Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1758 - Chương 1769: Thần Khí

Chương 1769: Thần khí
 

- Không, làm vậy không được!

Tần Dương mới thốt ra câu này thì Romare như bị ong vò vẽ chích, cơ hồ nhảy cẫng lên, tiềm thức rống một câu, đợi trông thấy nét mặt ngạc nhiên của Tần Dương thì gã mới nhận ra phản ứng của mình dường như hơi quá kích, làm vậy dễ khiến người nghi ngờ.

- Tần tiên sinh, không phải tôi không tin các người, dù sao là các người cứu Daisy, là ân nhân cứu mạng của cô bé. Nhưng tôi và Maria là chú thím của cô bé, chúng tôi chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho cô bé. Hơn nữa gia tộc chúng tôi có rất nhiều cao thủ, cũng có thể bảo hộ Daisy tốt hơn.

Tần Dương cười nhạt, hắn đã đào móc sạch sẽ bí mật trong lòng Romare, giờ lại nghe gã thốt ra những lời này làm hắn muốn đấm một cú vào mũi của gã.

Tên này sợ không mang Daisy về được sẽ bị Ehausen xử chứ gì.

Tần Dương nhíu mày nói:

- Romare tiên sinh, ông cũng thấy rồi, Daisy không quá thân cận với các người, cô bé càng thích ở cùng chúng tôi hơn. Romare tiên sinh yên tâm, Daisy đến Trung Quốc thì tôi sẽ chăm sóc tốt cho cô bé, dù sao tôi cũng có của cải, sẽ không bạc đãi cô bé.

Romare cười gượng nói:

- Chúng tôi đã tìm hiểu lai lịch của Tần tiên sinh, cậu đương nhiên có của cải, nhưng các người chung quy không thân chẳng quen với Daisy, chúng tôi mới là người thân của cô bé, việc này không thể làm phiền Tần tiên sinh. Hơn nữa bên gia tộc phái tôi đến đón Daisy trở về, nếu tôi không làm được e rằng sẽ bị trưởng lão trong tộc phê bình. Huống chi Daisy đáng thương, chúng tôi thật lòng muốn chăm sóc tốt cho cô bé, Daisy đã mất cha mẹ, chúng tôi không thể làm cô bé mất ấm áp gia đình.

Tần Dương trong lòng hừ lạnh một tiếng, nói hay hơn hát.

Tần Dương hơi do dự một chút, sửa đổi kế hoạch lúc trước:

- Được rồi, nếu Romare tiên sinh đã kiên trì thì tôi có thể đồng ý cho ông đón Daisy đi. Nhưng làm người được Linda ủy thác, tôi có trách nhiệm và nghĩa vụ hoàn thành giao phó của bà ấy, tôi sẽ cùng đi Thụy Điển, khi nào tôi xác nhận Daisy an toàn thì mới chính thức giao cô bé cho các người. Xin thứ lỗi, tôi đã hứa với Linda thì phải làm tới nơi tới chốn!

Romare xem thái độ của Tần Dương kiên quyết, trong một chốc không nghĩ ra biện pháp nào. Romare cũng thấy Daisy không thích bọn họ, ngược lại càng thích hai người Tần Dương, tuy bọn họ là người thân của Daisy nhưng Tần Dương không phải người thường, không dễ bị gạt gẫm và đuổi đi.

- Được rồi, nếu Tần tiên sinh đã kiên trì như thế, Daisy rất may mắn, gặp quý ông có tinh thần kỵ sĩ như Tần tiên sinh, vậy tôi thay con bé cảm ơn cậu.

Tần Dương mỉm cười nói:

- Không cần khách khí, đây là tôi tự nguyện làm, dù sao Daisy đáng yêu như vậy, tôi hy vọng cuộc đời sau này của cô bé sẽ vui vẻ, không còn gặp thống khổ nữa.

Romare lại lần nữa khen ngợi:

- Tần tiên sinh thật là một người tốt bụng, ừm, vậy ngày mai chúng ta sẽ về Thụy Điển, cậu thấy sao?

Tần Dương trầm giọng nói:

- Xin chờ thêm một ngày, bên tôi còn chút chuyện không xử lý xong, tôi nghĩ chắc cũng không vội vã trong một ngày đúng không?

Romare không bắt buộc, miễn cưỡng gật đầu đồng ý:

- Tốt, vậy ngày mốt chúng ta đi sớm, tôi sẽ đặt vé trước!

- Được!

Tần Dương quay vào đồn cảnh sát, đơn giản hoàn thành thủ tục về sau rồi mang Daisy đi ra, về lại khách sạn.

Daisy mệt mỏi rất nhanh thiếp ngủ, Hàn Thanh Thanh đắp chăn cho cô xong mới có thời gian trao đổi với Tần Dương về vấn đề hiện nay.

- Đã xảy ra chuyện gì phải không?

