Chương 1620: Chuyện tình cảm bị vạch trần
Đã giao hẹn từ trước, đến lúc này tự nhiên sẽ không có ai đổi ý. Đội ngũ huấn luyện đặc biệt gồm hai trăm người nhanh chóng bị chia thành hai đội thực lực gần như ngang bằng nhau.
Mười huấn luyện viên danh dự cũng chia thành hai tổ, năm người đi theo Lưu Vệ Tinh phụ trách tổ thứ nhất, năm người đi theo Lôi Tử Cường phụ trách tổ thứ hai, Thang Tiềm thì phụ trách giám sát và phối hợp hai tiểu tổ. Còn về Tần Dương, hắn vốn là người qua đường, rất nhanh sẽ rời đi, tự nhiên sẽ không bị sắp xếp nhiệm vụ cụ thể.
Tuy không được sắp xếp nhiệm vụ cụ thể nhưng Lôi Tử Cường sẽ không để Tần Dương ngồi chơi xơi nước, biểu hiện vừa rồi của hắn đã làm mọi người kinh ngạc đến rớt tròng mắt.
- Chú em này, giờ đội ngũ đã chia làm hai, cậu phải giúp anh đây chế định kế hoạch huấn luyện tiêu chuẩn, nửa năm sau nếu không chiếm ưu thế rõ rệt hơn tổ của Lưu Vệ Tinh thì coi như cố gắng nhiều như vậy cũng uổng công.
Tần Dương cười nói:
- Thật ra cũng không phức tạp lắm, dùng bài luyện tập quân nhân của mấy người, nghiêng về chiến thuật, cách bắn súng và thực chiến là được, trong nửa năm có lẽ sẽ không tăng lên nhiều thực lực người tu hành nhưng có thể khiến bọn họ quen thuộc chiến thuật, súng ống. Các mặt tố chất thân thể của người tu hành đều mạnh hơn người thường rất nhiều, huấn luyện càng dễ dàng hơn.
Lôi Tử Cường cười nói:
- Tôi sẽ làm đúng theo lời cậu nói, kêu mấy huấn luyện viên khác Soạn ra một bản dự thảo rồi nhờ cậu cho chút ý kiến.
Tần Dương cười nói:
- Được chứ, làm xong chuyện này thì em có thể xong việc ẩn lui rồi.
Lôi Tử Cường cười:
- Biết cậu bận rộn nên tôi sẽ không giữ lại, chỉ cần cậu giúp tôi soạn ra chương trình rõ ràng, còn lại chúng tôi tự giải quyết. Tôi không biết nên cảm ơn cậu sao cho hết, chờ khi nào tôi về Trung Hải sẽ mời cậu nhận một bữa!
Tần Dương cười tươi:
- Được chứ.
Năm huấn luyện viên đi theo tổ Lôi Tử Cường rất nhanh soạn ra một kế hoạch huấn luyện.
Những huấn luyện viên danh dự này đều đến từ quân đội, bọn họ có trọn bộ cách huấn luyện lính mới. Tần Dương đưa ra ý kiến cũng rất đơn giản, dẹp thân phận người tu hành sang một bên, cố gắng tăng mạnh ưu thế của quân nhân, tức là nắm chiến thuật, súng ống và phối hợp, những thứ này vốn là sở trường của đám huấn luyện viên, điều khác biệt duy nhất là đối tượng huấn luyện ngày xưa của họ là người thường, bây giờ đổi thành người tu hành.
Tần Dương đưa ra ý kiến của mình cho trọn bộ kế hoạch huấn luyện này, hắn ở trong Long Tổ, lấy thân phận đặc công nhận huấn luyện đặc biệt nên càng hiểu rõ làm cách nào kết hợp ưu thế của người tu hành và vũ khí hiện đại hóa. Tần Dương vốn là người tu hành nên càng biết cách thao luyện người tu hành để họ càng nhanh chóng quen tay dùng súng ống, bắn súng thật chính xác.
Tần Dương nêu ra đề nghị xong Lôi Tử Cường tập hợp năm huấn luyện viên lại, cùng nhau thảo luận đề nghị đó. Mọi người đều công nhận đề nghị của Tần Dương, cuối cùng tất cả chương trình học huấn luyện đều làm theo đại cương mà hắn chế định.
Tần Dương đi theo huấn luyện tiểu đội một trăm người suốt một tuần, nhìn bọn họ chấp hành kế hoạch huấn luyện của mình, hắn biết vai trò của mình đã kết thúc, dù ở lại cũng chỉ lãng phí thời gian.
- Lôi đại ca, việc cần làm thì em đều đã làm xong, chuyện còn lại em không giúp được gì, nên em tính đi dây.
