Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1682 - Chương 1693: Từ Chối

Chương 1693: Từ chối
 

Triệu Thanh Long hiển nhiên là người có tính cách rất chân thành, nghiêm túc. Xét từ lời nói phải trả nhân tình này cho Tần Dương của hắn ta có thể nhìn ra được tính cách của hắn ta.

- Được, nếu là bạn bè, thì sau này khi tôi cần giúp đỡ nhất định sẽ tới thăm hỏi anh, anh cũng đừng không đến đấy!

Triệu Thanh Long nhếch môi cười:

- Cứ gọi là tới!

Trước kia mặc dù Tần Dương và Triệu Thanh Long từng có khoảnh khắc tiếp xúc ngắn, nhưng dù gì cũng chưa từng có cuộc trò chuyện bình tĩnh hòa nhã, đơn giản. Tần Dương phát hiện con người Triệu Thanh Long rất hiền lành, dễ tiếp cận.

Mặc dù gia thế tốt, thiên phú cao, danh tiếng hàng đầu, nhưng kiêu ngạo của hắn ở trong lòng, thái độ ứng xử ngược lại không kiêu ngạo chút nào, so với cô nàng Thiên Kiêu Vân Bạch Linh còn lại thì tính cách của Triệu Thanh Long tốt hơn nhiều.

Tần Dương chào hỏi với một vòng những người ngồi cùng bàn khác, đều là những người có danh tiếng hàng đầu, Tần Dương đã xem danh sách trước đó, trong đầu cũng tự động ghi nhớ tư liệu về họ rồi.

Tần Dương cũng là một người rất ôn hòa, hơn nữa bản thân hắn cũng có rất nhiều chủ đề khiến người khác cảm thấy hứng thú, cho nên đề tài rất dễ dàng kéo tới Tần Dương, nào là về y thuật, tài nghệ piano, Tần Dương gây dựng sự nghiệp.... Tần Dương vô thức đã trở thành chủ đề trung tâm của bàn này.

Triệu Thanh Long không hề cảm thấy Tần Dương đoạt mất danh tiếng của mình, ngược lại còn có chút hăng hái nghe mọi người tán gẫu, thi thoảng còn nhắc tới mấy vấn đề, cả bàn trò chuyện vô cùng náo nhiệt, đến cả mấy người bàn khác cũng tiến lại gần cùng ngồi trò chuyện.

Vân Bạch Linh đúng lúc này đi vào phòng ăn, khi nhìn thấy Tần Dương thì hai mắt cũng sáng lên, chủ động tiến tới chào hỏi. Nhưng có lẽ vì kẻ thù truyền kiếp Triệu Thanh Long đang ngồi bên cạnh Tần Dương, cho nên Vân Bạch Linh rất tự nhiên lựa chọn ngồi ở một cái bàn khác.

Đến đúng giờ, người cũng đã tới đông đủ, Đoan Mộc Phong cầm micro bước lên sân khấu nói một hồi, rồi còn có thêm hai vị lãnh đạo lên phát biểu, đơn giản chính là cổ vũ mọi người tranh giành vinh quang cho đất bước, đồng thời cũng chú ý an toàn...

Mặc dù trên bàn có rượu, nhưng trong trường hợp như vậy đương nhiên không thể uống ngon được, mọi người cũng cân nhắc một chút, an tĩnh ăn xong bữa cơm.

Bữa tiệc rượu tan cuộc, Trần Hầu châu đầu nói:

- Thời gian còn sớm, về phòng cũng nhàm chán, Tần Dương, chúng ta tìm một chỗ uống rượu đi.

Tần Dương cười nói:

- Sáng sớm ngày mai phải xuất phát đấy.

- Sợ cái búa, chúng ta chỉ là tìm một chỗ uống rượu nói chuyện phiếm, cũng không phải uống say, vả lại cho dù có say thì còn phải ngồi máy bay hơn mười tiếng đồng hồ, cả đoạn đường dài để ngủ, máy bay còn chưa hạ cánh thì cũng đã tỉnh rượu rồi!

