Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1596 - Chương 1607: Luận Bình

Chương 1607: Luận bình
 

Tuy Tần Dương hơi hiểu tại sao trại huấn luyện thành lập nhưng vẫn còn chút mù mờ, trong lòng cũng có ý tưởng khác, hơi khó nói ra.

- Lôi đại ca, anh hãy nói thẳng là gặp khó khăn gì đi, để em xem mình có thể giúp được gì.

Lôi Tử Cường hít sâu, giọng điệu dịu lại từ từ giới thiệu tình huống của trại huấn luyện.

Lôi Tử Cường không phải tổng huấn luyện viên của trại huấn luyện mà là một thiếu tướng tên Thiết Lan Sơn, Lôi Tử Cường làm phó huấn luyện viên, nhưng chức vị phó huấn luyện viên không chỉ có một người, còn hai vị phó huấn luyện viên khác tên Thang Tiềm và Lưu Vệ Tinh. Lưu Vệ Tinh là hạt sạn được phe phản đối nhét vào.

Trại huấn luyện đã thành lập một thời gian, Thiết Lan Sơn chỉ là người thường, không phải người tu hành, không định trực tiếp tham dự quản lý huấn luyện đặc biệt hai trăm vị người tu hành, chỉ đơn giản trấn giữ chỗ này, dù sao thân phận pháp tắc của hắn ta đủ cao. Người thật sự quản lý nguyên trại huấn luyện là ba vị phó huấn luyện viên và một số huấn luyện viên danh dự.

Có tổng cộng mười huấn luyện viên danh dự, đều là người tu hành, thực lực không thấp, tất cả là Đại Thành cảnh, là cao thủ nhậm chức

trong quân, có thể quen thuộc sử dụng các loại súng ống.

Nếu mười huấn luyện viên danh dự này đều chung sức đồng lòng dạy hai trăm học viên thì vấn đề không lớn, nhưng trong ba phó huấn luyện viên có hạt sạn lẫn vào thì tất nhiên mười huấn luyện viên cũng sẽ có hạt sạn, phe phản đối có sức mạnh không nhỏ.

Điều đáng mừng duy nhất là hai trăm người tu hành được sàng lọc chọn kỹ đều không đến từ gia tộc lớn, không có bối cảnh ghê gớm gì. Trung Quốc trừ những gia tộc quyền quý ra còn nhiều người tu hành của môn phái nhỏ hoặc gia tộc truyền thừa nhỏ, cũng vì không có bối cảnh mạnh mẽ, không cách nào được công pháp tu hành tốt, không có đầy đủ tài nguyên tu hành nên thực lực của họ rất khó đến cảnh giới cao sâu.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì có lẽ cả đời họ khó mà tiến vào Đại Thành cảnh, hiện giờ được cơ hội trúng tuyển vào trại huấn luyện là cơ hội thay đổi số phận của họ.

- Người phản đối kế hoạch này cho rằng không phải cứ muốn là bồi dưỡng ra Đại Thành cảnh ngay được, dù sao tài nguyên tu hành chỉ có bấy nhiêu, người tu hành thực lực thấp chuyển sang luyện súng ống đúng là sẽ có chút ưu thú hơn binh lính bình thường khi ra chiến trường, nhưng ưu thế đó không rõ ràng. Cùng một tài nguyên huấn luyện một người tu hành hoàn toàn có thể bồi dưỡng ra binh lính được huấn luyện nghiêm khắc nhiều gấp mấy lần, sử dụng người tu hành quý giá trên chiến trường, tiêu hao họ là vô cùng lãng phí!

Tần Dương vừa nghe Lôi Tử Cường kể vừa vận động tế bào não suy nghĩ nhanh:

- Nói vậy cũng có lý.

Lôi Tử Cường lộ vẻ mặt kinh ngạc hỏi:

- Sao cậu cảm thấy có lý?

Tần Dương hiểu tại sao Lôi Tử Cường lộ về mặt đó, hắn ta hy vọng mình giúp đỡ mà mình lại đồng ý là phe phản đối nói có lý, hắn ta không khiếp sợ mới là lạ.

Tần Dương giải thích rằng:

- Lôi đại ca, anh là người lính thuần túy, chắc cũng biết chiến trường hiện đại tàn khốc CỠ nào, không như thời đại vũ khí lạnh mặt đối

mặt lao vào giết nhau, chiến tranh hiện đại đều là người còn chưa xông tới đã bị đạn pháo bao trùm, mặc kệ bên anh có bao nhiêu người, oanh tạc mấy đợt trước đã, nổ người chết hơn một nửa. Trong hoàn cảnh như vậy, một binh sĩ người tu hành và một binh lính bình thường không khác biệt bao nhiêu.

