Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1618 - Chương 1629: Bắt Tay Vào Đầu Tư Lĩnh Vực...

Chương 1629: Bắt tay vào đầu tư lĩnh vực...
 

- Trong khoảnh khắc có một triệu loại khả năng...

Tiếng chuông điện thoại đánh thức Tần Dương đang ngủ nướng, hắn mở mắt ra nhìn vị trí trống rỗng bên cạnh mình, tùy tay chộp lấy di động.

- A lô, ai vậy?

- Ôi, mười giờ rồi mà còn ngủ nướng à?

Tần Dương lười biếng lật người lại:

- Tất nhiên, trộm lười nửa ngày, có thể ngủ nướng thì tại sao không thể ngủ?

Tại sao ngủ nướng?

Bởi đêm qua hắn làm vận động kịch liệt với Hàn Thanh Thanh.

Có lẽ chuyện tình cảm của Hà Thiên Phong, Lâm Trúc kích thích Hàn Thanh Thanh nên đêm qua cô đặc biệt quyến rũ, bám dính người, đòi mãi đến khi không còn sức nhúc nhích một ngón tay mới chịu thôi, bộ dáng như là có hôm nay không có ngày mai, giờ có rượu cứ lo say, mặc kệ ngày mai không có gạo ăn.

Hàn Thanh Thanh tự hạn chế nên sáng sớm đã đi học, Tần Dương làm biếng thì tiếp tục ngủ nướng.

Lúc không ra ngoài làm việc thì Tần Dương có dư dả thời gian, ngủ nướng, chữa bệnh cho Lois, tu hành, ăn cơm với bạn bè, ngày tháng không tất bật, thoải mái thích ý.

- Nên dậy đi, hôm nay có rảnh không? Qua Công ty một chuyến, sợ cậu quên luôn cửa lớn công ty nhà mình nằm ở đâu.

Tần Dương cười hỏi:

- Có chuyện gì không?

- Việc lúc trước cậu dặn đã lo xong, cần tập hợp báo cáo đại khái cho cậu. Nếu cậu đã giao công ty đầu tư Tần Thuẫn cho tôi thì tôi nên

có trách nhiệm với cậu mới được.

Tần Dương dụi mắt, từ trên giường ngồi dậy:

- Được rồi, giữa trưa tôi mời chị ăn cơm, sau đó đi công ty.

- Được đấy, ông chủ lớn mời khách là vinh hạnh của tôi!

Tần Dương cười nói:

- Chị chọn chỗ đi, rồi nhắn tin cho tôi, chút nữa tôi đi qua.

- Được!

Tần Dương ném điện thoại đã cắt đứt liên lạc, chậm rãi xuống giường, loay hoay một lúc rồi mới lái xe đến địa chỉ Trang Mộng Điệp đã

nhắn.

Tần Dương tới tiệm cơm không lâu sau Trang Mộng Điệp đạp giày cao gót thướt tha đến trước mặt Tần Dương.

Trang Mộng Điện mặc đồ tây màu đen, nửa khúc ống tay áo nhún bèo khiến cô ít nét nghiêm túc, nhiều hương vị đàn bà, tóc dài rẽ đôi cúp vào trong vừa gọn gàng mà không mất phong cách.

Trang Mộng Điệp trang điểm nhạt, chút son phấn khiến cô bớt nét đàn bà mềm mại, tăng vài phần khí chất già dặn.

- Đợi bao lâu rồi?

Tần Dương cười tủm tỉm nói:

- Mới rồi, trông chị ngày càng ra dáng tổng giám đốc xinh đẹp.

Trang Mộng Điệp lườm Tần Dương bằng ánh mắt quyến rũ.

Ở trước mặt Tần Dương thì Trang Mộng Điệp không cần giữ bộ dáng lãnh đạo nghiêm túc trang trọng như ở văn phòng, cô có thể thả lỏng tâm tình không gò bó, trở lại là chính mình, là người đàn bà của Tần Dương.

- Tất cả đều tại cậu không trâu bắt chó đi cày, nếu tôi không như vậy thì làm sao ép được người bên dưới? Tôi phải có uy tín mới được!

Tần Dương cười nói:

- Thế này cũng tốt mà, chị bây giờ tinh thần tràn đầy, tốt hơn lúc tôi mới quen chị nhiều.

Trang Mộng Điệp cười khẽ:

- Đương nhiên rồi, khi đó tôi gần như không còn ham muốn sống thì lấy đâu ra tinh khí thần. Giờ trong lòng tôi có chỗ dựa, lòng vững vàng, CÓ Công tác, sinh hoạt có ý nghĩa nên tự nhiên tinh thần phơi phới, thay da đổi thịt.

- Vậy chẳng phải là chị nên cảm ơn tôi sao?

Trang Mộng Điệp chớp mắt nói:

- Đương nhiên phải cảm ơn cậu, cậu muốn tôi cảm ơn thế nào? Cứ nói đi, chỉ cần cậu nói ra được thì tôi sẽ làm hết!

