Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1756 - Chương 1767: Có Vấn Đề!

Chương 1767: Có vấn đề!
 

- Vitas đã chết?

Tần Dương mở to mắt, khó tin buột miệng hỏi:

- Chuyện khi nào, bị bệnh? Bệnh gì?

- Anh là ai?

Đối diện không trả lời, hỏi ngược lại Tần Dương, trong giọng điệu mang nghi hoặc và cảnh giác.

Tần Dương thuận miệng bịa chuyện:

- Tôi từng có một cuộc mua bán cần nhờ Vitas tiên sinh hỗ trợ, chúng tôi đã liên lạc.

Phía đối diện dịu giọng lại:

- Xin lỗi, Vitas tiên sinh đã qua đời, sợ rằng không giúp được gì.

Giọng Tần Dương trầm thấp nói:

- Tôi rất buồn khi nghe tin tức bi thương này, lúc trước Vitas tiên sinh còn khỏe mạnh vậy mà không ngờ... tiên sinh bị bệnh gì?

- Tắc nghẽn cơ tim.

Tần Dương nhướng chân mày:

- Hiểu rồi, thật là vô cùng tiếc nuối, xin nén bi thương.

- Cảm ơn!

Đối phương nói một tiếng cám ơn rồi dứt khoát cúp máy.

Tần Dương buông xuống điện thoại, ánh mắt hơi nghiêm túc.

Đêm qua Tần Dương còn nói chuyện điện thoại với Vitas, mới qua buổi sáng đã chết rồi?

Tắc nghẽn cơ tim?

Có chuyện trùng hợp như vậy?

Tần Dương hơi nhướng cao chân mày, không lẽ chuyện mình lo lắng thật sự sẽ phát sinh?

Gia tộc Joe của John phát sinh biến cố?

Hàn Thanh Thanh chú ý vẻ mặt nghiêm túc của Tần Dương, hơi dựa vào hắn, nhỏ giọng hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì?

Tần Dương kể lại nội dung điện thoại của mình, sắc mặt của Hàn Thanh Thanh lộ nét căng thẳng nói

- Nina kính nhờ chúng ta giao Daisy cho Vitas, trùng hợp là Vitas vừa chết, như thế này quá trùng hợp.

Tần Dương trầm giọng nói:

- Chuyện khác lạ chắc chắn có uẩn khúc. Thế này vậy, mang Daisy về Trung Quốc trước, ở trong nhà của chúng ta, anh đi Thụy Điện một chuyến xem xét tình huống thế nào, thuận tiện báo thù cho nhóm John. Nếu giải quyết xong xuôi chuyện bên đó, mọi thứ đều ổn thì sẽ đưa Daisy trở về, giao cho người thân đáng tin.

Hàn Thanh Thanh hơi do dự một chút nói:

- Như vậy cũng tốt, bây giờ tùy tiện giao ra Daisy thì không thể bảo chứng an toàn cho cô bé, khó bảo đảm Ehausen kia có xuống tay ác nhổ cỏ tận gốc không.

- Ừ, vậy anh kêu Hương Hương đặt vé cho chúng ta, sáng mai sẽ trở về.

- Tốt!

Nhưng mà kế hoạch không nhanh bằng biến hóa, Tần Dương còn chưa gọi điện thoại cho Tư Đồ Hương thì đã nhận được điện thoại từ đồn cảnh sát.

- Tần tiên sinh, người nhà của Daisy đến, bọn họ đang ở đồn cảnh sát, có thể làm phiền Tần tiên sinh mang Daisy đến một chuyến không?

Tần Dương nhíu chặt chân mày hỏi:

- Ai đến?

- Romare Joe và vợ của mình, bà Maria. Romare Joe là anh họ của John, cũng là chú của Daisy.

Romare Joe?

Đầu óc Tần Dương chuyển động nhanh, ngoài miệng trả lời sảng khoái:

- Được, không thành vấn đề. À, chỉ có hai vợ chồng bọn họ đến thôi sao? Còn ai nữa không?

- Bọn họ mang theo hai người đàn ông, trông giống vệ sĩ của họ.

Tần Dương không hỏi nhiều hơn, sảng khoái hứa hẹn:

- Được, lát nữa tôi sẽ đến.

Tần Dương đi tới trước mặt Daisy, ngồi xổm người xuống ôn hòa hỏi:

- Daisy, con biết chú Romare và thím Maria không?

Daisy chớp chớp mắt, tiếp theo gật đầu.

Tần Dương ôn hòa giải thích:

- Chú và thím của con đến đón con, giờ đang chờ chúng ta.

