Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1626 - Chương 1637: Nguy Cơ Bắt Cóc

Chương 1637: Nguy cơ bắt cóc
 

- Vì để giết gà dọa khỉ!

Giọng điệu của Tần Dương lạnh lẽo, đây là nhằm vào gia tộc Nord và Bill.

- Có nhiều người muốn đối phó với anh hoặc sư phụ, trong đó không ít người có bối cảnh quyền quý, anh muốn mượn tính mệnh của Bill nói cho những người có ý đồ giống như vậy biết rằng muốn đến giết anh phải chuẩn bị tinh thần bị giết, dù sau lưng có gia tộc mạnh mẽ cũng không che chở được kẻ đó!

Hàn Thanh Thanh nghe lời Tần Dương nói liền biết hắn định xử lý Bill, cô không cảm thấy làm vậy có gì không ổn, vì hiện tại cô đã hiểu

rõ, thích ứng thế giới mạnh được yêu thua này.

Nguy Cơ, máu tươi và tính mệnh khiến Hàn Thanh Thanh trở thành con người khác với ngày xưa.

- Giờ Bill đã trốn đi, anh định đi đâu tìm hắn?

Tần Dương cười nói:

- Rồi sẽ có cách tìm ra, anh sẽ giải quyết chuyện này.

Hàn Thanh Thanh nằm xuống, hơi nghiêng người ôm eo Tần Dương:

- Anh nhớ cẩn thận.

- Ừ, đừng lo, đang trong địa bàn của chúng ta, hắn là người từ ngoài đến, không làm gì được đâu.

Sau khi Hàn Thanh Thanh ngủ, Tần Dương lặng lẽ đi phòng đọc sách.

Hắn gọi số điện thoại của Long Vương, kể lại chuyện vừa xảy ra.

- Gửi tư liệu của người đó cho ta, bên ta sẽ sắp xếp người điều tra, hễ thấy bóng dáng của kẻ đó thì ta sẽ báo với cậu ngay.

- Cảm ơn!

Long Vương dặn dò:

- Cậu cẩn thận chút, đối phương có thực lực Siêu Phàm.

Tần Dương cười nói:

- Trong lòng con biết chừng mực, à, tình hình của năm người kia sao rồi?

- Không tệ lắm, lúc trước bọn họ dùng Thần Tiên Túy do Văn Ngạn Hậu chế ra, giờ đang phối hợp dược vật cai nghiện, cần một thời gian dài, không thể để họ mang theo nghiện thuốc đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, đây là tai họa ngầm, phải trừ tận gốc.

Tần Dương cười nói:

- Tóm lại đừng để họ lại tới gây sự với con là được.

Long Vương bảo chứng:

- Chuyện này thì cậu không cần lo, nếu không nắm chắc trăm phần trăm thì bọn họ không cách nào rời khỏi đây.

- Tốt!

Tần Dương cúp máy, lật xem di động. Aswell một lần nữa gọi đến.

- Tần tiên sinh, gia chủ đã tuyên bố đuổi Bill ra gia tộc, từ nay hành vi và sự sống chết của hắn không còn liên quan gì đến gia tộc, Tần tiên sinh đã vừa lòng chưa?

Tần Dương lạnh lùng cười:

- Bill vốn là con dao của gia tộc Nord các người, có đuổi đi hay không thì về bản chất không có gì khác nhau, trưởng lão không cần ra vẻ mình chịu thiệt lớn.

Bên Aswell bỗng im lặng hai giây, hiển nhiên không ngờ Tần Dương nhìn thấu tận sâu trong chuyện này, biết gia tộc Nord chơi trò ngoài sửa đường núi, trong đi Trần Thương.

- Nếu Tần tiên sinh cảm thấy không có gì khác nhau thì tại sao bắt buộc yêu cầu chúng tôi làm như vậy?

Tần Dương hừ lạnh một tiếng, không trả lời câu hỏi của Aswell, hắn lạnh lùng nói:

- Nếu các người đã tỏ thái độ thì cứ chờ xem sẽ biết.

Tần Dương không nói nhảm nhiều với Aswell, dứt khoát cúp máy.

Tần Dương dựa vào lưng ghế, cau mày suy tư làm cách nào tìm ra Bill.

Tiết Uyển Đồng bước xuống xe công cộng, đeo ví đi vào khu dân cư.

Hôm nay ở trong công ty Tiết Uyển Đồng gặp một đứa bé cần giúp đỡ, vì nhanh chóng làm xong thủ tục cho đứa bé lĩnh tiền cứu trợ để giải phẫu nên cô tăng ca đến giờ này mới xong hết mọi việc.

Tiết Uyển Đồng vào khu dân cư, lên lầu, đứng trước cửa nhà, giơ Cổ tay lên xem.

