Chương 1597: Chuyển nhượng cổ phần
- Nếu cha của tôi bị bắt thì sẽ phán bao lâu? Sẽ bị tử hình chứ?
Văn Vũ Nghiên cắn môi, nhìn Tần Dương chằm chằm, trong mắt có mong đợi, cũng có khủng hoảng tràn ra.
Tần Dương lắc đầu, nói:
- Tôi không rõ lắm, dù sao chuyện chú ấy mà không chỉ riêng âm mưu giết thầy trò chúng tôi không thành công, dù chúng tôi không truy cứu thì còn có chuyện của người khác, có việc liên quan đến nguy hại an toàn quốc gia, tôi không thể quyết định tội của chú ấy.
Ánh sáng trong mắt Văn Vũ Nghiên vụt tắt, dù cô không rõ ràng những chuyện cha làm nhưng biết tổ chức sát thủ làm cái gì, trong phim truyền hình có chiếu tình tiết này.
Sát thủ lấy tiền giết người, làm ông chủ của tổ chức sát thủ tất nhiên tội danh càng lớn.
Huống chi nghe lời Tiền Hằng nói đêm hôm qua thì chuyện cha làm không chỉ có bấy nhiêu.
Tần Dương nhìn sắc mặt của Văn Vũ Nghiên, mắt lộ tia bất đắc dĩ.
Vừa rồi hắn nói thật lòng, bọn họ chắc chắn tìm mọi cách tóm cổ Văn Ngạn Hậu ra, sao có thể tha cho người tùy thời lăm le lấy mạng
mình?
Đồng ý không tự tay giết chết Văn Ngạn Hậu, sau khi bắt được sẽ giao cho Cơ quan chuyên môn giải quyết việc công đã là hứa hẹn lớn nhất của họ.
Phải để ý cảm xúc của Thu Tứ và Văn Vũ Nghiên, nhưng họ cũng phải chịu trách nhiệm an toàn cho mạng sống của bản thân và người
xung quanh.
Hai người nhìn nhau không nói, ngồi lặng im.
Rất nhiều chuyện không phải nói vài câu ngoài miệng là sang trang khác, lập trường của mỗi người khác nhau, thái độ tự nhiên cũng sẽ
khác.
Hai người ngồi yên khoảng hai mươi phút thì cửa phòng đọc sách mở ra, Mạc Vũ và Thu Tứ đi ra, vẻ mặt hai người bình tĩnh, không nhìn ra họ đã bàn việc gì.
- Đi thôi.
Tần Dương khẽ ừ, đứng dậy, nhẹ giọng nói:
- Tôi đi trước, có chuyện gì hãy gọi điện thoại cho tôi. Việc này sẽ không thay đổi quan hệ của chúng ta, mình vẫn là bạn bè.
Văn Vũ Nghiên khẽ ừ, vành mắt đỏ hoe.
Thu Tứ tiễn sư đồ Mạc Vũ ra cửa nhà, cô trở vào phòng khách, ngồi cạnh Văn Vũ Nghiên, vươn tay ôm con gái.
- Đừng sợ, mẹ còn ở đây, mẹ sẽ cùng con, trời sẽ không sập xuống được!
Văn Vũ Nghiên cắn môi, nhẹ giọng hỏi:
- Mẹ và chú Mạc nói chuyện gì vậy?
Thu Tử khẽ thở dài:
- Thật ra cũng không nói gì, chỉ trao đổi tin tức, hiểu biết thái độ của bọn họ. Chắc Con và Tần Dương cũng nói chuyện rõ ràng với nhau rồi?
Văn Vũ Nghiên kể sơ, Thu Tứ gật đầu:
- Tuy chuyện của cha con đã làm khiến con cảm thấy áy náy và lúng túng, nhưng tựa như Tần Dương đã nói, đây là ân oán giữa người lớn, không liên quan tới hai đứa, các con vẫn là biết, trước kia còn làm gì thì cứ làm y như vậy, không cần thay đổi cái gì.
Văn Vũ Nghiên chợt hỏi:
- Cha đi rồi thì công ty của cha sẽ thế nào?
Thu Tứ mỉm cười nói:
- Tạm đợi qua hai ngày, mẹ nghĩ cha của con chắc chắn sẽ có sắp xếp. Hắn tâm tư kín đáo, nếu đã chuẩn bị đường lui thì tự nhiên cũng bao gồm phát triển về sau của Công ty. Yên tâm, có mẹ ở đây, không loạn được!
Phỏng đoán của Thu Tứ rất nhanh trở thành sự thật, ngay buổi chiều hôm đó, luật sư Chu Dương của văn phòng luật sư Hồng Thiên đến nhà.
