Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1688 - Chương 1699: Có Phải Người Mỹ Phái Tới Không?

Chương 1699: Có phải người Mỹ phái tới không?
 

Sự việc đã làm lớn quá rồi.

Cảnh sát phong tỏa hiện trường, tất cả thi thể và bệnh nhân đều được đưa đi, bao gồm cả hai người nhóm Tần Dương bị thương, tất cả đều được đưa vào bệnh viện.

Tần Dương không đi được, vì tất cả mọi người đều đã thấy hắn chiến đấu với ba tay súng kia, thậm chí hắn còn giết chết một gã trong số đó, một gã cũng vì bị hắn bắt lại mà tự sát.

Tần Dương gọi điện thoại cho người dẫn đội lần này Đoan Mộc Phong, đầu bên kia Đoan Mộc Phong lập tức liên hệ với cơ quan có liên quan, cảnh sát nhanh chóng nhận được điện thoại bên phía Mỹ. Sau khi biết được thân phận của đám người Tần Dương, thái độ của cảnh sát đối với đám người Tần Dương lập tức trở nên tốt hơn rất nhiều.

Đám người Tần Dương được mời về cục cảnh sát tiến hành hỗ trợ điều tra, Tần Dương không làm việc gì thẹn với lương tâm, vô cùng phối hợp, chính bản thân hắn cũng rất tò mò rốt cuộc ba tay súng đó có thân phận gì.

Bọn họ rốt cuộc nhắm tới ai?

Đám người Tần Dương mới vừa tới Mỹ, vừa bước chân ra khỏi cửa đi ăn đã gặp phải chuyện như vậy, nếu như việc này thật sự chỉ là một lần ngẫu nhiên, như vậy vận khí của bọn họ chẳng phải quá xui xẻo rồi sao?

Tần Dương cảm thấy chuyện này thật trùng hợp!

Ba gã chuẩn bị xuống tay giết người thật khéo lựa chọn cùng một nhà hàng, hơn nữa còn ngồi ngay bên cạnh đám người Tần Dương, khi bọn họ lựa chọn hành động chí ít có một họng súng nhắm ngay bàn đám người Tần Dương...

Camera giám sát trong nhà hàng cũng bị mang về cục cảnh sát ngay lập tức. Sau khi xem đoạn clip được quay lại, ánh mắt đám cảnh sát đều hơi thay đổi khi nhìn tới Tần Dương, đều không che dấu được vẻ khâm phục.

Camera giám sát đã chứng minh sự việc này không có bất cứ liên quan nào với đám người Tần Dương, ngược lại Tần Dương đã trở thành anh hùng của sự kiện lần này, nếu như không nhờ Tần Dương sớm phát hiện ra, kịp thời công kích ba tay súng kia, ngăn cản ba gã giết phần đông đám người, thì sợ rằng khách khứa trong cả nhà hàng sẽ chết vô cùng thê thảm, mà động tác dùng chân đá bay cái hòm của Tần Dương càng khiến người khác thấy được toát mồ hôi lạnh.

Nếu không nhờ Tần Dương chớp thời cơ nhanh đá bay hòm bom tới một góc, đống tường gạch bụi đã cản được một phần lớn uy lực quả bom, để nó nổ bên trong đó, thì không biết sẽ có bao nhiêu người trực tiếp bị nổ chết rồi

Tần Dương là anh hùng!

Hắn không chỉ ngăn cản hành động giết người trắng trợn của ba gã, mà còn tích cực cứu chữa người bệnh cần cấp cứu trước tiên, tranh thủ được càng nhiều thời gian hơn cho bọn họ.

Tần Dương không cần gánh trách nhiệm điều tra lai lịch của ba gã cũng như truy đuổi gã đã chạy trốn kia, đám người Tần Dương sau khi ghi lại hết khẩu cung liền rời khỏi cục cảnh sát.

Trần Hầu quay đầu lại liếc nhìn cục cảnh sát, trong lòng vẫn còn cảm thấy sợ hãi:

- Những người này đều là kẻ điên nhỉ, giết chóc nơi đông người, còn giết chết chính mình, bọn họ rốt cuộc là thứ gì vậy?

Triệu Thanh Long nhíu mày, nói:

- Khi nãy tôi đã suy nghĩ rất lâu, tôi cảm thấy chuyện này thật trùng hợp, tôi có cảm giác những gã kia dường như là nhắm tới chúng ta, giết những người khác chẳng qua chỉ vì che dấu mục tiêu thật sự của họ mà thôi.

- Mục tiêu gì?

Vân Bạch Linh quay đầu nhìn Triệu Thanh Long, giọng nói có phần bực tức:

- Ngày hôm nay chúng ta mới đến, bọn họ làm thế nào tìm được chúng ta chứ?

Tần Dương trầm giọng nói:

- Nếu thật sự cố ý nhắm tới chúng ta, như vậy đối phương muốn tra ra hành trình và điểm dừng chân của chúng ta cũng không phải chuyện quá phức tạp, dù sao hoạt động lần này cũng rất được chú ý tới, rất nhiều người biết tới, cũng có rất nhiều người đúng lúc biết được khách sạn chúng ta tới ở, chỉ cần canh trước đường lớn hoặc cửa khách sạn là có thể dễ dàng giám sát được chúng ta rồi...

