Chương 1788: Quyền lợi quyết định cuộc đời
Mắt Lois bỗng sáng rực, Tần Dương kêu cô nói kỹ hơn về kẻ thù, hiển nhiên hắn đã xiêu lòng, tức là Tần Dương có thể sẽ đồng ý thỉnh cầu của mình.
- Jules Dulles, tôi vĩnh viễn sẽ không quên tên này!
Nói đến kẻ thù của mình thì trong mắt Lois bắn ra thù hận đậm đặc.
- Gia tộc Dulles là gia tộc người tu hành rất mạnh ở Mỹ, trong gia tộc có cường giả Chí Tôn. Tôi biết muốn đối phó nguyên gia tộc Dulles là điều không thể nào, tôi chỉ muốn Jules Dulles chết. Là hắn luôn uy hiếp ông nội của tôi giao ra thanh kiếm kia, cuối cùng cũng là hắn dẫn theo người đánh bất ngờ chúng tôi, giết chết cha mẹ của tôi!
Tần Dương gật đầu, hỏi:
- Thực lực của Jules Dulles thế nào?
Lois oán hận nói:
- Hắn là cảnh giới Thông Thần, nhưng chỉ mới vào Thông Thần. Hắn có địa vị cao trong gia tộc Dulles, cơ bản những việc đen tối xấu xa trong gia tộc đều do hắn ra mặt giải quyết. Lúc trước tôi không dám hy vọng xa vời cậu sẽ báo thù giúp tôi, nhưng tôi biết Lucian tiên sinh nghe lệnh cậu, Lucian tiên sinh là cường giả Chí Tôn, đủ sức đối phó Jules, nên tôi mới muốn thỉnh cầu cậu đối phó Jules giúp tôi, giết chết hắn và cướp lại thanh kiếm kia.
Lois dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Tần Dương:
- Tần, chỉ cần cậu đồng ý báo thù giúp tôi và cướp lại thanh kiếm kia, tôi nguyện ý cả đời làm người hầu của cậu, nghe theo mệnh lệnh của cậu. Hiện tại thực lực của tôi không đủ cao, nhưng tôi còn trẻ tuổi, theo thời gian chắc chắn sẽ tiến bộ nữa, cho dù chưa chắc có thể trở thành Chí Tôn, nhưng tôi đủ sức trở thành Thông Thần.
Lois tăng thêm sức nặng tiền cược của cuộc giao dịch, ngụ ý là nếu cậu báo thù giúp tôi, đúng là hiện tại thực lực của tôi không cao, nhưng tôi còn trẻ, tương lai vô hạn, đáng giá cho cậu cược một phen.
Tần Dương cười nói:
- Cô đừng sốt ruột, nếu chỉ giết một mình Jules thì không khó khăn, sẽ có lúc hắn đi một mình, tôi mang theo Lucian âm thầm xử lý hắn là được. Nhưng muốn tìm lại thanh kiếm kia không dễ, cô biết nó đang nằm ở đâu không?
Lois lắc đầu, nói:
- Tôi không biết, nhưng chắc chắn ở trong tay Jules hoặc là Dulles.
Tần Dương gật đầu, nói:
- Ừm, Andy tiên sinh biết chuyện này không? Ý tôi là giao dịch mà cô nêu ra.
Lois cắn môi, cuối cùng lắc đầu, dù sao Andy ở chỗ này, Tần Dương chỉ cần hỏi một câu là tìm hiểu rõ ràng sự thật, cô không có cách nào che giấu.
Tần Dương cười nói:
- Tôi đề nghị cô hãy thương lượng với ông nội của mình, đây là chuyện cả đời. Hơn nữa Andy tiên sinh là người thân nhất và cũng là duy nhất của cô, tôi cho rằng ông ấy có quyền lợi được biết.
Mắt Lois bắn ra tia bướng bỉnh:
- Đây là quyết định của tôi, tôi đã trưởng thành, tôi có quyền lợi quyết định bất cứ chuyện gì, bao gồm cuộc đời sau này của tôi.
Lòng bàn tay Tần Dương chĩa xuống đè không khí, mỉm cười trấn an nói:
- Đừng kích động, tôi biết cô có quyền lợi quyết định cuộc đời mình, nhưng tôi nghĩ Andy tiên sinh là người quan tâm cô nhất, hai người tốt nhất nên tâm sự với nhau, nếu như tôi đồng ý với cô, e rằng khi đó Andy tiên sinh sẽ bất mãn với tôi.
Lois im lặng, cô hiểu ý của Tần Dương.
Cho dù thật sự muốn làm giao dịch thì cũng cần hai bên cam tâm tình nguyện. Lois là người thân quan trọng nhất, cháu gái duy nhất của Andy, nếu cô vì báo thù mà bỏ tự do cả đời thì chắc chắn Andy sẽ rất buồn, thậm chí hơi bất mãn với Tần Dương, đây không phải điều hắn muốn.