- Anh định đi theo Daisy đến Thụy Điển, em có đi cùng không?

Hàn Thanh Thanh hỏi nhỏ:

- Anh đi báo thù cho John à? Em chỉ là một người thường, nếu đi thì có thêm phiền phức cho anh không?

Tần Dương lắc đầu, nói:

- Anh dùng đồng thuật cưỡng ép thôi miên Romare, hỏi ra rất nhiều chuyện.

Hàn Thanh Thanh nghe Tần Dương kể xong, trong mắt tràn ngập tức giận:

- Ehausen này bị lợi dục che mắt rồi, không bằng cầm thú, đi giết người thân ruột thịt của mình!

Ánh mắt Tần Dương sắc bén nói:

- Anh kéo dài một ngày là định để Tư Đồ Hương mang theo Lucian, Vinylon, Brewer đi Thụy Điển trước. Lần này qua đó anh sẽ giết không nương tay, mặc kệ về sau Daisy sẽ như thế nào, Ehausen cùng phe cánh của hắn phải chết, họ chết hết thì mới không để lại tai họa ngầm sau này!

Hàn Thanh Thanh do dự nói:

- Em lo lắng Daisy, vừa sợ gây phiền phức cho anh.

Tần Dương lắc đầu, nói:

- Có nhóm người Lucian ở thì chúng ta sẽ không sao, Daisy đặc biệt tín nhiệm em, hãy đi cùng.

Hàn Thanh Thanh vốn cũng không yên lòng Daisy, nghe Tần Dương nói vậy thì không chối đẩy nữa:

- Được, em sẽ cùng đi!

- Ừ, đi ngủ sớm đi.

Hàn Thanh Thanh lên tiếng, nằm xuống, bỗng nhiên lại hỏi:

- Ông nội của Daisy đã chết, người nhà của cô bé đều không đáng giá tín nhiệm, sau này cô bé sẽ ra sao?

Tần Dương trả lời dứt khoát:

- Tìm xem có người thật lòng tốt với Daisy không, nếu không có ai thì chúng ta đưa cô bé về Trung Quốc, cùng lắm chúng ta nuôi cô bé.

Mắt Hàn Thanh Thanh sáng rực nói:

- Tốt!

- Em ngủ trước, anh sắp xếp một chút sự tình.

Tần Dương cầm lấy di động, đi tới sofa, ngồi xuống, liên hệ với Tư Đồ Hương, sắp xếp sự tình. Tư Đồ Hương nhanh chóng đồng ý.

Tư Đồ Hương là ẩn thị, mọi thứ của cô đều sống vì Tần Dương, tùy thời tiếp thụ mệnh lệnh của hắn. Cô sẽ dẫn đám người Lucian đi chuyến bay sớm nhất đến Stockholm, Thụy Điển, chờ mệnh lệnh của Tần Dương.

Tần Dương sắp xếp xong, đang chuẩn bị rửa mặt súc miệng thì Thược Dược online, gửi một đống chuyện liên quan gia tộc Joe.

- OK, đã nhận, tôi sẽ xem. Ngày mốt tôi sẽ lên đường đi Thụy Điển.

Thược Dược:

- Cần chúng tôi hỗ trợ không?

- Không cần, chuyện đánh giết giữa người tu hành với nhau, các người tiếp tục hưởng thụ kỳ nghỉ đi.

Thược Dược:

- Không giúp được gì, tâm tình rất khó chịu.

- Cho cô nghỉ ngơi mà còn chê à? Đi yêu đương đi, tìm người đàn ông để gả, sống những ngày tháng yên ổn không tốt sao?

Thược Dược:

- Không gả, người tôi coi trọng thì khinh thường tôi, người thích tôi thì tôi không vừa mắt.

- Cô vừa mắt ai?

Thược Dược:

- Anh đấy, đáng tiếc anh có bạn gái, và không chỉ có một người. Tuy tôi sùng bái anh, thích anh, nhưng không muốn làm tình nhân của anh, nên đành độc thân.

- Bớt nhảm giùm! Được rồi, đã nhận tư liệu, tôi lo xem đã, có chuyện gì sẽ tìm cô sau.

Thược Dược:

- /mặt quỷ, biết. À, khi tôi tra bọn họ thì phát hiện một chuyện thú vị, dường như gia tộc Joe phát sinh xung đột kịch liệt với Cole Mohr, nghe nói vì cướp đoạt một thứ thần kỳ gì đó.

- Thần kỳ?

Thược Dược:

- Đúng rồi, tôi không rõ ràng cụ thể là cái gì, dù sao tôi cách xa như vậy, không có người phối hợp, tôi rất khó tra xét nhiều tin tức hơn. Chỉ nghe nói là một thứ có được sức mạnh thần kỳ, bọn họ gọi là thần khí.
Bình Luận (0)
Comment