Trái tim Tần Dương đập nhanh, yêu tinh này rất biết cách dụ dỗ người.

Không kìm được!

Nơi này là nhà ăn, Tần Dương vội lấy lại bình tĩnh, cười nói:

- Nên cảm ơn tôi thế nào thì đợi chút tối thảo luận lại, tôi còn chưa ăn sáng, mình ăn cơm trước đi.

Trang Mộng Điệp cười khẽ, không nói nữa.

Hai người ăn bữa cơm trưa thoải mái rồi cùng nhau về công ty đầu tư Tần Thuẫn.

Từ khi Tần Dương ném một đống việc cho Trang Mộng Điệp thì bỏ xó, giờ là lần đầu tiên tới đây.

Công ty đầu tư Tần Thuẫn thuê nguyên một tầng cao ốc văn phòng làm địa điểm làm việc, Tần Dương vừa đi vừa quan sát, không có nhiều nhân viên, trông hơi trống trải, nhưng hoàn cảnh không tệ, nhân viên tinh thần tràn đầy.

- Không có nhiều người nhỉ?

Trang Mộng Điệp cười giải thích rằng:

- Chúng ta dù gì chỉ là Công ty đầu tư, không tham dự quản lý công ty thực tế, việc chúng ta cần làm là điều nghiên giai đoạn đầu, làm theo trình tự, giai đoạn sau giám thị, không yêu cầu nhiều về nhân lực. Hơn nữa chúng ta có thể tách ra nghiệp vụ của từng công ty.

Tần Dương khẽ ừ:

- Thế thì nhẹ nhàng thoải mái quá rồi, chứ không lẽ chị muốn suốt ngày đầu tư chỗ này chỗ kia, bạn không kịp thở?

Trang Mộng Điệp chớp chớp mắt:

- Tuy nhiệm vụ cậu giao cho tôi chỉ là giám thị nhưng tôi vẫn thành lập bộ nghiệp vụ, bọn họ sẽ khảo sát các hạng mục cần đầu tư, nếu có hạng mục thích hợp thì tôi sẽ sửa sang lại đưa cho cậu xem. Tôi nghĩ nếu đã mở công ty đầu tư, có cơ hội kiếm tiền chẳng lẽ bỏ qua?

Tần Dương cười nói:

- Chị rất tích cực, nghe ý của chị thì muốn làm ra một phen sự nghiệp trong lĩnh vực đầu tư?

Trang Mộng Điệp nhoẻn miệng cười:

- Dù sao cũng rảnh, tìm ít chuyện để làm, như vậy mới không rảnh rỗi đến mức nhàm chán suy nghĩ lung tung.

- Suy nghĩ lung tung?

Trang Mộng Điệp không trả lời, nói với một cô gái đứng trước văn phòng:

- Tôi và tổng giám đốc Tần bàn Công việc, tạm thời không tiếp đãi bất cứ khách khác.

- Biết rồi tổng giám đốc Trang!

Tần Dương đi theo Trang Mộng Điệp vào phòng, cô tùy tay khóa trái cửa phòng.

Tần Dương nghe tiếng khóa cửa thì nghiêng đầu nhìn qua, chưa nói chuyện đã bị Trang Mộng Điệp ôm, bờ môi nóng mềm in lên.

Sự nhiệt tình của Trang Mộng Điệp nhanh chóng đốt ngọn lửa trong lòng Tần Dương, dù sao cửa đã khóa, hắn không kiêng dè gì nữa, bế cô lên bàn làm việc, bàn tay sờ soạng.

Thật lâu về sau, sắc mặt Trang Mộng Điệp đỏ bừng nằm sấp trên người Tần Dương, trong mắt lộ ra thỏa mãn không bờ bến.

- Cái tên này, mua nhà mới, dọn đi ngay không nói một lời, bỏ lại tôi lẻ loi hiu quạnh.

Tay Tần Dương vuốt ve bên dưới cổ áo rộng mở:

- Giờ tôi không đi học, ít ở lại vịnh Thiển Thủy. Hơn nữa tôi ở chung với Thanh Thanh, đi lung tung, trắng đêm không về thì không hay.

Trang Mộng Điệp khẽ ừ:

- Tôi không trách cậu, chỉ cần khi nào cậu rảnh thì đến công ty đi dạo. Công ty là của cậu, cũng nên đến xem, thuận tiện xem tôi luôn, tôi không yêu cầu nhiều.

Tần Dương không nói nhiều, dứt khoát gật đầu:

- Được, về sau hễ rảnh tôi sẽ đến công ty, nhưng... không thể lần nào cũng ở trên bàn làm việc, chị hãy xem đống hỗn độn này, hơn nữa bị người trong công ty suy đoán thì không hay.

Trang Mộng Điệp nhìn mặt bàn lộn xộn, cắn môi nói:

- Tại lâu rồi chưa làm sao có thể trách tôi? Ai kêu cậu giỏi như vậy.
Bình Luận (0)
Comment