Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1676 - Chương 1687: Ai Chọc Vào Tôi Là Tội Giết Kẻ Đó!

Chương 1687: Ai chọc vào tôi là tội giết kẻ đó!
 

Tần Dương cúp máy, khóe môi hơi nhếch lên.

Tư Đồ Hương ngồi bên cạnh Tần Dương, nhìn nét mặt của hắn biến đổi, đầu chân mày cũng giãn ra:

- Chắc York sẽ lập tức hỏi thăm gia tộc Lipton đã xảy ra chuyện gì.

Tần Dương ném di động, giơ tay xoa mặt, thoải mái nằm trên sofa, mỉm cười nói:

- Tùy ông ta, tôi nghĩ nếu ông ta là người thông minh thì sẽ không ngăn cản Mo Jiana và Lâm Trúc quen nhau nữa.

Tư Đồ Hương mỉm cười nói:

- Hy vọng hai người sẽ có kết quả tốt, không uổng công anh đến đây một chuyến, còn súy mất mạng.

Tần Dương cười nói:

- Chuyện Lucian là vì tôi muốn kiếm một thuộc hạ cao thủ Siêu Phàm mới dẫn đến, không dính dáng tới Lâm Trúc. Huống chi dù trải qua nguy hiểm, nhưng hiện tại thu hoạch lớn nằm ngoài dự đoán, dù mạo hiểm cũng đáng, không liều mạng uổng công!

Hành trình đi Pháp của Tần Dương đúng là lời to, tạm không nói đến gián tiếp khống chế gia tộc Lipton, cũng gác chuyện hai cao thủ Siêu Phàm Vinylon, Brewer nghe theo mệnh lệnh của Tân Dương không kỳ hạn, còn được bồi thường ba trăm triệu đồng Euro, chỉ nói

một mình Lucian đã là kiếm bộn.

Thu một cường giả Chí Tôn làm người hầu, chuyện như vậy là duy nhất trong toàn lịch sử người tu hành.

- He he, bắt đầu từ bây giờ, ai dám lườm liếc tôi là tôi kêu Lucian đi lên làm thịt kẻ đó!

Tâm tình của Tần Dương siêu thoải mái, có một đàn em cường giả Chí Tôn, còn ai dám liều mạng chọc vào mình?

Không nói nhiều, làm thịt!

Tư Đồ Hương nhoẻn miệng cười:

- Vậy lần này anh đi Mỹ dự thi có mang theo ông ta không?

- Mang chứ sao không! Lần trước tôi đi Mỹ đã bị người ta uy hiếp một phen, hơn nữa lần này thi đấu, quỷ biết sẽ có âm mưu quỷ kế gì dưới lôi đài, mang theo Lucian để bảo đảm hơn, dù sao ở Mỹ Có nhiều gia tộc người tu hành dũng mãnh, rất nhiều cường giả.

Tần Dương thuận miệng trả lời một câu, ngẫm nghĩ nói:

- Đến lúc đó cô cũng đi theo, tôi sẽ dặn Lucian nghe mệnh lệnh của cô, cô người phụ trách chăm sóc sinh hoạt hằng ngày của ông ta.

Tư Đồ Hương dứt khoát gật đầu:

- Được!

Tần Dương giơ Cổ tay lên xem đồng hồ, đứng lk ên vuốt vạt áo:

- Tới giờ rồi, đi nào, chuẩn bị về nước!

Bay một đường, đoàn người Tần Dương đáp xuống phi trường quốc tế ở Trung Hải.

Dương Hạo Nhiên không đi cùng nhóm Tần Dương, nếu hắn đã khỏe mạnh thì Dương Hạo Nhiên tiêu sái bay thẳng về nhà ở Kinh Thành.

Miêu Kiếm Cung đi theo Tần Dương về Trung Hải, nhưng không định ở lại lâu.

Đêm hôm đó, trong nhà của Tần Dương rất náo nhiệt.

Tuy Vinylon, Brewer nghe theo mệnh lệnh của gia tộc là phải làm việc theo ý Tần Dương, xem như thuộc hạ của hắn, nhưng hắn đối xử khách khí với hai người, đặc biệt mở tiệc chiêu đãi họ, xem như hoan nghênh bọn họ nhập bọn.

Andy nhìn Tần Dương ra ngoài đi dạo một vòng đã tìm về hai thuộc hạ cao thủ Siêu Phàm, lòng thầm khâm phục hắn. Khi Andy biết Lucian nói chuyện như con nít ba tuổi là cường giả Chí Tôn thì sững sờ, ánh mắt nhìn Tần Dương cũng đổi khác.

Tần Dương đi ra ngoài một chuyến đã làm cái gì mà được thêm một người hầu cường giả Chí Tôn?

Andy vừa giật mình vừa thở phào nhẹ nhõm. Lúc trước Hàn Thanh Thanh bị tập kích khiến Andy nhận ra Tần Dương có nhiều kẻ địch, khiến hắn ta cảm giác áp lực rất lớn, vì trong nhà ngoài nhà, một mình hắn ta không có phép phân thân. Giờ thì tốt rồi, có Chí Tôn trấn giữ trong nhà thì ai dám đến gây sự?

