỏi:

- Con muốn gọi cho Tần Dương?

Văn Vũ Nghiên khẽ ừ, cắn môi:

- Con muốn hỏi anh ấy chuyện này.

Nét mặt Văn Vũ Nghiên chần chừ, có chút xấu hổ.

Cô rất muốn được Tần Dương cho biết nhiều hơn về chuyện này, nhưng ngẫm lại những gì cha đã làm thì cô cảm thấy mình không có mặt mũi gặp hắn.
Bình Luận (0)
Comment