Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1739 - Chương 1750: Nguồn Gốc Bị Chôn Vùi

Chương 1750: Nguồn gốc bị chôn vùi
 

- Mới rồi cậu siêu ngầu, cực giỏi, không cần treo dây cáp đã trực tiếp bay tới bay lui.

Tần Dương ngồi trên một thân cây ngã, cười giải thích:

- Cái đó cũng không phải bay tới bay lui, không ai có thể trái với nguyên tắc trọng lực, chẳng qua là mượn sức giật, sức giật đó lớn một chút mà thôi.

Hai tay Lý Tư Kỳ chống cằm, vẻ mặt sùng bái nhìn Tần Dương:

- Tôi chợt nghĩ những cao nhân thời xưa có khi nào thật sự tồn tại không?

Tần Dương cười nói:

- Nguồn gốc nghệ thuật đến từ cuộc sống mà.

Mắt Lý Tư Kỳ sáng long lanh:

- Ý của cậu là có thật?

Tần Dương gật đầu, nói:

- Từ xưa đến nay người tu hành truyền thừa mấy ngàn năm, tự nhiên vẫn luôn tồn tại.

Lý Tư Kỳ tò mò hỏi:

- Người tu hành các người có nhiều công pháp tu hành và bí kỹ tuyệt chiêu, vậy ai sáng tạo ra hai loại công pháp tu hành phương đông tây khác nhau? Hoặc nên nói là ai sáng lập ra người tu hành?

Tần Dương chớp chớp mắt, qua một lúc mới trả lời:

- Không biết.

Lý Tư Kỳ mở to mắt:

- Không biết? Không thể nào, các người là người tu hành mà không biết tu hành công pháp là ai sáng tạo?

Tần Dương nhíu mày, vẻ mặt hơi hoang mang nói:

- Chị bắt tôi nói người sáng tạo Ẩn Môn là ai thì tôi biết, hiểu rõ truyền thừa mỗi đời, nhưng hình như tôi thật sự không biết ai sáng tạo ra công pháp người tu hành. Tôi từng hỏi sư phụ của mình, sư phụ cũng không rõ ràng, chỉ nói một số sách cổ mơ hồ miêu tả, lịch sử tồn tại của người tu hành vô cùng lâu xa, hơn nữa dường như người tu hành thời kỳ viễn cổ mạnh hơn chúng ta bây giờ nhiều.

- Truyền thừa viễn cổ?

Lý Tư Kỳ chớp chớp mắt, vẻ mặt mờ mịt:

- Loài người đều có học giả lịch sử nghiên cứu nguồn gốc và lịch sử phát triển của con người, chẳng lẽ các người tu hành chưa bao giờ có hứng thú tìm hiểu nguồn gốc công pháp hay sao?

Tần Dương cười giải thích:

- Có lẽ không rõ ràng nguồn gốc của người tu hành, nhưng tôi có thể khẳng định hiện giờ đầy rẫy công pháp tu hành hoặc bí kỹ đều do các người tu hành ưu tú sáng tạo ra trong dòng sông thời gian, tức là không có ai một hơi sáng tạo ra nguyên hệ thống người tu hành được. Có lẽ ban đầu có người đưa ra lý niệm tu hành, thậm chí đánh bậy đánh bạ tu hành một ít công pháp, tiếp theo truyền xuống từng đời, được người không ngừng phong phú khai phá, cuối cùng hình thành đầy rẫy công pháp tu hành như hiện giờ, so sánh người tu hành từ một ngàn, hai ngàn năm trước là có thể xác định lý luận này của tôi.

Mắt Lý Tư Kỳ lóe tia mờ mịt, dường như thả hồn tưởng tượng viễn cổ, qua một lúc đáy mắt mới trong suốt trở lại:

- Có lẽ đúng như cậu nói, dù sao loài người chúng ta có rất ít ghi chép lịch sử từ hai, ba ngàn năm trước, càng miễn bàn xa hơn nữa. Có lẽ một vài chân tướng lịch sử sớm bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử.

Tần Dương cười nói:

- Đây là khả năng lớn nhất, dù sao loài người xuất hiện trong nhiều sự kiện hủy diệt, khiến nhiều thứ bị kết quả giữa chừng. Chị quan tâm chuyện của người tu hành nhiều vậy sao?

Lý Tư Kỳ cười nói:

- Tôi thấy tò mò thôi, cậu và Brewer trước kia không đóng phim, Brewer chưa đóng phim lần nào, nhưng hai người vừa ra sân là cảm giác khí thế bùng nổ, siêu ngầu. Tôi nghĩ khi bộ phim này được trình chiếu, có lẽ khán giả mong đợi cậu còn hơn là nhân vật chính.

