Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1627 - Chương 1638: Đừng Nói Tao Không Cho Mày Cơ Hội

Chương 1638: Đừng nói tao không cho mày cơ hội
 

- Bill!

Tần Dương đột nhiên xoay người ngồi dậy từ trên giường, gương mặt tràn ngập vừa kinh vừa giận.

- Tần Dương, Cô bạn xinh đẹp của mày đang lơ lửng hóng mát gió đêm, mày có muốn đến xem không?

Tần Dương lạnh lùng hỏi:

- Bạn nào?

Giọng nói của Bill chất chứa trêu chọc tàn nhẫn:

- Nghe giọng điệu của mày hình như có nhiều cô bạn xinh đẹp, vậy có lẽ mày không quan tâm một mình cô ta, dù sao thiếu một người thì mày còn nhiều người khác.

- Đừng nói nhảm, rốt cuộc là ai?

- Chờ!

Di động của Tần Dương rất nhanh nhận được clip vài giây, một cô gái bị treo giữa không trung, thân thể bất lực lắc lư như tùy thời sẽ rơi xuống, độ cao ít nhất mấy chục mét, nếu rơi xuống thì có thể tưởng tượng kết cuộc như thế nào.

Tần Dương nhận ra ngay Tiết Uyển Đồng, máu toàn thân trong khoảnh khắc như rơi vào hầm băng.

Tại sao Bill tìm đến Tiết Uyển Đồng?

- Có phải rất bất ngờ tại sao buổi tối tạo vừa tìm bạn gái của mày giờ lại tìm đến Tiết tiểu thư?

Tần Dương hít sâu, hỏi:

- Tại sao?

Giọng của Bill trở nên lạnh bằng:

- Mày nghĩ mày giết Jack thì thần không biết quỷ không hay, không có người biết sao?

Tần Dương con ngươi co rút, Jack!

Jack bị Tần Dương giết trước khi đi Nhật Bản, nếu bọn họ biết rồi thì lẽ ra sẽ không kéo dài đến tận hôm nay mới trả thù, chẳng phải Bill đến vì Hollaton sao?

Dường như Bill rất hưởng thụ cảm giác khống chế này, đắc ý nói:

- Lúc trước đúng là không phát hiện Jack bị mày giết, khi ấy cũng đã điều tra mày, nhưng mày không nổi bật, qua mắt bọn tao. Khi mày lần thứ hai giết Hollaton, bọn tạo điều tra mày, sau đó liên tưởng đến cái chết của Jack.

Tần Dương đã hiểu, trong lòng dâng lên mấy phần hối hận.

Sơ sót!

Mình nghe Nessa nói đã bị lộ chuyện giết Hollaton thì không liên tưởng đến Jack, dù sao việc này qua đã lâu, thả lỏng cảnh giác, cũng bởi vậy sơ sót bên Tiết Uyển Đồng, bị Bill thừa dịp bắt cóc.

Thật ra bên người Tân Dương có nhiều bạn học, bạn cùng phòng, bạn bè, người yêu, trong tay hắn không có nhiều hộ vệ thực lực mạnh mẽ Có thể bảo vệ tất cả, dù sao Bill là cao thủ Siêu Phàm, cho dù phải vệ sĩ mà hơi yếu chút cũng không giúp được gì.

- Ông đang ở đâu?

Bill báo vị trí, đó là một khu vực hẻo lánh.

- Nếu mày còn muốn bạn của mình sống thì chỉ được đến một mình, tạo không cần biết mày báo cảnh sát hay kêu thêm người, tóm lại để tạo thấy bóng người thứ hai thì mày lo nhặt xác cho Cô Tiết xinh đẹp đi. Ưm, độ cao CỠ này thì hình ảnh sẽ hơi thảm!

Tần Dương trả lời dứt khoát:

- Được rồi, tôi đến ngay, ông không được tổn thương cô ấy, nếu không thì tôi sẽ đến Nevada giết hết người nhà của ông, tôi nói được thì làm được!

Giọng của Bill âm trầm lạnh lùng nói:

- Mày đang uy hiếp tao?

Tần Dương lạnh giọng phản kích:

- Thì bây giờ ông cũng đang uy hiếp tôi, chỉ cho phép ông tổn thương bạn của tôi, không cho tôi tổn thương người gần gũi của ông sao? Tôi biết ông lẻ loi một mình, nhưng chung quy có cha mẹ, tôi biết tuy ông thích giết chóc nhưng rất tốt với mẹ của mình.

Giọng Bill lạnh như khối bằng:

- Mày tìm hiểu tạo khá kỹ.

Tần Dương lạnh lùng nói:

- Ông đã dùng chiêu hèn hạ như vậy thì đừng trách người khác dùng cách tương tự đối phó với mình!

