Chương 1730: Thần tượng quốc dân
- Lần sau chúng ta gặp mặt có lẽ là ở Châu Á hay thậm chí là Trung Quốc.
Nessa bí hiểm bỏ lại câu nói đó rồi tự nhiên phóng khoáng ôm Tần Dương ngay trước mặt mọi người, chủ động hôn nồng nàn rồi mới tiêu sái rời đi.
Bị Tư Đồ Hương nhìn chằm chằm, dù da mặt của Tần Dương dày cũng không kìm được thấy lúng túng.
Tư Đồ Hương bước tới ngồi xuống cạnh Tần Dương, khóe môi cong lên:
- Thân thể vẫn không có sức lực à?
Tần Dương khẽ ừ:
- Miễn cưỡng ăn một bữa cơm thì được, không có sức đi đường.
Tư Đồ Hương ừ một tiếng, trôi chảy nói tiếp:
- Vậy lúc Nessa và anh ‘vận động’ chẳng phải là anh nằm dưới, cô ấy ở trên.
Tần Dương bị sặc nước, ho khan muốn tắt thở, mặt đỏ rực.
Tần Dương thấy Tư Đồ Hương không nhắc đến Nessa, chỉ hỏi thăm sức khỏe của mình thì nghĩ cô giữ mặt mũi cho mình, bỏ qua chuyện này, ai ngờ cô đánh một đường vòng cung lớn.
Bất ngờ không kịp đề phòng!
Tư Đồ Hương nhìn Tần Dương mặt đỏ gấc, nở nụ cười nghịch ngợm.
Tần Dương khó khăn hít thở bình thường, nét mặt bất đắc dĩ nhìn người khởi xướng:
- Cô muốn làm tôi sặc chết để kế thừa di sản sao?
Tư Đồ Hương bĩu môi:
- Tuy tôi là người hầu của anh nhưng theo pháp luật thì tôi không được kế thừa một đồng nào trong tài sản của anh.
Tần Dương câm nín, tôi nói giỡn sống động không khí thôi mà, cô có cần nghiêm túc như thế không?
- Được rồi, cô đi đăng ký hai phòng xép sát nhau, người trong đoàn giao lưu đã đi, giờ an toàn phải dựa vào chính chúng ta.
Tư Đồ Hương gật đầu, đứng dậy:
- Biết!
Tần Dương nhìn Tư Đồ Hương định đi, do dự một chút nói:
- Chuyện đó... Hương Hương, Nessa là...
Tần Dương chưa nói xong Tư Đồ Hương đã lên tiếng ngắt lời hắn:
- Anh không cần giải thích với tôi, anh là chủ nhân, tôi là người hầu của anh, chủ nhân làm cái gì không cần giải thích với người hầu.
Một đống lời muốn nói bị chặn trong cổ họng Tần Dương, tuy Tư Đồ Hương nói sự thật nhưng cứ cảm giác kỳ kỳ.
Tư Đồ Hương nhìn nét mặt mất tự nhiên của Tần Dương, nhoẻn miệng cười:
- Chủ nhân, tôi sẽ không ghen, xin đừng nghĩ nhiều.
Tần Dương nhìn nụ cười tươi như hoa của Tư Đồ Hương, lúng túng trong lòng thoáng chốc tan biến một chút. Được rồi, xét cho cùng cảm thấy lúng túng cũng vì nguyên nhân kia.
Tư Đồ Hương là ẩn thị nhưng cũng là người đàn bà của mình, mình chưa bao giờ xem cô ấy là người hầu, nên khi Nessa chạm mặt Tư Đồ Hương thì mình tiềm thức để ý cảm thụ trong lòng Tư Đồ Hương.
Nghe Tư Đồ Hương nói như vậy, ngẫm lại tính cách của cô, được rồi, hình như cô thật sự không để bụng.
Lúc cô nói muốn gả cho mình cũng từng nói mình cứ tùy tiện ở bên ngoài cua gái, cô sẽ không quản, cũng không thèm để ý.
Tư Đồ Hương rất nhanh đăng ký thêm phòng xép, mấy người thay đổi căn phòng. Tư Đồ Hương tự nhiên theo một bên chăm sóc Tần Dương, còn phòng khác thì để lại cho Lucian, Brewer ở phòng kế bên.
Có Lucian ở, Tần Dương rất yên tâm.
Dù sao rảnh rỗi, Tần Dương bắt đầu ‘dạy dỗ’ Lucian.
- Lucian, nếu có người lén lút lẻn vào thì chắc chắn là người xấu, nhớ đánh kẻ đó, đánh thật mạnh vào, ưm, đánh gãy hai chân của kẻ đó, nhưng nhớ đừng đánh chết người.
- Nếu có người khi dễ tôi, tôi kêu ông đánh kẻ đó thì ông phải ra tay thật nhanh, đừng chần chừ.