Tần Dương bật cười vui vẻ trước lời của Trần Hầu, cười nói:

- Được!

Triệu Thanh Long ngồi bên cạnh đột ngột chen lời:

- Tính thêm tôi nữa!

Bên cạnh còn có hai thanh niên cũng cười nói:

- Tính thêm tôi nữa, có lãnh đạo ngồi bên cạnh ăn cơm không được tự nhiên, chúng ta vẫn nên tự tìm nơi thoải mái mà uống rượu đi!

Tần Dương sảng khoái gật đầu, suy nghĩ một chút rồi nói:

- Tôi gọi người bạn đi cùng!

Tất cả mọi người đều tỏ vẻ không có ý kiến, Tần Dương lấy di động ra gọi điện thoại cho Tô Bình:

- Tô Bình, đang ở đâu đấy... Tôi đang ở Kinh Thành đây... Ừ, đi cùng mấy người bạn... Vừa ăn xong, dự định tìm chỗ uống rượu... Được, được, anh gửi địa chỉ cho tôi đi.

Thấy Tần Dương cúp điện thoại, Trần Hầu liền cười nói:

- Tô Bình? Tô Bình của Tô gia ở Kinh Thành kia?

Tần Dương cười nói:

- Đúng vậy, đã lâu không gặp anh ta rồi, anh ta quen sống phóng túng, để anh ta sắp xếp địa điểm, tránh cho chúng ta phải tìm kiếm khắp nơi.

Màn hình di động của Tần Dương sáng lên một cái, Tần Dương nhìn một chút, sau đó cười nói:

- Đi thôi, địa chỉ đã được gửi tới rồi.

Đám người Tần Dương đứng dậy chạy ra ngoài, Vân Bạch Linh ngồi bàn khác cũng đứng dậy, nhìn theo bóng lưng Tần Dương, muốn nói gì đó lại thôi, cuối cùng là yên lặng ngồi xuống.

Địa điểm mà Tô Bình đặt là một câu lạc bộ với phong cảnh ưu nhã, khi đám người Tần Dương đến đã thấy Tô Bình đợi sẵn trước cửa, điều khiến Tần Dương có chút kinh ngạc là đứng bên cạnh Tô Bình còn có Tô Mục Dao.

- Tô tiểu thư...

Tô Mục Dao mím môi, mỉm cười nói:

- Đã lâu không gặp, anh như vậy là khách sáo với tôi rồi.

Vẻ mặt của Tần Dương biến đổi hơi có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn rất tự nhiên đổi giọng điệu:

- Mục Dao, sao cô lại ở đây?

Tô Mục Dao mỉm cười nói:

- Anh đã tới Kinh Thành rồi, làm chủ nhà thế nào cũng phải trọn nghĩa chủ nhà, đúng chứ?

Vẻ mặt của Tô Bình đứng bên cạnh lập tức có phần ngượng ngùng, nhỏ giọng nói:

- Em gái à, ở đây đều là đàn ông, em tới đây khiến mọi người ngại lắm đấy.

Tô Mục Dao thản nhiên bật cười:

- Không có gì, anh theo lịch của anh, em nói mấy lời với Tần Dương xong rồi là đi thôi.

Tô Mục Dao dặn dò Tô Bình, sau đó chào hỏi với đám người Triệu Thanh Long, Trần Hầu bên cạnh, sau khi mọi người bước vào bên trong, Tô Bình dẫn mọi người tới phòng bao trước, Tần Dương và Tô Mục Dao tìm một chỗ ngồi ở sảnh lớn.

- Mục Dao cô tìm tôi hẳn có chuyện quan trọng phải không?

