Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1610 - Chương 1621: Đời Này Cô Không Chạy Được

Chương 1621: Đời này cô không chạy được
 

- Tung tin đồn?

Sắc mặt của Tần Dương thoáng chốc nghiêm túc hơn:

- Biết là kẻ nào tung tin không? Tình huống hiện giờ thế nào?

Quan hệ của Tần Dương và Hàn Thanh Thanh vẫn luôn giấu kỹ, người biết quan hệ của họ đều là bạn bè thân thiết, hắn đã dặn dò kính nhờ họ, chắc sẽ không có ai lên mạng tung tin đồn, dù sao tin này chẳng đem đến ích lợi gì cho họ, nếu bị biết là kẻ nào làm thì ngược lại sẽ đắc tội với người.

Vậy suy ra kẻ đó là ai?

Tư Đồ Hương nhẹ giọng báo cho biết:

- Tin tức này xuất hiện trên mạng vào đêm qua, khi tôi biết chuyện này đã là sáng hôm nay, vì anh sắp trở về nên chờ gặp mặt mới nói

cho anh.

- Chúng tôi đã điều tra nguồn gốc tin tức, sớm nhất đến từ một bài post nặc danh, rất nhiều người đăng lại, thảo luận bài post. Sau đó nhiều học sinh của đại học Trung Hải cũng tham dự vào, đến hiện giờ thì tin tức đã lan rộng toàn internet.

Tần Dương khẽ thở dài:

- Thanh Thanh đã biết chưa?

Tư Đồ Hương gật đầu, nói:

- Ngay khi biết tin thì tôi đã liên lạc với Thanh Thanh, cô ấy cũng rất bất ngờ, nói là chờ anh trở về, xem ý kiến của anh xử lý như thế nào.

Tần Dương cười gượng:

- Việc này còn có thể xử lý như thế nào nữa? Thời đại internet, trong điều kiện tin tức đã lan rộng thì không cách nào hoàn toàn che giấu, hơn nữa chuyện này tính ra không phải việc lớn gì. Trên mạng đã công bố tư liệu của Thanh Thanh chưa?

Về mặt Tư Đồ Hương bất đắc dĩ nói:

- Thanh Thanh là hoa hậu của hệ anh ngữ, hoa hậu trường học Văn Vũ Nghiên được mọi người công nhận đã tốt nghiệp, Thanh Thanh được xem như hoa hậu đại học mới, cộng thêm có quan hệ với anh, trong trường học có ai không biết Văn Vũ Nghiên, Hàn Thanh Thanh? Những tư liệu lưu truyền trên mạng khá đơn giản, là những tư liệu mà các học sinh đều biết, cũng bị lộ hình.

Tần Dương cười gượng nói:

- Sau khi bị lộ ra ánh sáng thì sau này Thanh Thanh khó sống yên ổn, ánh mắt người khác nhìn Thanh Thanh đều sẽ đổi khác, còn mang đến phiền phức. May mắn đã tìm được một vệ sĩ cho Thanh Thanh, có Andy bảo hộ thì tôi không quá lo. À, tình huống khôi phục của

Lois sao rồi?

Tư Đồ Hương mỉm cười trả lời:

- Tình huống khôi phục khá tốt, tuy tốc độ rất chậm nhưng nghe Lois nói thì mỗi ngày đều cảm giác dần chuyển biến tốt đẹp.

Tần Dương gật đầu:

- Thế thì tốt, khi nào chữa lành hoàn toàn cho Lois thì Andy mới hết lòng hết dạ thực hiện hợp đồng, bán mạng cho tôi.

Tư Đồ Hương hỏi tới:

- Còn trên mạng thì sao?

Tần Dương suy tư vài giây:

- Quan hệ xã hội internet tháo xuống những hot search hoặc tin nóng, tuy không thể ngăn cản hoàn toàn nhưng cũng không nên mặc kệ, phải giảm bớt nhiệt độ, chờ qua một thời gian sẽ nguội thôi.

Tư Đồ Hương gật đầu, nói:

- Được rồi, tôi sẽ sai người đi làm.

Quan hệ xã hội internet giảm thấp nhiệt độ là cách thao tác thường gặp, tìm quan hệ, cho tiền, tháo xuống nhiệt độ tin tức ở mấy chỗ tập trung nhiều cư dân mạng, ví dụ như trên weibo, chỉ cần không tiếp tục khuếch tán thì sẽ có đề tài hot mới thay thế đề tài đã giảm

nóng.

Tần Dương dựa vào lưng ghế, suy nghĩ một hồi rồi bỗng nhiên mở miệng hỏi:

- Cô cảm thấy là người nào rải rác tin tức này?

Hiển nhiên Tư Đồ Hương đã suy xét qua rồi:

- Tôi cảm thấy không phải ai đó rảnh rỗi tuyên bố, dù sao người biết quan hệ tình cảm của hai người đều là bạn thân, chắc không có người muốn làm lớn chuyện đắc tội hai người. Có lẽ người tuyên bố có thù hận với anh, loại người rất vui khi thấy anh gặp rắc rối.