- Bà Thu, tôi là Chu Dương của văn phòng luật sư Hồng Thiên, chồng của bà, Văn tiên sinh đã ủy thác tôi bảo quản vài thứ, giữa trưa tôi nhận được điện thoại của Văn tiên sinh bảo tôi giao đồ cho bà!
Trên mặt Thu Tứ không lộ vẻ giật mình gì, mỉm cười nói:
- Làm phiền luật sư Chu.
Chu Dương đặt một túi hồ sơ đã phong kín lên bàn, đẩy tới trước mặt Thu Tứ, sau đó ngồi thẳng người, nhẹ giọng nói:
- Xin kiểm tra và nhận. Văn tiên sinh dặn tôi hiện trợ bà Thu hoàn thành một số thủ tục chuyển nhượng cổ quyền.
Thu Tử gật đầu, cầm lấy túi hồ sơ kiểm tra, rồi xé mở túi.
Trong túi hồ sơ chỉ có một phong thư.
Thu Tứ mở thư ra xem, một lúc sau cau mày, đứng lên nói:
- Luật sư Chu ngồi chờ một chút.
Chu Dương mỉm cười nói:
- Bà Thu cứ tự nhiên.
Thu Tử cầm thư đi lên lầu, vào phòng đọc sách, đi tới bên kệ sách, ấn nút ẩn cạnh kệ sách. Vách tường đằng sau kệ sách trượt mở một lỗ thủng, lộ ra một tủ sắt khảm trong vách tường.
Thu Tử nhìn lá thư, nhấn mật mã mở tủ sắt.
Tủ sắt chia ra ba ngăn, đựng mấy xấp văn kiện. Thu Tứ bỏ qua đồ đặt ở hai ngăn bên dưới, trực tiếp lấy một thứ ở ngăn trên cùng.
Một xấp văn kiện, một usb.
Thu Tứ đọc văn kiện, sau đó ngồi xuống, mở máy vi tính cạnh bàn, cắm usb vào.
Trong usb có vài clip, Thu Tứ mở ra xem tất cả rồi tắt, cầm usb và xấp văn kiệng đi xuống lầu.
- Luật sư Chu, đã để anh chờ lâu.
Chu Dương mỉm cười nói:
- Không sao, bà Thu, bây giờ có chuyện gì tôi có thể cống hiến sức lực cho bà không?
Thu Tứ gật đầu, đặt xấp văn kiện xuống trước mặt Chu Dương:
- Chồng của tôi xảy ra chút chuyện, tạm thời không có tinh lực quản lý tập đoàn Thiên Bác nữa. Vì không làm chậm trễ phát triển của tập đoàn Thiên Bác nên chồng tôi chuyển nhượng tất cả cổ phần mình đứng tên cho con gái của chúng tôi, Văn Vũ Nghiên. Những văn kiện chuyển nhượng cổ phần này đã được chồng tôi ký tên đóng dấu, trong usb có clip liên quan việc chuyển nhượng cổ phần của chồng tôi, trong đó có một clip để Chu tiên sinh xem.
Chu Dương mỉm cười gật đầu, không hỏi tại sao chuyện chuyển nhượng cổ phần lớn như vậy mà Văn Ngạn Hậu không lộ mặt, gã biết rõ chức trách của mình là gì.
Nhận tiền của người làm việc cho người!
Huống chi Văn Ngạn Hậu kêu mình làm việc chuyển nhượng cổ phần là hợp pháp, và chuyển nhượng cho con gái của hắn ta, có văn kiện ký tên đóng dấu, clip giải thích rõ, nên sẽ không khó giải quyết.
Chu Dương cầm xấp văn kiện lên xem kỹ từng tờ, mỉm cười nói:
- Bà Thu, việc này không phức tạp, chỉ cần mời Văn tiểu thư ra mặt ký tên vào văn kiện, chuyện còn lại giao hết cho tôi, tôi sẽ giúp đỡ làm ổn thỏa tất cả!
Thu Tứ quay đầu nói với người giúp việc:
- Đi kêu Vũ Nghiên xuống dưới.
Văn Vũ Nghiên trằn trọc cả đêm, đến trưa thì không chịu nổi nên về phòng ngủ, sau khi bị đánh thức, cô mờ mịt đến phòng khách.
- Có chuyện gì vậy mẹ?
Thu Tứ chỉ văn kiện đặt trên bàn:
- Cha của con điện thoại cho luật sư Chu, kêu anh ta hiệp trợ xử lý chuyện chuyển nhượng cổ phần.
Hơi tạm dừng, Thu Tứ đưa xấp văn kiện cho Văn Vũ Nghiên:
- Cha của con chuyển tất cả Cổ phần đứng tên của mình trong tập đoàn Thiên Bác cho con.