Lôi Tử Cường cau mày, định phản bác thì Tần Dương cười giơ tay ngắn lại, nói tiếp:

- Người tu hành hay binh sĩ người tu hành đều như vậy, chiến trường thích hợp với họ không phải là chiến trường trực diện tác chiến theo đoàn, bọn họ càng giỏi về chiến trường hoặc xung đột quy mô nhỏ và mức độ chấn động thấp. Bọn họ hợp làm lính đột kích, hoàn thành nhiệm vụ khó khăn cao, tầm quan trọng càng cao chứ không phải làm binh sĩ xung phong trong lửa đạn. Em nói như vậy không phải có ý nói binh sĩ người tu hành quan trọng hơn binh sĩ xông pha trong lửa đạn, em chỉ muốn nói rằng đặt họ trong trường hợp đó mới có thể phát huy ra giá trị lớn hơn nữa.

Lôi Tử Cường không phản bác Tần Dương, vì biết lời hắn nói là sự thật.

Có rất nhiều ví dụ trên chiến trường, một đội lính đột kích ít người thay đổi nguyên tình hình trận chiến dịch.

- Chẳng lẽ cậu cũng cho rằng chúng tôi thành lập trại huấn luyện đều là vô ích như phe phản đối đã nói? Nhưng vừa rồi cậu đã nói ý tưởng của tôi có thể làm?

Vẻ mặt của Tần Dương không thay đổi, khẽ giải thích:

- Lôi đại ca, những lời vừa rồi là nói theo khía cạnh nâng cao sức chiến đấu của lính đơn. Ý tưởng của anh có thể làm, qua phương thức huấn luyện đặc biệt biến một người tu hành trở thành binh sĩ Có sức chiến đấu mạnh mẽ, chuyện này tuyệt đối có thể làm được. Nhưng những thứ như trung thành, nhiệt huyết, tinh thần hy sinh, kinh nghiệm thực chiến không thể huấn luyện ra chỉ trong vài tháng. Giống như huấn luyện lính mới, lính giỏi thật sự là phải trải qua nhiều năm, qua bao nhiêu chuyện rèn luyện ra, lính được luyện vài tháng cùng lắm xem như lính mới nhú, đưa họ ra chiến trường có khi sợ đến ướt quần.

Lôi Tử Cường cắn răng nói:

- Nếu bọn họ đủ mạnh thì tự nhiên sẽ cho họ nhiều cơ hội thực chiến luyện tập, khiến bọn họ dần trở thành quân nhân thiết huyết thật

sự.

Tần Dương cười gượng nói:

- Dùng phương thức huấn luyện bộ đội đặc chủng để huấn luyện bọn họ thì tự nhiên là được, nhưng anh cũng biết loại huấn luyện này số lượng có hạn, tuyệt đối không thể hình thành quy mô lớn như quân đoàn.

Lôi Tử Cường nhíu mày, không nói chuyện.

Tần Dương trầm ngâm nói:

- Tu hành không phải chuyện một sớm một chiều, chọn lựa người tu hành thành lập bộ đội số lượng nhỏ, dùng phương thức đặc biệt huấn luyện bộ đội đặc chủng để huấn luyện bọn họ, cuối cùng hình thành bộ đội tinh anh thì hoàn toàn không có vấn đề, nhưng mà

muốn mở rộng đến quân đội cả nước, xuất hiện một hoặc mấy quân đoàn, mỗi thành viên đều là người tu hành thì chỉ có một khả năng.

Lôi Tử Cường mở to mắt, mong ước nhìn Tần Dương:

- Khả năng thế nào?

Tần Dương cười gượng, trầm giọng nói:

- Toàn dân tu hành! Toàn dân đều là lính!

Lôi Tử Cường giật mình nhìn Tần Dương:

- Chuyện này không thể nào!

Tần Dương cười nói:

- Đúng thế, thật ra quốc gia có nhiều công pháp tu hành nhưng tại sao Cố gắng che đậy dấu vết của người tu hành chứ không phải công bố công pháp cho mọi người biết, phổ cập tu hành, toàn dân tu hành?

Lôi Tử Cường nghe Tần Dương đặt câu hỏi, hiểu ý của hắn, nét mặt hơi phức tạp.

Thực lực của người tu hành không phải trống rỗng mà có, không phải một, hai năm là có thể luyện linh hóa khí, từ ngoài vào trong. Muốn trở thành một người tu hành thì phải tu hành từ nhỏ, vì lúc nhỏ là thời kỳ tốt nhất đặt nền móng người tu hành, chờ lớn lên, thân thể trưởng thành rồi mới tu hành thì đã muộn, cho dù miễn cưỡng tu hành cũng khó lấy được thành tựu.

Muốn dựa vào vài năm trong quân đội biến người thường thành người tu hành thì hiển nhiên là không hiện thực, trừ phi nguyên Trung Quốc Có vô số cơ sở người tu hành, chiêu lính mới bình thường vào bộ đội đều là người tu hành thì có lẽ sẽ xuất hiện mục tiêu to lớn
Bình Luận (0)
Comment