Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1634 - Chương 1645: Bị Người Khác Ức Hiếp!

Chương 1645: Bị người khác ức hiếp!
 

Tần Dương yên lặng khoanh chân ngồi trên giường, hít thở sâu nặng mà chậm, đôi mắt khép hờ, sắc mặt vô cùng an tường, cả người bày ra khí chất yên lặng kỳ lạ.

Tần Dương ngồi yên không nhúc nhích, nhưng cho người cảm giác mơ hồ khó nắm bắt.

Nhẹ nhàng như làn gió, hòa vào không khí, tựa như núi cao nguy nga, vô cùng nặng nề.

Không khí bốn phía dường như có tiết tấu kỳ lạ theo hô hấp của Tần Dương, bay múa theo từng làn hơi thở của hắn.

Thật lâu sau, Tần Dương từ từ mở mắt ra, đôi mắt đen láy như mực, như lỗ đen, dường như mọi tia sáng đều bị đôi mắt nuốt mất, không còn sáng rọi. Trong đôi mắt không có sắc thái tình cảm, chỉ có lạnh lùng, không mang theo cảm xúc khách quan cắn nuốt mọi thứ xung quanh.

Tần Dương hít thật sâu, hai mắt nhắm nghiền, từ từ thở ra, khi lại mở mắt thì lỗ đen đã biến mất nơi đáy mắt, ánh mắt lại trong sáng có linh tính.

Tần Dương giơ tay lên bóp nhẹ hai bên sống mũi, mắt lóe tia sáng hưng phấn và chút mệt mỏi.

Tầng thứ bốn Hắc Động trong đồng thuật cuối cùng cũng luyện thành công.

Mấy ngày nay Tần Dương vẫn luôn nhốt mình trong nhà, chuyên tâm tu hành, giờ thì đã đột phá, tiến một bước dài, chính thức bước chân vào cảnh giới Hắc Động.

Lúc Miêu Toa bị bắt cóc thì Tần Dương đã đấu với sát thủ Siêu Phàm của Dragon Slayer, ép mình vào cảnh giới Hắc Động, tuy rằng tác dụng phụ rất lớn, nhưng chung quy cũng xem như đụng vào ngưỡng cửa Hắc Động, nên Tần Dương mới thuận lợi đột phá trong mấy ngày tu hành này, chính thức vào cảnh giới Hắc Động.

Tần Dương đứng lên, sửa soạn rồi xuống lầu, ăn ít thức ăn, sau đó quay vào phòng đọc sách.

Mấy ngày nay vì để mình bình tâm lại nên Tần Dương không tiếp xúc tin tức bên ngoài, tương đương với một lần bế quan tu hành.

Tần Dương cầm điện thoại gọi điện cho Nessa trước, hỏi tình hình gần đây của gia tộc Nord.

- Là anh làm chuyện này đúng không? Anh thật giỏi, giờ nguyên gia tộc Nord đều đau đầu, gia tộc Quinn, gia tộc Kainz, gia tộc Aram đều liên hợp lại tính sổ với gia tộc Nord. Nghe nói vì dàn xếp những chuyện này mà trưởng lão Morgan đều xuống núi.

Tần Dương cười nói:

- Đúng vậy, bọn họ đều muốn kiếm chuyện với tôi thì tôi cũng nên cho họ có chuyện để làm.

Nessa tràn đầy khâm phục nói:

- Tôi có xem clip rồi, nhưng tôi tò mò là tại sao cuối cùng Bill tự sát?

Tần Dương không giấu giếm Nessa:

- Hắn bị đồng thuật của tôi khống chế, cô có thể hiểu tựa như hắn bị tôi thôi miên, nói ra bí mật trong lòng rồi cuối cùng tự sát.

- Tần, anh siêu đáng sợ! Không, ý của tôi là anh quá giỏi, Bill là cao thủ hơi nổi tiếng của gia tộc Nord, thế mà lặng lẽ chết trong tay của

anh.

Tần Dương cười nói:

- Sư phụ của tôi ra tay, còn tôi chỉ việc thôi miên hắn, thực lực của tôi chưa bằng hắn.

Nessa cười khúc khích:

- Ánh mắt của tôi thật tốt, anh xuất sắc như thế.

Tần Dương khiêm tốn nói:

- Cảm ơn khích lệ của cô, trong khoảng thời gian này làm phiền cô theo dõi gia tộc Nord giùm, không cần làm chuyện gì, chỉ cần theo dõi trạng thái của họ thôi.

- Ừ, không thành vấn đề, anh là bạn trai tình đầu của tôi, không cần xa lạ như thế, tôi rất vui vì giúp được anh.