Tô Mục Dao mỉm cười nói:

- Một mặt vì quả thật đã lâu không gặp, anh đã tới đây rồi dù thế nào cũng phải gặp mặt chào hỏi một lần, mặt khác tôi có nghe ngóng được một chuyện…

Tần Dương cười nói:

- Được, có chuyện gì cô cứ nói thẳng.

Tô Mục Dao nhìn chằm chằm Tần Dương:

- Kỹ thuật lái xe thông minh tự động.

Tần Dương hơi nhếch mày:

- Ý cô muốn nói tới hạng mục lái xe tự động thông minh mà tôi đang thúc đẩy đó sao, Tô gia có hứng thú?

Tô Mục Dao chân thành gật đầu:

- Đúng vậy, hiện giờ không chỉ có Tô gia cảm thấy hứng thú, mà rất nhiều người đều có hứng thú, dù sao đây cũng là công cuộc cải tiến đầu tiên trong lịch sử xe ô tô. Tôi muốn hỏi một chút là lúc này có còn cơ hội tham gia hay không, số tiền mà Tô gia cần bỏ ra sẽ không ít, phần lực mà Tô gia nên sử dụng hỗ trợ tuyệt đối sẽ không thiếu một phần, thậm chí còn có thể tràn giá, chỉ cần có thể tham gia vào thì mọi chuyện đều dễ thương lượng…

Ngón tay của Tần Dương gõ nhịp lên mặt bàn, vẻ mặt có phần áy náy:

- Mục Dao, e là phải khiến cô thất vọng rồi, trước mắt mà nói cơ cấu của công ty đã vững chắc, dù là nguồn vốn hay là phương diện sức mạnh đều đã đầy đủ, tạm thời sẽ không nhận cổ đông mới, dù sao cổ đông mới bước vào cũng thể hiện cho việc cổ phần của cổ đông hiện tại sẽ bị giảm bớt.

Tô Mục Dao nghe lời Tần Dương nói xong, trong mắt lập tức thể hiện sự mất mát, nhưng vẫn che dấu vô cùng tốt.

- Có Diệp gia và Long gia quả thật đã không còn ai dám vươn tay loạn nữa, nhưng khi cần chém giết thì vẫn không thể không có, nếu như anh nguyện ý để Tô gia gia nhập thì có thể mức độ khó khăn của kế hoạch thúc đẩy này sẽ giảm bớt đi được rất nhiều, năng lực của Tô gia chắc hẳn anh cũng đã hiểu được rõ ràng rồi…

Tần Dương cười gật đầu:

- Thẳng thắn mà nói, trước khi Diệp gia nhập cuộc, thật ra tôi có chủ động cân nhắc tới Tô gia, nhưng sau này Diệp gia gia nhập, tôi cũng từ bỏ suy nghĩ này. Diệp Tây Đông của Diệp gia có giao tình tương đối hòa hợp với sư phụ của tôi, sư nương của tôi là người của Long gia, chị kết nghĩa của tôi là người của Lôi gia, nói ra thì những người này đều có quan hệ trực tiếp, đặc biệt được tôi hoặc sư phụ của tôi tín nhiệm cả.

Hai mắt Tô Mục Dao chớp chớp:

- Chẳng lẽ trong mắt anh tôi vốn không phải một người đáng tin tưởng sao?

Tần Dương khẽ mỉm cười:

- Mục Dao cô đương nhiên là một người đáng tin cậy, hơn nữa quan hệ giữa hai ta không tồi, cô cũng đáng để tin tưởng, chẳng qua mặc dù cô là người đại diện của Tô gia, nhưng cô chỉ đại diện, không phải người đứng đầu Tô gia, tôi không muốn vì một sự việc mà hủy hoại quan hệ hữu hảo giữa hai chúng ta, cũng không muốn sau này khiến cô phải khó xử, cho nên trong trường hợp đã có sự lựa chọn rồi thì tôi sẽ không lựa chọn Tô gia…
Bình Luận (0)
Comment