Trong giọng nói của Bill chất chứa tức giận:

- Tao cho mày nửa tiếng, nếu trong vòng nửa tiếng không đến thì lo nhặt xác cho ả đi!

Hàn Thanh Thanh bị tiếng nói chuyện của Tần Dương đánh thức, ở bên cạnh lo lắng nhìn hắn.

Tần Dương nhanh chóng đứng lên, áy náy nhìn cô, hắn chưa nói gì đã nghe Hàn Thanh Thanh nhẹ giọng nói:

- Đi thôi, chú ý an toàn.

- Um!

Tần Dương cúi người hôn lên mặt Hàn Thanh Thanh, nhanh chóng mặc đồ, lao vào phòng đọc sách, mở một quỹ bảo hiểm ra.

Trong quỹ bảo hiểm bày đủ thứ, có một thanh súng lục và hai băng đạn. Tần Dương gắn một băng đạn vào súng lục, giắt súng vào sau eo, chọn mấy món đồ nhỏ khác nhanh chóng gắn vào các vị trí trên người, sau đó đóng lại quỹ bảo hiểm.

- Sư phụ, giúp con với!

Mạc Vũ nhanh chóng mở cửa phòng, thấy Tần Dương vũ trang đầy mình thì dứt khoát hỏi:

- Đi chỗ nào?

- Bill bắt cóc Tiết Uyển Đồng, buộc con đi cứu người, sư phụ hãy đi cùng con, hành sự tùy theo hoàn cảnh.

- Được!

Hai thầy trò nhanh chóng lao ra sân, lên xe của Tần Dương, xe nổ máy lao vút ra biệt thự.

Hai mươi phút sau, xe của Tần Dương đã đến chỗ hẻo lánh kia, thấy một tòa cao ốc ngừng thi công trong bóng đêm.

- Sư phụ

Tần Dương không nói chuyện, khi lướt qua một dãy vật kiến trúc thì kéo mở cửa xe, lặng lẽ nhảy xuống, núp vào bóng đêm.

Khi ở trên xe Tần Dương và Mạc Vũ đã đặt ra sách lược, đó là Mạc Vũ xuống xe ở gần đó rồi lặng lẽ tìm cơ hội đi qua, nếu không có cơ

hội thì chờ Tần Dương ra tay rồi nhanh chóng xông tới.

Nếu có đủ thời gian thì chắc chắn Tần Dương có thể lên kế hoạch tỉ mỉ hơn, nhưng đối phương chỉ cho nửa tiếng đồng hồ, Tần Dương không dám kéo dài, càng không dám đánh cuộc.

Tuy Tần Dương lật lọng uy hiếp giết cả nhà Bill nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là an toàn của Tiết Uyển Đồng.

Xe của Tần Dương mới xuất hiện trên đường cái thì điện thoại đã reo chuông.

- Dừng xe, đi bộ lại đây!

Tần Dương làm theo, đậu xe ở ven đường, đi bộ đến tòa cao ốc, rất nhanh đến gần Tiết Uyển Đồng.

- Đứng lại!

Trong bóng tối vang tiếng quát lạnh, Bill đi ra từ bóng ma, lạnh lùng nhìn Tần Dương đến gần.

- Mày gan lắm, không sợ chết sao?

Tần Dương quét mắt qua Tiết Uyển Đồng bị treo ở bên trên rồi nhìn Bill phía đối diện, chỉ cần nếu rút súng ra tấn công đối phương thì có xác suất thành công bao lớn, nhưng rất nhanh hắn từ bỏ quyết định này.

Đối phương là cao thủ Siêu Phàm, còn là người tu hành phương tây, thân thể của họ như thép cứng, tuy viên đạn ghê gớm nhưng chưa chắc bắn trúng, dù bắn trúng cũng khó bị thương nặng đối phương.

- Bạn của tôi nằm trong tay ông, không đến sao được? Không thể để bạn của tôi chết vì tôi, còn tôi không có dũng khí ra mặt cứu người.

Bill nhe răng cười:

- Có gan dạ, tốt lắm, nếu mày đã đến thì đừng nói là tạo không cho cơ hội.

Bill lấy một nút ấn từ trong túi ra, huơ trước mặt Tần Dương:

- Tao làm một thiết bị nhỏ trên chỗ cột dây thừng, tạo ấn nút là ba mươi giây sau dây thừng sẽ đứt, nếu trong vòng ba mươi giây mày có thể leo lên giàn giáo sắt, leo lên bệ cao là có thể chộp lấy dây thừng, cứu bạn của mình lên.

Tần Dương còn chưa nói chuyện Bill đã nhanh tay ấn nút, trên mặt nở nụ cười kỳ dị:

- Chúng ta hãy bắt đầu thôi!
Bình Luận (0)
Comment