- Tốt!

Tần Dương cười lên tiếng, lòng nhẹ nhõm.

Tình yêu của Nessa là to gan, không nhăn nhó, thích liền thổ lộ, bằng phẳng, tựa như mặt trời mọc lên từ phương đông, lặn từ phương

tây, tự nhiên thế đấy.

- À, có lẽ giữa tháng tôi sẽ đi Mỹ một chuyến, tham gia đấu giao hữu người tu hành thanh niên của Trung Quốc và Mỹ.

Trong giọng nói của Nessa chất chứa vui sướng:

- Thế à? Tôi có nghe về trận đấu giao hữu này, là thi đấu được hai nước chú trọng. Khi nào anh đi nhớ gọi điện thoại cho tôi trước, tôi đi cổ vũ cho anh.

Tần Dương không từ chối ý tốt của Nessa, mỉm cười nói:

- Ừ, tôi xác định hành trình rồi sẽ điện thoại cho cô.

Cúp máy, Tần Dương tùy tay mở máy vi tính, vào Black Prison web.

Từ lần trước Tần Dương nhắn tin trả lời Levins thì lo bận việc Bill và tu hành nên không vào web nữa.

Quả nhiên trong hộp thư của Tần Dương có tin nhắn, không chỉ một cái.

Tần Dương mở ra xem, hai phong thư điện tử đều là Levins gửi.

Levins dùng từ ngữ rất khách khí, phong thư đầu tiên là trả lời tin nhắn của Tần Dương, khách khí giải thích bởi vì thân phận của bệnh nhân đặc biệt nên không thể lộ ra ngoài bệnh lịch và tình hình sức khỏe, tránh cho dân phát một số rắc rối không cần thiết, một lần nữa thành khẩn mời Tần Dương đi Pháp một chuyến.

Phong thư thứ hai ngắn hơn, Levins khách khí thúc giục Tần Dương, hy vọng hắn nhanh chóng trả lời.

Tần Dương đang định hồi âm thì chợt nhớ Lâm Trúc ở Paris.

Từ sau ngày tụ hội với nhóm người Tần Dương thì nhanh chóng đi Paris, trước đó còn liên lạc với cả nhóm, nói đã gặp Mo Jiana, mọi người hãy yên tâm. Sau đó Tần Dương bận rộn, không rảnh quan tâm Lâm Trúc, nhiều ngày trôi qua, không biết tình hình ra sao rồi.

Tần Dương cầm điện thoại, bấm số gọi Lâm Trúc.

Điện thoại reo chuông một lúc lâu mới nhấc máy, trong ống loa phát ra âm thanh không phải của Lâm Trúc mà là giọng nữ trong trẻo:

- Xin chào.

Tần Dương nhíu mày nói:

- Xin chào, tôi là bạn của Lâm Trúc, Tần Dương, còn cô?

- Tần! Xin chào, tôi là Mo Jiana!

Tần Dương thở phào, nở nụ cười:

- Mo Jiana tiểu thư, xin chào, Lâm Trúc đâu?

Câu trả lời của Mo Jiana khiến nụ cười đông trên mặt Tần Dương:

- Xin lỗi, là tôi không chăm sóc tốt cho Lâm. Anh ấy bị thương, đang nằm bệnh viện, nên tôi tạm thời cầm di động của anh ấy.

Tần Dương thẳng sống lưng:

- Lâm Trúc bị thương? Xảy ra chuyện gì?

Giọng nói của Mo Jiana tràn ngập tự trách:

- Lỗi tại tôi, cha của tôi không đồng ý chuyện của tôi và Lâm Trúc, ông hy vọng tôi gả cho con trai của một quý tộc. Chuyện này bị cái tên đáng ghét kia biết, hắn mang theo người đến kiếm chuyện với Lâm Trúc, khi ấy tình cờ tôi đi vắng, chờ khi tôi tới nơi thì Lâm Trúc đã bị

thương.

Tần Dương mắt lóe tia sáng lạnh:

- Lâm Trúc bị thương thế nào rồi?

- Sau khi được cấp cứu đã không nguy hiểm mạng sống, nhưng tình huống vẫn nguy cấp, hiện tại còn nằm trong ICU.

Tần Dương im lặng hai giây, Cố gắng khiến giọng nói bình ổn:

- Mo Jiana tiểu thư, chuyện này không trách cô. Cô cho tôi địa chỉ, tôi sẽ nhanh chóng chạy tới. Lâm Trúc là bạn, là anh em của tôi, tôi sẽ không để cậu ấy bị người khi không ức hiếp như vậy được!
Bình Luận (0)
Comment