Tần Dương bỗng nhiên nghiêng đầu hỏi:

- Cô cảm thấy có khi nào là Văn Ngạn Hậu không? Rất có thể, dù sao ông ta và tôi bây giờ xem như kẻ thù không đội trời chung, ném phiền phức cho tôi, còn ông ta chẳng mất mát gì, ngược lại có thể xem kịch vui.

Tần Dương hơi tạm dừng, sắc mặt kỳ lạ nói:

- Sau này tôi có nghĩ lại, cảm thấy xác suất Văn Ngạn Hậu xuống tay với Thanh Thanh không lớn.

Tư Đồ Hương tò mò hỏi:

- Tại sao? Nếu ông ta hại Hàn Thanh Thanh thì có thể dùng cô ấy đè ép anh, chẳng phải rất tốt à?

Tần Dương cười nham nhở nói:

- Điều Văn Ngạn Hậu không mong muốn nhất là cái gì?

Tư Đồ Hương là người băng tuyết thông minh, nghe Tần Dương hỏi câu này, cô suy nghĩ thoáng qua liền đoán được đáp án, mắt hơi sáng ngời nói:

- Văn Ngạn Hậu là kiêu hùng, làm việc quyết đoán, rất dứt khoát, nhưng ông ta quan tâm nhất là con gái Văn Vũ Nghiên, chuyện không mong muốn phát sinh nhất là anh và Văn Vũ Nghiên bên nhau. Nếu quan hệ của anh và Hàn Thanh Thanh vững chắc thì hy vọng Văn Vũ Nghiên và anh bên nhau sẽ rất nhỏ, nếu Hàn Thanh Thanh bị gì thì sẽ có biến số...

- Nếu thật sự xảy ra theo chiều hướng đó thì thù oán giữa các người càng lớn, Văn Vũ Nghiên sẽ ôm lòng áy náy với anh. Văn Vũ Nghiên vốn rất có thiện cảm với anh, thậm chí có một ít tình nghĩa, cứ phát triển theo hướng đó thì không ai đoán được cuối cùng sẽ có kết quả

thế nào, nhưng có phần trăm khả năng bên nhau.

- Văn Ngạn Hậu tuyệt đối không muốn chuyện như vậy phát sinh, dù chỉ có xác suất nhỏ, nên ông ta sẽ không hại Hàn Thanh Thanh, dẫn phát biển số này.

Tần Dương cười gật đầu, Công nhận câu trả lời của Tư Đồ Hương:

- Đúng vậy, cho dù chuyện này thật là ông ta tung tin đồn thì điểm xuất phát có lẽ một là gây rối tôi, chờ xem trò cười, cũng lôi quan hệ này ra ngoài sáng để tôi càng không thể mơ tưởng đến Văn Vũ Nghiên. Dù sao tôi coi như là nhân vật công chúng, sau khi bị lộ quan hệ mà còn xằng bậy sẽ bị phun nước miếng chết đuối!

Tư Đồ Hương nhếch môi cười:

- Bọn họ ngoài miệng nói ha ha, tra nam chứ thật ra trong lòng hâm mộ ghen ghét lắm.

Tần Dương vuốt mũi, tuy Tư Đồ Hương nói câu này không phải nhằm vào hắn, nhưng việc hắn làm tự hắn biết, dù mình không phải tra nam nhưng cũng không dính dáng đến cụm từ đàn ông tốt.

Tư Đồ Hương nhìn động tác của Tần Dương liền biết hắn nghĩ gì, mắt mày lộ ý cười trêu đùa, vươn tay nắm lấy tay của hắn.

Tần Dương quay đầu nhìn mặt Tư Đồ Hương, cười bất đắc dĩ nói:

- Muốn thì cứ cười đi, nghẹn làm gì, tôi còn chưa tới mức vô sỉ dám làm không dám nhận, tự dát vàng lên mặt mình.

Tư Đồ Hương siết chặt bàn tay hắn, mỉm cười nói:

- Tôi không quan tâm người khác nhìn anh như thế nào, các cô kia cũng sẽ không để ý. Anh chưa từng lừa dối chúng tôi, là chúng tôi cam tâm tình nguyện. Theo như tôi biết thì tôi hoặc các cô kia đều rất thích sinh hoạt như vậy, anh đừng tự coi nhẹ mình.

Mắt Tần Dương tràn ngập trìu mến, bóp nhẹ bàn tay Tư Đồ Hương, cười khẽ nói:

- Tôi không biết về sau các cô ấy sẽ thế nào, nhưng cô thì đời này không chạy được.

Tư Đồ Hương mỉm cười nói:

- Từ giây phút bên anh thì tôi chưa từng muốn chạy đi đâu!
Bình Luận (0)
Comment