Mạc Vũ đã biết trước chuyện này, nhưng khi thật sự trông thấy cảnh tượng Lucian răm rắp nghe lời Tần Dương vẫn làm hắn ta lộ ảnh

mắt phức tạp.

Đồ đệ của mình rất biết gây chuyện, hơn xa mình.

- Chuyện này chúng ta đóng cửa lại tự mìn hbeiét, đừng nói ra ngoài. Một là dễ dẫn đến phiền phức, hai là nếu có người muốn kiếm chuyện với con thì bên mình cũng có đường chuẩn bị trước. Con có ba vệ sĩ đỉnh phong Siêu Phàm thường ngày không cần Lucian ra tay, Con cứ xem Lucian như kỳ binh.

Tần Dương gật đầu, nói:

- Con sẽ không tuyên dương khắp nơi. Nhưng con sắp đi Mỹ, định mang theo Lucian. Con sẽ bảo Hương Hương một mình dẫn theo Lucian, Con đi riêng.

Mạc Vũ biết năng lực gây chuyện của đệ tử mình, tuy lần này đi dự thi đều là quốc gia tổ chức thành đoàn thể đi cùng, có người bảo hộ an toàn cho mọi người, nhưng mang theo Lucian không có chỗ hỏng gì.

- Ừ, mang theo đi, an toàn là số một!

Mạc Vũ quay đầu nhìn Lucian ngồi trên sofa phòng khách, ôm máy tính bảng nhìn chằm chằm phim hoạt hình, ánh mắt phức tạp nói:

- Cường giả Chí Tôn mà rơi vào nông nỗi này, tuy xem như tự tạo nghiệt nhưng chung quy vẫn đáng thương, Con hãy đối xử tốt với Lucian một chút.

Tần Dương cười nói:

- Con biết mà, con không phải chủ nô, nếu Lucian không nhớ được quá khứ, từ hiện tại bắt đầu trợ giúp con, bảo hộ con thì con tự nhiên sẽ chăm sóc ông ta như người nhà.

Mạc Vũ vươn tay vỗ vai Tần Dương:

- Vậy thì tốt rồi, con bây giờ càng lúc càng ưu tú, trò giỏi hơn thầy.

Tần Dương nhe răng cười:

- Tất cả đều nhờ sự phụ dạy giỏ. À phải rồi, lúc Lucian nhân cách phụ thức tỉnh từng thảo luận với con về thuật Tiệt Linh luyện thể truyền thừa của gia tộc Coleman bọn họ. Theo như Lucian nói thì đây là môn thuật luyện thể cực kỳ lợi hại, con đã luyện thử.

Mạc Vũ hơi nhíu mày hỏi:

- Có bản đầy đủ không? Nếu là bản đầy đủ thì con ghi chép ra bỏ vào kho báu của sư môn, tránh cho sau này quên.

Tần Dương sảng khoái đồng ý nói:

- Vâng, chút tối con sẽ viết ra.

Mạc Vũ hỏi han:

- Con nói đã luyện thử, cảm giác như thế nào? Con đừng tự phá hỏng tu hành của mình, cuối cùng không giống bên nào. Nên biết, khi đã trở thành người luyện thể, thân thể hấp thu linh khí sẽ trở thành bản năng, khi đó không cách nào luyện khí được nữa.

Tần Dương nhe răng cười:

- Con thử một xíu thôi, không ảnh hưởng, Con còn thảo luận với Lucian nữa.

Tần Dương kể lại nội dung thảo luận của mình và Lucian, Mạc Vũ gật đầu, nói:

- Điểm khác biệt cơ bản giữa luyện thể và luyện khí nằm ở chỗ này, đúng là khó gỡ bỏ. Chứ không thì ai mà chẳng muốn luyện thể, luyện khí cùng một lúc? Có sức mạnh của người luyện thể, có cương khí của người luyện khí, cương nhu song song, kiêm tu nội ngoại thì chắc chắn thực lực sẽ càng cao lên.

Mắt Tần Dương sáng lấp lánh:

- Lần này được xem trận chiến thật sự giữa cường giả Chí Tôn cho con mở rộng tầm mắt người luyện thể đúng là khủng long bạo chúa hình người, quái thú sắt thép, sức mạnh lớn vô cùng, kim cương xương sắt, viên đạn cũng không bắn thủng người bọn họ được. Nếu người luyện khí chúng ta có được thân thể giống như vậy thì rất lợi hại.

Mạc Vũ cười, lại dặn dò:

- Con suy nghĩ trong đầu thì được, nhưng đừng luyện lung tung, lỡ như xảy ra vấn đề thì hối hận không kịp!

Tần Dương cười nói:

- Sư phụ yên tâm, con biết mà. Con không kiêu ngạo đến mức cho rằng mình chắc chắn có thể kiếm tu nội ngoại, cùng luyện thể và luyện khí.
Bình Luận (0)
Comment