- Nếu tôi không kêu ông đánh chết người thì tuyệt đối đừng xuống tay ác, trực tiếp đánh gãy hai chân là được.
Đầu óc của Lucian đã bị tẩy trắng, chỉ số thông minh có hạn, Tần Dương lo lắng gặp tình huống bất ngờ thì Lucian không thể ứng đối, nên hắn ‘dạy’ thật tỉ mỉ.
- Tóm lại là tôi kêu ông đánh ai thì ông đánh người đó, nếu có người đánh tôi, không cần tôi mở miệng, ông hãy trực tiếp hung hăng đánh kẻ đó, ông phải bảo vệ an toàn của chủ nhân mình tức là tôi đây, rõ chưa?
Lucian vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tần Dương, bảo đảm:
- Ta nhớ rồi chủ nhân, chủ nhân kêu ta đánh ai thì đánh người đó, ai đánh chủ nhân thì ta sẽ đánh kẻ đó, đánh gãy hai chân. Ta nhất định sẽ cố gắng, chủ nhân sẽ mời ta ăn móng heo nướng chứ? Ta muốn ăn móng heo nướng!
Tần Dương câm nín, tuy đầu óc của Lucian bị hỏng, giống như con nít, nhưng tình hình này là biến thành ăn hàng rồi sao? Suốt ngày chỉ nghĩ tới ăn.
- Được, lát ăn cơm trưa tôi mời ông ăn móng heo nướng!
Lucian vẻ mặt hưng phấn kêu lên:
- Hoan hô, có móng heo nướng ăn rồi!
Tần Dương trấn an nói:
- Còn lâu mới tới cơm trưa, ông xem tivi đi.
Tần Dương đuổi Lucian đi xem tivi, hắn nằm dựa vào đầu giường, thấy chán nên cầm di động lên.
Cánh tay không có sức lực nhưng có thể nhúc nhích ngón tay.
Tư Đồ Hương ngồi trên ghế cạnh giường, cười khẽ:
- Anh biết không? Bây giờ anh đã là thần tượng quốc dân!
Ngón tay Tần Dương hơi khựng lại:
- Bởi vì trận thi đấu này?
- Đúng rồi.
Mắt Tư Đồ Hương hơi tỏa sáng nhìn Tần Dương:
- Đây là lần đầu tiên người tu hành công khai trình diện, không có bất cứ hạn chế nào, hơn nữa là va chạm quy cách cao nhất giữa hai nước lớn Trung Quốc và Mỹ. Người tu hành bí ẩn trình diện cộng thêm chiến vì vinh dự đất nước, anh cảm thấy sẽ không có người chú ý sao?
Hơi tạm dừng, Tư Đồ Hương nhoẻn miệng cười nói:
- Thật ra tôi cảm thấy anh ở lại đây dưỡng thương cũng là chuyện tốt, trong nước đang ở trạng thái tin tức nổ mạnh, anh mà về thì e rằng sẽ bị người vây xem như ngắm gấu trúc. À, tin tức đoàn giao lưu trở về đã lan truyền trong nước, đến lúc đó chắc chắn sân bay sẽ rất náo nhiệt.
Tần Dương cười phá lên:
- Cho nên, tôi ở đây trốn thanh tịnh?
Tư Đồ Hương gật đầu, nói:
- Đúng rồi, có Lucian bảo vệ anh thì an toàn chắc chắn không có vấn đề, chỗ này cũng thanh tịnh.
Tần Dương nhếch môi cười nói:
- Tôi không nghĩ nhiều như vậy, chỉ đơn giản muốn ở lại với Triệu Thanh Long, Vân Bạch Linh, bọn họ cũng là công thần giúp đoàn giao lưu giành thắng lợi, chúng ta trở lại hưởng thụ hoan hô, bỏ họ lại đây, tôi cảm thấy như vậy thì không tốt. Đoàn người vì an toàn nên về nước, nhưng ít nhất có tôi ở lại.
Tư Đồ Hương nhìn Tần Dương với ánh mắt sùng bái:
- Tôi có mặt ở hiện trường trong hai ngày thi đấu, anh thật sự rất giỏi. Khoảnh khắc anh ở trên đài một chiêu đánh bại Carol rồi giơ cao cánh tay, giây phút đó dường như ánh sáng toàn thế giới đều hội tụ trên người của anh.
Tần Dương hỏi đùa:
- Cô nhìn tôi như vậy chẳng lẽ là sùng bái tôi?
Tư Đồ Hương trưng ra bộ mặt đương nhiên:
- Đương nhiên là sùng bái, không chỉ mình tôi sùng bái anh. Hiện tại anh chẳng những là thần tượng quốc dân, còn là người chồng hoàn mỹ trong lòng hàng triệu cô gái, người chồng hoàn mỹ vừa có khí khái anh hùng vừa có tài hoa tuyệt đỉnh.