Tần Dương cười nói:

- Tôi chỉ làm khách mời, chắc không đến mức. Hơn nữa nhân vật chính nhất định sẽ không thay đổi, dù tôi còn đóng phim trong phần sau thì cùng lắm là tiếp tục vai khách mời người thần bí, không thể nào thay thế nhân vật chính. Huống chi nhân vật chính trong Siêu Phàm qua từng phần sẽ càng mạnh hơn, cuối cùng trở thành người cực mạnh.

Tần Dương tạm dừng một chút, dường như nghĩ tới cái gì, bỗng nhiên cười nói:

- Lúc trước tôi còn đang nghĩ khi năng lực của nhân vật chính càng lúc càng ghê gớm thì khán giả có cảm thấy vượt qua hiện thực, khoa trương quá đâm ra chán không, giờ vừa trùng hợp gặp chuyện người tu hành lộ ra ngoài, chờ qua đợt sóng triều này, nhân vật chính có trưởng thành đến tình trạng gì đều sẽ không khiến người cảm thấy khoa trương, ngược lại bắt kịp trào lưu.

Lý Tư Kỳ mỉm cười nói:

- Cậu bây giờ nổi tiếng trong nước, thậm chí là thế giới, nổi tiếng còn hơn ngôi sao điện ảnh nổi tiếng nhất, đi tới đâu đều sẽ khiến người chú ý, cậu định làm cái gì tiếp theo?

Tần Dương cười nói:

- Hình như tạm thời không có việc gì lớn, thừa dịp này tập trung tu hành, nâng cao thực lực. Gần đây làm việc càng lúc càng lớn, chạm mặt kẻ địch cũng mạnh lên theo, tuy sẽ không ai vì tôi mà xuống tay với chị, nhưng thường ngày chị cũng nên cẩn thận hơn chút.

Lý Tư Kỳ cười nói:

- Tôi sẽ cẩn thận, cậu đừng lo. Hơn nữa... nếu tôi thật sự có nguy hiểm chắc chắn cậu sẽ đến cứu tôi, đúng không?

Tần Dương mỉm cười nói:

- Đương nhiên rồi, nhưng kẻ địch của tôi đều là kẻ cùng hung cực ác, tôi không hy vọng chị bị chút tổn thương nào.

Lý Tư Kỳ cười khúc khích:

- Tôi là diễn viên, mặt ngoài chúng ta chỉ là bạn, không phải người thân của cậu, cũng không phải bạn gái, nếu có ai muốn đối phó người bên cạnh cậu thì cũng không tới lượt tôi.

Tần Dương bất đắc dĩ lắc đầu, chuyện chưa xảy ra thì không ai đoán trước được.

Lúc trước Tiết Uyển Đồng cũng bị Bill nhằm vào, nhưng chuyện của Tiết Uyển Đồng có dính dáng tới Jack, chứ không thì Bill cũng chẳng tìm tới cô, đầu tiên là muốn bắt cóc Hàn Thanh Thanh, sau khi thất bại mới lùi một bước bắt đi Tiết Uyển Đồng.

Những người kia muốn đối phó chính mình, cũng biết chính mình có thể mang đến quyền lực lớn, mượn dùng phương thức này đối phó mình, trừ phi đối phương không sợ cái gì, chứ không thì sẽ đắn đo kỹ trước khi ra tay. Dù sao nếu tổn thương bạn của mình thì sẽ bị mình trả thù vô cùng điên cuồng.

Trong người tu hành khi làm hành vi này đều sẽ có băn khoăn, trừ phi bạn có thể một hơi nhổ cỏ tận gốc, hoặc là đối phương không có năng lực đánh trả, chứ không thì bạn phải đắn đo suy nghĩ kỹ.

Lý Tư Kỳ si mê nhìn Tần Dương, bỗng nhiên quay đầu nhìn quanh, phát hiện xung quanh không có ai liền ôm chặt Tần Dương, hôn một cái lên mặt hắn.

Tần Dương giật nảy mình, vãnh tai nghe một chút, bất đắc dĩ nhéo mặt của cô:

- Chị không sợ bị người trông thấy, đến lúc sẽ tiêu đời à?

Lý Tư Kỳ cười khúc khích, hồn nhiên không sợ. Cô ôm eo Tần Dương, nằm trên chân hắn, cười toe nói:

- Cậu bây giờ là thần tượng quốc dân, bạn gái chính thức là Hàn Thanh Thanh, nếu tôi bị người trông thấy phanh phui ra sẽ thành tiểu tam đáng ghét. Nhưng tôi không sợ, cùng lắm thì cậu nuôi tôi, tôi dễ nuôi, một ngày cho ăn mấy cái bánh bao chay là được.
Bình Luận (0)
Comment