Giọng nói của Tần Dương đột ngột ngừng lại, sắc mặt hơi có chút lo lắng quay đầu nhìn Đoan Mộc Phong:

- Đội trưởng, những đội viên khác của chúng ta có gặp phải nguy hiểm gì không?

Đoan Mộc Phong lắc đầu:

- Không có.

Tần Dương lập tức hơi thở phào một hơi, trầm giọng nói:

- Trước kia đội trưởng từng nói lần này hai nước đấu giao lưu hữu nghị sẽ được phát sóng trên tivi, điều này hiển nhiên tạo ra oanh động cực lớn trong một khoảng thời gian, mà đúng lúc chúng ta vừa tới đã có người ra tay với chúng ta, hiển nhiên đã xác định được mục đích hành động lần này rồi...

Trần Hầu trợn to hai mắt, khó có thể tin được hỏi:

- Tần Dương, ý của anh không phải là nói những gã kia do người Mỹ phái tới chính vì muốn đêm trước khi so tài chúng ta bị thương nặng, như vậy người của chúng ta không chết cũng sẽ bị thương, vậy lần so tài trao đổi này chẳng phải bọn họ sẽ thắng sao?

Đoan Mộc Phong dứt khoát phủ nhận:

- Không thể nào! Đội hình đối phương phái ra lần này cũng rất lớn mạnh, căn bản không cần dùng tới thủ đoạn như vậy, huống hồ nếu như mấy đứa thực sự xảy ra chuyện, như vậy lần trao đổi này đương nhiên sẽ bị hủy bỏ rồi...

Trần Hầu lầm bầm:

- Đúng vậy, có lẽ bọn họ cảm thấy không đánh lại được, nếu như phát sóng truyền hình thì đến lúc đó bọn họ sẽ bị mất mặt, cho nên mới phái một đám người tới, để sức chiến đấu của chúng ta giảm đi nhiều, sau đó hủy bỏ hoạt động lần này, như vậy chẳng phải bọn họ đã giữ được mặt mũi rồi đó sao?

Đoan Mộc Phong cười khổ bất lực nói:

- Nếu như bọn họ thực sự cảm thấy không có lòng tin đánh cược một lần với chúng ta, như vậy bọn họ không cần đợi chúng ta đến rồi mới gây ra mấy hành vi lén lút này, trực tiếp từ chối lần hoạt động này không được sao, vả lại lần hoạt động này do đích thân bọn họ chủ động đề xuất, cho nên khả năng mà con nói tới không thành được!

Tần Dương vẫn luôn đứng một bên trầm tư, hắn đột ngột mở miệng nói:

- Khủng bố tấn công đều sẽ có mục đích đặc biệt, thử nghĩ mà xem, nếu như tinh anh tu hành trẻ Trung Quốc chúng ta chết nơi đất khách, như vậy người tu hành Trung Quốc sẽ khoanh tay ngồi nhìn sao, có phải sẽ từ đó bộc phát xung đột lớn hơn nữa, có phải mục đích của đối phương chính là như vậy hay không?

Đoan Mộc Phong gật đầu tán đồng:

- Ừ, ý kiến này của con ngược lại cũng có khả năng, những phần tử khủng bố này vì để đạt được mục đích thường sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào. Việc này bên phía Mỹ sẽ toàn lực điều tra, sau khi có kết quả sẽ thông báo cho phía chúng ta, dù sao việc này liên lụy tới các con, mà bọn họ cũng có thể phải dùng một số thứ để chứng minh sự trong sạch của bản thân nữa.

Triệu Thanh Long thở dài:

- Xem ra vì lý do an toàn, chúng ta vẫn nên ít đi ra ngoài, ngoại trừ thi đấu ra thì ở lại khách sạn được rồi, càng không nên ra ngoài một mình, tránh bị kẻ khác để mắt tới, dù sao nơi này không phải địa bàn của chúng ta. Gã đã chạy trốn trong số ba tay súng kia đã đấu một quyền với Tần Dương, thực lực ít nhất cũng phải là Thiên Nhân hậu kỳ, gã bị Tần Dương đá một cước gãy cổ cũng có thực lực không yếu, từ đó có thể suy đoán sau lưng mấy gã này e rằng có một tổ chức với thực lực cường đại đây...

Đoan Mộc Phong nghiêm túc gật đầu:

- Đúng vậy, mọi người tiếp theo đây gắng hết sức không nên đi ra ngoài, tránh bị kẻ khác nhân cơ hội. Hiện giờ phía chúng ta đã có hai người bị thương, nếu như mấy đứa dẫn đầu còn xảy ra chuyện thì lần này cũng không cần phải so đấu nữa.

Tất cả mọi người gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

- Đi thôi, thời gian cũng không còn sớm nữa, trở về khách sạn thôi.

Tần Dương giơ cánh tay của mình nhìn một chút, cũng đã sắp đến nửa đêm, nhớ tới Nessa cũng sắp tới liền lập tức nói:

- Mọi người về trước đi, tôi muốn tới sân bay đón một người.

Đoan Mộc Phong quay đầu liếc mắt nhìn Tần Dương, do dự một chút, dặn dò:

- Bản thân phải tự cẩn thận một chút.

Tần Dương cười nói:

- Đội trưởng yên tâm, một mình con không vấn đề gì.
Bình Luận (0)
Comment