Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1603 - Chương 1614: Biết Giấu Mặt Vào Đâu?

Chương 1614: Biết giấu mặt vào đâu?
 

Sắc mặt của mọi người trở nên hơi vi diệu.

Trại huấn luyện đặc biệt đã bắt đầu được một khoảng thời gian, một đám huấn luyện viên được điều động từ các nơi về đây vốn quen biết nhau, mọi người cũng đều biết Trương Hoành Minh đến từ Quỷ Y Trương gia, bản thân có y thuật cao siêu, xem như lai lịch đặc biệt.

Trương Hoành Minh vẫn luôn tự hào về y thuật, nhưng bây giờ Tần Dương mở miệng liền nói phương thuốc của Trương Hoành Minh không tốt, thậm chí còn muốn thay đổi một phương thuốc trong đó, có khác gì và mặt?

Mặc dù mọi người không biết tranh chấp giữa Trương gia và Mạc Vũ, nhưng họ hiểu rằng hai người này chống lại nhau về y thuật.

Trương Hoành Minh là danh y, Tần Dương cũng là thần y nhỏ mà người người đều biết, trước đó còn treo lên đánh giáo sư chuyên gia Nhật Bản, Hàn Quốc, giờ đụng mặt nhau, ai mà muốn cúi đầu trước người kia?

Trương Hoành Minh chủ động hỏi Tần Dương cũng vì vậy.

Trương Hoành Minh sắc mặt âm trầm nói:

- Tần huấn luyện viên, mục đích trại huấn luyện đặc biệt lần này một mặt là vì thí nghiệm có thể mở rộng huấn luyện đặc biệt được hay không, thứ hai là đặt ra tiêu chuẩn tương quan cho việc mở rộng về sau. Chúng ta đặt chế định phương thuốc về sau đều sẽ mở rộng đến thân thể của vô số người, ý nghĩa sâu xa, không thể mở miệng nói nhảm!

Tần Dương mỉm cười, vẻ mặt bình tĩnh nói:

- Tôi chỉ nói đúng theo việc, huống chi Trương huấn luyện viên nói rất đúng, mục đích của chúng ta là chế định tiêu chuẩn, đã có phương thuốc có hiệu quả hơn thì tự nhiên cố gắng làm càng tốt hơn, không thể qua loa cho xong, Trương huấn luyện viên thấy có đúng không?

Trương Hoành Minh và Tần Dương ngoài mỉa mai trong châm chọc đối phương, người xung quanh đều nổi lên hứng thú.

Ý của Trương Hoành Minh là Tần Dương kiếm sự chú ý, CỐ moi móc để có chỗ sửa, hắn đánh trả rằng rõ ràng có thể làm được càng tốt hơn thì tại sao cứ muốn giảm chân tại chỗ?

Trương Hoành Minh hơi híp mắt lại, lạnh lùng cười nói:

- Được rồi, nếu Tần huấn luyện viên đã nói muốn sửa đổi thay thế thì tôi xin được học hỏi là sửa như thế nào?

Tần Dương mỉm cười nói:

- Rất đơn giản, thêm ngũ thanh thảo và nghệ vào nước thuốc thì hiệu quả càng tốt.

Trương Hoành Minh nhíu mày, cười lạnh nói:

- Tần huấn luyện viên muốn dùng ngũ thanh thảo phá Công năng của huyết hành khí, nhưng ngũ thanh thảo tính hàn, bỏ vào nước thuốc sẽ mang đến tổn thương ngầm cho thân thể con người.

Tần Dương mỉm cười nói:

- Trương huấn luyện viên xuất thân thế gia danh y tự nhiên biết được vật trên đời tương sinh tương khắc, ngũ thanh thảo hàn tính quá nặng, hễ là bác sĩ đều biết điều đó. Nhưng trong phương thuốc này vốn có một vị thuốc cứu hoàng căn, chỉ cần tăng thêm một ít lượng cửu hoàng còn là sẽ trung hòa hàn tính của ngũ thanh thảo. Ngũ thanh thảo làm tăng lên mức độ hấp thu dược vật của con người, Trương huấn luyện viên cho rằng sau khi sửa phương thuốc thì có phải càng tốt hơn không?

Trương Hoành Minh tái mặt, hắn ta đã nghiệm chứng phương thuốc này nhưng vì sao chưa từng nghĩ đến ngũ thanh thảo và nghệ?

- Đúng là có thể trung hòa dược tính, nhưng cần phân lượng lớn như vậy, cậu làm cách nào nắm chắc chính xác lượng thuốc được?

Trương Hoành Minh tiềm thức phản bác lại, nhưng Tần Dương mỉm cười đáp lại:

- Trương huấn luyện viên đến từ Quỷ Y Trương gia vậy mà hỏi ra câu này được, khiến tôi hơi ngạc nhiên. Tuy cần nắm chắc phân lượng nhưng thật sự cần chính xác đến mức đó sao?

Sắc mặt Trương Hoành Minh hơi trắng, mới rồi hắn ta chỉ buột miệng, thốt ra xong liền biết mình đã nói sai, nhưng không cách nào rút

lại lời đã nói.

Trung hòa dược tính của hai loại dược liệu đúng là không thể đong đếm chính xác đến từng milimet, nhưng có cần chính xác đến mức đó không?