Lôi Tử Cường vô cùng cảm kích nhìn Tần Dương:
- Tuy chỉ mới tập huấn một tuần nhưng tôi có hỏi ý kiến của đệ tử, bọn họ đều cực kỳ công nhận chương trình học mà cậu chế định. Bọn họ cảm thấy nhiều mục huấn luyện cũ đều là lặp lại, không cần thiết, dù sao tăng lên thực lực của người tu hành không phải trong một sớm một chiều, với thực lực của họ cho dù tăng lên một ít thì khi cả đám cầm súng vẫn không chênh lệch nhau bao nhiêu. Cuối cùng kéo giãn khoảng cách đều nằm ở vũ khí hiện đại hóa như súng ống.
Tần Dương cười nói:
- Đúng vậy, thực lực không cách nào tăng lên thì tăng mức độ quen thuộc súng ống, chờ tới khi bọn họ ở trên chiến trường quen thuộc sử dụng bất cứ chiến thuật nào, hơn nữa có thể vừa lao nhanh lên vừa chính xác bắn chết mục tiêu thì sức chiến đấu của họ sẽ tự nhiên
đạt tới thăng cấp khiến người kinh ngạc.
Lôi Tử Cường gật gù đồng ý:
- Ừ, tôi cũng nghĩ vậy. Dù là người tu hành hay binh lính bình thường, nếu đã lên chiến trường thì súng là bạn trung thành nhất của mình, không dùng súng được thì còn có thể làm cái gì? Ở chiến trường, có thể chính xác giết đối thủ của mình trong thời gian ngắn nhất là thắng lợi rồi!
Hơi tạm dừng, Lôi Tử Cường hỏi:
- À mà chú em này, lúc trước cậu nói cải tiến cách chế thuốc ngâm mình, việc này đơn giản, chúng tôi đã điều chỉnh theo lời của cậu. Còn Liệt Dương đan thì chúng tôi không có.
Tần Dương cười nói:
- Chuyện này dễ thôi, sau khi em về sẽ ủy thác sinh sản Liệt Dương đan cho một xưởng thuốc, khi đó sản xuất hàng loạt một mớ hàng số lượng có hạn là đủ để cung cấp cho các người, nếu về sau vẫn cần dùng trong chế định kế hoạch mở rộng thì mới sinh sản số lượng lớn.
Tần Dương tạm dừng một lúc rồi cười gian nói:
- Chúng ta đăng ký độc quyền thuốc này, nếu nửa năm sau tiểu đội của chúng ta thật sự lấy được thành tích, tiêu chuẩn mà chúng ta chấp hành được mở rộng ra thì làm người sở hữu Liệt Dương đan, em có thể thừa dịp hốt một mớ rồi.
Lôi Tử Cường cười lớn:
- Kiếm tiền là chuyện của cậu, nên kiếm bao nhiêu thì cứ kiếm, tôi chỉ quan tâm nó có hiệu quả hay không, có đáng giá mở rộng không. Cho dù về sau dùng Liệt Dương đan làm dược phẩm chỉ định thì tôi cũng không phải người bỏ tiền ra mua, hơn nữa cậu tới nơi này vất vả lâu như vậy, tôi sẽ rất vui nếu cậu lấy được đền đáp.
Tần Dương mỉm cười nói:
- Được rồi, vậy thì nửa năm tiếp theo nhờ cả vào Lôi đại ca, em chuồn đây, chờ kiểm tra cuối cùng thì em mới tới nữa. Em cũng muốn nhìn xem đệ tử được huấn luyện theo mô thức huấn luyện mà em đã nói có thể đến trình độ CỠ nào.
Lôi Tử Cường đồng ý ngay:
- Tất nhiên rồi, tới lúc thi kiểm tra có trời mới biết sẽ xảy ra trục trặc gì nữa, cậu nhớ phải trấn giữ giúp tôi, chứ không thì tôi không yên lòng. Xét cho cùng thì bọn họ đều là người tu hành, còn tôi chỉ là người thường.
- Rồi, đến lúc đó chắc chắn em sẽ đến!
Sáng sớm hôm sau, Tần Dương rời khỏi trại huấn luyện đặc biệt, cưỡi máy bay về Trung Hải.
Tư Đồ Hương chờ ở sân bay đón người, Tần Dương theo cô lên xe.
- Chuyến đi có thuận lợi không?
Tần Dương cười đáp:
- Cũng ổn, đánh hai trận với người, nhưng đều thắng hết, không rắc rối gì. Trong thời gian này ở nhà đều ổn chứ?
Tư Đồ Hương trầm giọng nói:
- Trong nhà đều ổn, nhưng trên mạng có một tin tức... liên quan tới anh.
Tần Dương nhướng mày hỏi:
- Tin tức gì?
Tư Đồ Hương mắt lóe tia sáng khác lạ:
- Có người ở trên mạng tung tin đồn anh và Thanh Thanh là người yêu, giờ rất nhiều người trên mạng chú ý chuyện này.