- Việc này không thể làm xong trong hai, ba ngày, cô hãy suy nghĩ kỹ hơn, thương lượng với Andy tiên sinh rồi chúng ta bàn lại, được chứ?
Lời nói của Tần Dương rất hiền hòa, mặt mang nụ cười thân thiết, khiến nỗi lòng Lois cũng bình tĩnh hơn.
- Được rồi, tôi sẽ thương lượng với ông nội, tôi sẽ thuyết phục ông nội.
Lois ngước đầu lên, ánh mắt kiên trì mà cố chấp nhìn Tần Dương:
- Nếu ông nội của tôi cũng đồng ý thì Tần, anh có chấp nhận giao dịch này của tôi không?
Tần Dương cười nói:
- Các người hãy bàn bạc trước đã, tôi cũng cần tìm hiểu gia tộc Dulles, tính toán vấn đề phiêu lưu.
Lois không nói thêm gì nữa, trầm mặc gật đầu, dù sao cô rất rõ ràng, giết chết cao thủ cảnh giới Thông Thần của một gia tộc tương đương với hoàn toàn kết thù sâu với gia tộc đó, gia tộc đó còn có cường giả Chí Tôn, nếu mâu thuẫn bùng nổ sẽ là phiền phức lớn.
Bạn có thể xuống tay với cao thủ của người ta thì người ta cũng có thể xuống tay với bạn, người ta cũng có cường giả Chí Tôn, ai sợ ai?
Cường giả Chí Tôn là chỗ dựa vững chắc nhất của một gia tộc.
...
Tần Dương ở yên trong nhà, tấm bản đồ giấu kho báu của hắn trải qua xử lý đơn giản rồi giao cho chuyên gia về mặt này, cuối cùng ra vị trí cụ thể, thật sự ở sâu bên trong sa mạc Sahara.
Theo bản đồ vệ tinh biểu hiện thì khu vực này đầy cát vàng, nhưng cách khu vực khoảng hai ngày đi đường có một ốc đảo không lớn.
Đám người Tần Dương có thể đến ốc đảo này trước, rồi mới cưỡi lạc đà đến chỗ muốn tới.
Tần Dương không vội vã, vì nếu kho báu thật sự còn ở đó thì cũng tồn tại trên trăm năm, sẽ không vì chậm trễ vài ngày mà chạy mất.
Mạc Vũ đã cùng Tần Dương sàng chọn nhân viên đội thám hiểm, Tần Dương sẽ để Andy ở nhà bảo hộ Hàn Thanh Thanh, những người còn lại hắn sẽ mang đi hết, cộng thêm Mạc Vũ, Khang Huy và Hà Tú, tổ thành đội thăm dò kho báu có đủ cảnh giới từ Thiên Nhân tới cường giả Chí Tôn.
Mạc Vũ vốn định tìm thêm người, nhưng ngẫm lại bên cạnh Tần Dương đã có các cao thủ Lucian, Vinylon, Brewer, Andy, Lois, Tư Đồ Hương, thực lực trận thế đã hoàn toàn đủ, tự nhiên không cần tìm thêm người nữa. Dù sao giá trị của kho báu cực cao, một khi bị lộ tin tức e rằng sẽ dẫn đến rắc rối lớn ngay, người mình đáng tin hơn.
Vinylon và Brewer tuy nhận lệnh của gia tộc Coleman đến đây, chưa chắc trong lòng nguyện ý, nhưng Lucian ở trong tay mình thì gia tộc bọn họ không dám có ý tưởng gì.
Tần Dương đang ở trước máy vi tính nghiên cứu tuyến đường cho đội thám hiểm thì bỗng điện thoại của hắn reo chuông.
Long Viên Viên gọi.
Tần Dương nhận điện thoại:
- Lâu không gặp, Long Viên Viên.
Long Viên Viên cười hỏi:
- Danh nhân lớn, buổi tối có thời gian không?
Tần Dương cười đáp:
- Có chứ, có chuyện gì không?
Long Viên Viên cười nói:
- Mời anh ăn bữa cơm, biểu thị một chút cảm kích.
Tần Dương tò mò hỏi:
- Cảm kích cái gì?
Long Viên Viên giải thích rằng:
- Lúc trước anh giơ cao đánh khẽ, cho tôi và anh trai đầu tư hai chục triệu vào Siêu Phàm, giờ phòng vé nổ mạnh nghịch thiên, anh giúp tôi kiếm được nhiều tiền, nằm cũng hốt tiền, quá nhẹ nhàng.
Tần Dương đã hiểu:
- Phòng vé bao nhiêu?
Long Viên Viên tò mò hỏi:
- Anh không biết?