Đã là mười một giờ tối.

Khuya vậy rồi!

Tiết Uyển Đồng cau mày móc chìa khóa từ trong ví ra, nhẹ nhàng mở cửa, nhìn trong nhà.

Trong phòng khách tối thui, không có người.

Tiết Uyển Đồng thở phào một hơi, xem ra hôm nay trễ quá nên mẹ đã đi ngủ trước.

May mắn.

Tiết Uyển Đồng thay dép, rón rén đi về hướng phòng ngủ của mình, sợ đánh thức mẹ, dù sao mẹ mở cửa hàng cả ngày cũng rất vất vả.

Thường ngày dù muộn cỡ nào mẹ đều sẽ chờ mình trở về, hôm nay đợi mình chắc vì quá mệt mỏi.

Tiết Uyển Đồng đẩy mở cửa phòng của mình, tùy tay mở đèn, mới bước vào một bước thì bỗng xoe tròn mắt lộ tia nhìn hãi hùng, khẽ

quát:

- A!

Một người đàn ông da trắng khoảng năm mươi mấy tuổi đang nhàn nhã tựa vào đầu giường của Tiết Uyển Đồng, ung dung quan sát Tiết Uyển Đồng, ánh mắt đó như cây đinh sắp đâm thủng người cô.

- Ông là ai?

Tiết Uyển Đồng mới mở miệng hỏi thì người đàn ông xuống giường, chớp mắt đến trước mặt Tiết Uyển Đồng, bàn tay chặt vào cổ của cô.

Tiết Uyển Đồng không kịp nói một câu đã trước mắt tối sầm, ngã xuống đất ngất xỉu.

Không biết qua bao lâu, Tiết Uyển Đồng cảm giác thân thể bị người lay, cánh tay hơi nhói, cô mơ hồ mở mắt ra, sau đó con ngươi trợn

to.

Cô đang lơ lửng giữa không trung, vẫn đang lên cao.

Tiết Uyển Đồng kinh hoàng vùng vẫy, nhưng phát hiện hai tay bị một sợi dây cột lại, sợi dây đó kéo thân thể mình lên cao.

Tiết Uyển Đồng nhìn theo hướng sợi dây thừng, vừa lúc trông thấy người đàn ông da trắng đã đánh ngất mình, gã ta đang từ từ cuốn dây thừng, treo cô lơ lửng.

Tiết Uyển Đồng nhìn quanh, phát hiện đây là một công trường bỏ hoang, một tòa nhà mới xây được một nửa. Dây thừng vòng qua cái giá kim loại cao mấy chục mét, đầu dây bên kia nằm trong tay người đàn ông da trắng.

Rất nhanh, Tiết Uyển Đồng bị treo lơ lửng trên cao mấy chục mét, người đàn ông kia ung dung cột dây thừng lại, rồi mới huýt sáo với cô:

- Tiết tiểu thư, cảm giác ở trên cao như thế nào?

Tiết Uyển Đồng kinh hoàng nhìn người đàn ông:

- Ông là ai? Muốn làm gì?

Người đàn ông đặt tay bên hông, ưu nhã với một cái, ra vẻ nho nhã lễ độ:

- Ta tên Bill Nord, đến từ gia tộc Nord, lần này tìm Tiết tiểu thư chỉ vì giải quyết một chuyện cũ lâu năm.

Trong lòng Tiết Uyển Đồng tràn ngập sợ hãi, trong một chốc không nhớ tới Jack, Cô lớn tiếng hỏi:

- Tôi không quen ông, tại sao ông bắt tôi?

Bill cười khẽ nói:

- Đúng vậy, chúng ta chưa gặp mặt bao giờ, nhưng ta biết Tiết tiểu thư. Có lẽ ta nhắc đến một cái tên thì Tiết tiểu thư sẽ biết.

- Ai?

Bill mỉm cười nói:

- Jack Nord, người từng có ý với Tiết tiểu thư, hại cô rớt xuống lầu.

Jack Nord!

Tiết Uyển Đồng nâng cao tinh thần, Bill Nord, hai người cùng một gia tộc!

Bill nhìn Tiết Uyển Đồng mở to mắt thì mỉm cười hỏi:

- Bây giờ Tiết tiểu thư đã nhớ ra chưa?

Tiết Uyển Đồng lắc đầu, nói:

- Cái chết của Jack không liên quan đến tôi, tự hắn ta lái xe rớt xuống vách núi.

Bill cười mớc di động ra:

- Ta biết không liên quan đến Tiết tiểu thư, cô cũng không biết Jack được, nhưng bạn của cô thì có thể, hơn nữa chắc chắn hắn rất sẵn lòng làm chuyện này cho cô!
Bình Luận (0)
Comment