Thân thể con người có mức độ chịu đựng nhất định, nếu hỏa tính quá nặng sẽ bị nóng trong người, nếu hàn tính quá nặng cũng sẽ bị bệnh, nhưng chỉ cần trong phạm vi an toàn nhất định thì sẽ không tạo thành tổn thương cho thân thể con người.

Tần Dương mỉm cười nhìn Trương Hoành Minh. Mọi người không phải thầy lang, chỉ cần nói sơ y lý là họ hiểu, những người ngồi đây có lẽ không đến nỗi mù tịt y thuật nhưng không dám mở to mắt nói dối, vì nếu lỡ đối thoại và phương thuốc hôm nay truyền ra, nếu ai nói bậy sẽ trở thành trò cười trong giới y thuật.

Sau khi sửa đổi phương thuốc chắc chắn có hiệu quả tốt hơn cái cũ nhiều, Tần Dương tin chắc như thế, Trương Hoành Minh cũng biết rõ, điều khác biệt duy nhất là Tần Dương đưa ra phương thuốc này chứ không phải Trương Hoành Minh.

Trong trận chiến phương thuốc điều chế nước thuốc, Trương Hoành Minh đã thua.

Phương thuốc không sửa đổi nhiều, nhưng người trong nghề đều thấy rõ sai biệt trong đó.

Lấy một câu chuyện kinh điển làm ví dụ, một công xưởng nào đó bị trục trặc thiết bị, kiểm tra cỡ nào cũng không tìm ra chỗ hỏng, cuối cùng mời một chuyên gia đến. Chuyên gia tới kiểm tra, cầm cây bút vẽ một đường trên thiết bị, nói cho người khác rằng rút bớt một vòng trong cuộn dây đặt trong thiết bị. Mọi người làm theo, phát hiện đúng là đã sửa xong máy hỏng, chuyên gia được thù lao mười ngàn dollar. Có người nói chuyên gia chỉ vạch một đường mà đã kiếm được mười ngàn dollar dễ như chơi, chuyên gia trả lời rằng đường kẽ đó chỉ trị giá 1 dollar, nhưng biết vẽ ở nơi nào thì đáng giá 9999 dollar.

Trước khi viết ra phương thuốc thì mọi người đều không hiểu, nhưng khi có người viết ra hoặc sửa phương thuốc càng tốt hơn thì mới vỡ lẽ, ồ, thì ra là như vậy, ôi chao, tôi cũng biết cái này, mỗi tội không nghĩ ra.

Đúng thế, Trương Hoành Minh cũng biết đạo lý trung hòa dược tính, chẳng qua là không nghĩ ra điều này.

Cũng vì vậy mà rõ ràng ai cao ai thấp.

Bởi vì Trương Hoành Minh cảm thấy phương thuốc này đã hoàn mỹ, không đổi được, nhưng Tần Dương chỉ dùng một đêm sửa phương thuốc càng thêm hoàn mỹ.

Trương Hoành Minh thấy ánh mắt khác lạ của huấn luyện viên và các học viên xung quanh, máu nóng dồn lên não:

- Còn thuốc uống thì sao? Cậu nói muốn thay đổi là muốn đổi thành viên thuốc gì? Còn có thuốc nào thích hợp cho bọn họ sử dụng hơn là Nguyên Khí đan? Không lẽ cậu định dùng mấy dược vật như hà thủ ô trăm năm, nhân sâm điều chế ra?

Tần Dương cười nói:

- Trương huấn luyện viên nói sai rồi, tất cả những gì chúng ta làm vì hy vọng chế định một tiêu chuẩn có thể mở rộng, tìm ra tiêu chuẩn chấp hành thích hợp nhất, có hiệu quả nhất. Nếu sử dụng những dược liệu quý báu thưa thớt kia thì Trương huấn luyện viên cảm thấy có thể mở rộng được sao?

Trương Hoành Minh nhìn Tần Dương không rời mắt:

- Vậy cậu nói xem thay đổi loại thuốc nào? Nguyên Khí đan được tôi tổng hợp ít nhất hàng trăm loại dược vật mới chọn ra, hiệu quả thuốc có lẽ không phải tốt nhất nhưng giá gốc, tính năng giá trị của nó thì cao nhất!

Tần Dương mỉm cười nói:

- Nguyên Khí đan đúng là thuốc thích hợp cho bọn họ dùng trong tình huống này, sử dụng dược liệu không quá quý giá, mà tính năng giá trị cũng rất cao, nhưng tôi có tuyển chọn càng tốt hơn nữa.

Trương Hoành Minh giật thót tim, lời nói của Tân Dương chứng minh hắn có suy xét đến các nhân tố gốc, tính năng giá trị, tính mở rộng, nhưng hắn vẫn chắc chắn còn có thuốc thích hợp hơn Nguyên Khí đan, đó là thuốc gì?

Về phương thuốc điều chế nước thuốc thì Trương Hoành Minh đã thua một ván, nếu Tần Dương thật sự tìm ra thuốc uống càng thích hợp, vậy chẳng phải là liên tục thua hai ván?

Đến lúc đó biết đất mặt vào đâu?
Bình Luận (0)
Comment