Khuôn mặt nhỏ tinh xảo của Daisy lộ vẻ ghét:

- Con không thích chú thím.

Tần Dương kinh ngạc hỏi:

- Tại sao vậy?

Daisy trong trẻo nói:

- Chú mắng papa của con, con không thích chú!

Tuy Daisy chỉ có năm tuổi nhưng biết rõ thích và ghét cơ bản, nếu Romare từng mắng John, cô là con gái của John thì cô tự nhiên không thích chú của mình.

Hàn Thanh Thanh ở bên cạnh hỏi:

- Chú thím của con đặc biệt đến đón con, con đồng ý theo họ về nhà không?

Daisy nghiêng đầu hỏi:

- Còn papa mama của con đâu?

Hàn Thanh Thanh trong lòng chua xót, nhưng trên mặt vẫn cười thật hiền hòa:

- Papa mama của con đi công tác rồi, phải thật lâu mới trở về. Con có chịu sống cùng chú thím của con không? Bọn họ sẽ chăm sóc cho con.

Daisy cắn môi, sợ sệt lắc đầu, nói:

- Con không muốn ở cùng họ, con muốn papa mama.

Tần Dương xem tình hình này, nếu còn nói tiếp sợ rằng Daisy sẽ nhớ đến papa mama mà khóc lóc, vội đổi đề tài:

- Đi nào, chú và dì mang con đi ra ngoài mua đồ ngon, con muốn ăn cái gì?

Daisy nhanh chóng bị dời sức chú ý, mắt sáng long lanh:

- Con muốn ăn kem!

- Được, vậy chúng ta đi mua kem.

Tần Dương và Hàn Thanh Thanh dắt Daisy cầm kem đi vào đồn cảnh sát. Mặc kệ đối phương có mục đích gì thì Tần Dương chung quy phải gặp họ, không chừng có thể tra xét được vài thứ từ người họ, dù sao Romare Joe là người trong gia tộc của John, qua người này sẽ hiểu biết được nhiều thứ, thậm chí bao gồm nguyên nhân cái chết của Vitas.

Vừa vào đồn cảnh sát, đôi nam nữ hơn bốn mươi tuổi ở bên trong bỗng đứng lên, cười nồng nhiệt.

- Daisy!

Cặp nam nữ bước lại gần. Người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi vươn tay, dường như muốn ôm Daisy. Nhưng Daisy nắm tay Hàn Thanh Thanh thì trốn ra sau lưng cô, hiển nhiên không muốn cho người phụ nữ kia ôm.

Bàn tay vươn ra khựng giữa không trung, người phụ nữ vẻ mặt lúng túng:

- Daisy, thím là thím Maria của con đây, chẳng lẽ con không nhận ra thím sao?

Daisy gật đầu, biểu thị mình nhận ra cô ta, nhưng vẫn trốn sau lưng Hàn Thanh Thanh không chịu đi ra.

Người đàn ông trung niên ở bên cạnh thấy vậy bước lên trước, chủ động bắt tay với Tần Dương:

- Romare Kiều, anh họ của John. Tôi đã nghe cảnh sát cho biết chuyện đêm qua, vô cùng cảm tạ cậu, nếu không nhờ cậu ra tay giúp đỡ thì e rằng cháu gái họ đáng yêu của tôi cũng khó thoát nạn.

Tần Dương bắt tay:

- Chúng tôi là hàng xóm với vợ chồng John tiên sinh, quan hệ rất thân thiết, nếu đã gặp được thì tự nhiên phải giúp một phen, đáng tiếc không thể cứu được vợ chồng John.

Romare chửi rủa:

- Đều tại phản đồ quên ơn phụ nghĩa đó! Nếu không tại hắn thì vợ chồng em họ của tôi đã không gặp hại, uổng công em họ của tôi tốt với hắn như vậy, đồ ăn cây táo, rào cây sung, linh hồn của loại người này nên ở mãi trong địa ngục. À mà Tần tiên sinh, trước khi chết kẻ phản bội có khai ra đã bị ai thu mua không?

Tần Dương hơi nhướng chân mày, mặt ngoài không lộ vẻ gì trả lời:

- Tình huống lúc đó khẩn cấp, tôi bắn tất cả viên đạn vào người hắn, hắn không kịp nói lời nào đã chết, tôi cũng không biết là ai thu mua hắn.

Khi Tần Dương nói lời này thì luôn nhìn kỹ mặt của Romare, hắn chú ý rõ ràng khi người này hỏi ra câu đó thì cơ thể căng cứng, khi hắn nói không biết, thân thể của người này thả lỏng, còn thở phào nhẹ nhõm.

Có vấn đề!
Bình Luận (0)
Comment